161 Trình Thi Đồng cầm bức thư tình chú nhỏ viết giúp cô ấy, trái tim nhỏ bé đập thình thịch, cô ấy nhìn Tiểu Thỏ, trong ánh mắt chỉ để lộ ra ba chữ: Tớ hồi hộp!
Ai nha, hồi hộp cái gì chứ, quay ra đằng sau đưa thư cho cậu ta là được rồi mà! Tiểu Thỏ dùng ánh mắt cổ vũ cô ấy: Đây chính là thư tình chú nhỏ cậu đích thân viết, cho dù cậu không tin tưởng bản thân thì cũng nên tin tưởng chú nhỏ cậu chứ!
Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ, lại sờ bức thư tình trong lồng ngực mình, rốt cuộc cắn răng hạ quyết tâm, xoay người sang bên kia.
162 "Cái gì? Bây giờ sao?" Trình Thi Đồng ngẩn ra, khó tin nhìn Tiểu Thỏ, làm ơn đi chị hai, cậu không thấy tớ đang đưa thư tình cho người ta sao? Thời khắc mấu chốt thế này cậu còn đòi đi toilet cái gì chứ!
Tớ cũng đâu có muốn gọi cậu đi toilet vào lúc mấu chốt thế này!
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mình sắp khóc đến nơi, nhưng nếu giờ không kéo cậu ấy vào phòng wc, cậu ấy sẽ không biết mình đã bị chú nhỏ lừa!
Trình Thi Đồng có chút bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt như sắp khóc của Tiểu Thỏ, đành thở dài, nói: "Được rồi, được rồi, sợ cậu rồi! Đi, tớ đi với cậu!"
"Đi mau, đi mau!" Vừa nghe thấy Trình Thi Đồng chịu vào toilet cùng mình, Tiểu Thỏ vội vàng túm tay áo cô ấy kéo ra khỏi phòng học.
163 Cố Ninh Thư cũng ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng.
"Tớ tớ tớ. . . Thư tình của tớ đâu?" Trình Thi Đồng thở hổn hển, lắp bắp hỏi Cố Ninh Thư.
"Cất rồi.
164 Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Thi Đồng nói xong câu đó nói xong câu đó liền kéo cánh tay Tiểu Thỏ đi ra ngoài.
" Vậy cậu muốn mang tớ đi chỗ nào a?" Một tay Tiểu Thỏ mang theo cặp sách của mình, bị Trình Thi Đồng kéo hướng tới bên ngoài trường học.
165 Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn mấy chữ kia, lại ngẩng đầu nhìn Trình Thi Đồng, không biết nói gì nói: "Cậu muốn giết con tin?"
" Đe dọa chú nhỏ tớ thôi!" Trình Thi Đồng hướng tới cô ngọt ngào cười nói: "Nếu không thế thì làm sao chú nhỏ có thể lo lắng a.
166 Editor: Quỳnh Nguyễn
Gần tối hơn bảy giờ, Trình Chi Ngôn vậy mà thật sự mang theo một phong thư tình mới đi nhà Trình Thi Đồng.
Cha mẹ Trình Thi Đồng cũng vừa tan ca, về đến nhà nhìn thấy trong nhà có khách, lại nghe Trình Thi Đồng nói buổi tối chú nhỏ muốn tới đây, vì thế hai vợ chồng vội vàng mua đồ ăn, nấu cơm, lúc này đều đã ở trong phòng bếp bận rộn.
167 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Vậy chính cháu viết đi. " Trình Chi Ngôn vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cô ấy nói: "Không hài lòng ta viết, cháu liền tự mình cầm bút viết, thật sự không được cháu liền sao chép thơ cổ, cái gì sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri, cái gì ngày ngày suy nghĩ quân không thấy quân (ngày ngày suy nghĩ vua mà không thấy), cộng ẩm Trường Giang thủy (cùng uống nước Trường Giang), còn có cái gì trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành, chính cháu nhìn mà làm đi!"
Một đôi mắt xinh đẹp của Trình Thi Đồng xoay xoay, cười hì hì nói: "Ha ha, không cho cháu dùng bài chú viết, cháu càng muốn dùng, dù sao cháu đã xem qua, không vấn đề gì, ngày mai cháu liền đem cái này cho bạn học Cố.
168 Editor: Quỳnh Nguyễn
" Lừa chỗ nào? Mau nói cho em biết. " Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.
" Bây giờ còn không thể nói cho em.
169 Editor: Quỳnh Nguyễn
Vừa rạng sáng ngày thứ hai.
Tiểu Thỏ sớm liền đi phòng học chờ Trình Thi Đồng tới đây.
Bên trong phòng học còn chưa có người đến, Tiểu Thỏ yên lặng ngồi ở trên ghế, hai tay nâng cằm lên, giương mắt nhìn cửa phòng học đợi bóng dáng Trình Thi Đồng xuất hiện.
170 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cậu. . . Cậu thật sự không suy xét cân nhắc sao?" Tiểu Thỏ cảm thấy mình sắp khóc.
" Yên tâm, lần này bảo đảm không thành vấn đề!" Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, xoay người sang chỗ khác nhìn Cố Ninh Thư ngồi ở sau lưng mình, cười tít mắt đưa thư tình tới nói: "Này, đưa cho cậu.
171 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Có sao?? Tớ cảm thấy khá tốt. . . " Trình Chi Ngôn hít hít cái mũi, lại đánh hai cái nhảy mũi.
"Thực bị cảm a?" Hạ Phong vẻ mặt lo lắng nhìn anh, thuận tay duỗi sờ soạng trán của anh một cái, cả kinh nói: "Nóng quá! Trình Chi Ngôn, ngươi phát sốt a!"
Những lời này không cẩn thận tiếng có phần lớn, giáo viên đang dạy nhất thời ngưng giảng bài hỏi: "Làm sao vậy? Hạ Phong, em đang nói cái gì a??"
Toàn bộ bạn học nháy mắt quay đầu lại hướng tới vị trí Trình Chi Ngôn và Hạ Phong ngồi nhìn.
172 Editor: Quỳnh Nguyễn
Nước không lâu sau liền sôi, Tiểu Thỏ cầm một tách trà từ trong ngăn tủ ra, rót nước ấm lại trộn một chút nước lạnh thật cẩn thận bưng trở về phòng Trình Chi Ngôn.
173 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Sắp năm giờ rồi. " Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn dựa ở đầu giường bất động, lúc này mới lại xuống giường, xỏ dép lê vào đứng ở bên giường hướng tới anh nói: "Anh nằm ở chỗ này, em ra mua thuốc cho anh rồi trở về.
174 Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ vẻ mặt không thể tin được cầm chén thuốc từ trong tay Trình Chi Ngôn, đặt tới bên cạnh môi mình thử nhiệt độ một chút, sau đó trong mắt nghi hoặc nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Không nóng a, vừa đủ.
175 Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiếng lão Trình trong điện thoại lớn, ngay cả Tiểu Thỏ đứng ở hơn một mét cũng có thể nghe được.
" Nhưng mà. . . " Thời điểm Trình Chi Ngôn vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chính mình phát sốt, phỏng chừng ra không được thì bên kia điện thoại đã cúp.
176 Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ chạy đến phòng bếp, mãi cho đến bên cạnh cái bồn rửa mới ngừng lại được, một bàn tay cô chống cái bàn, một cánh tay kia sờ ngực mình.
177 Editor: Quỳnh Nguyễn
" "A??" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, nhìn bộ dáng Trình Chi Ngôn dựa ở đầu giường hướng tới chính mình mỉm cười, nhịn không được mở miệng hỏi: "Anh nước chanh.
178 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Được, lau xong rồi. "
Sau khi Tiểu Thỏ nhào nặn đầu anh một hồi kéo khăn tắm rớt xuống, hết sức hài lòng nhìn tóc anh đã bị mình lau khô một nửa, cười tít mắt nói: "Thế này rất nhanh khô, cũng không sợ cảm lạnh rồi.
179 Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn lại nhìn ti vi một hồi, vẫn cảm thấy có chút buồn ngủ, anh ngáp một cái hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Anh lại ngủ một hồi, em xem ti vi một hồi đi cũng ngủ sớm một chút đi.
180 Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là chuyển người lại, một lần nữa bọc chăn càng chặt liền lại đã ngủ.
Tiểu Thỏ kinh hồn táng đảm nằm úp sấp ở trên giường, hai tay sờ trái tim nhỏ đập phù phù phù phù của mình, ai nha, tốc độ tim đập này giống như thời điểm vừa rồi anh nước chanh cuốn đi kẹo từ trong miệng cô.