1 Chương 1: Hai ác quỷ trong một sinh mệnhTan học. Tôi cắp cặp sách nhẹ nhàng đi theo Hạ Thất Lăng. Anh là tín ngưỡng, là ánh sáng mặt trời, là toàn bộ sinh mệnh của tôi.
2 Chương 2Tôi là An Thanh Đằng, một người giúp việc không hề nổi bật trong nhà họ Hạ, một loại người thấp hèn đến mức không thể thấp hèn hơn. Tôi và Hạ Thất Lăng từ nhỏ cùng lớn lên.
3 Chương 3: Kí ức bị lãng quênMột Y Tùng Lạc luôn kiêu ngạo tại sao luôn có vẻ gì đó thật cô đơn mỗi khi ngồi bên cửa thoát hiểm? Tôi phải làm sao để cho anh hiểu được đây? Anh biết không, tôi đã rất cố gắng để nhớ lại, nhưng thật sự trong đầu tôi không có chút ấn tượng nào về hình ảnh của anh cả.
4 Chương 4: Ác mộng tái sinhMấy ngày nay, tôi thấy thật bất an, luôn cảm thấy sau lưng có một thứ bẩn thỉu gì đó đang theo sát mình. Là một cái miệng đầy máu với những chiếc răng nanh sắc nhọn đang nhe ra? Là đôi mắt kì dị đã theo sát tôi suốt mười bảy năm nay? Tôi không sao nói rõ được! Những lúc lau sàn dưới phòng khách tầng một, tôi thường cảm thấy có những cơn gió lạnh ào đến, dường như có hàng nghìn hàng vạn những tia sáng lạnh lẽo đang xuyên qua lưng tôi vậy.
5 Chương 5: Đi tìm khởi điểm của kí ứcHạ Thất Lăng không hề nói cho tôi biết bất cứ chuyện gì. Cứ mỗi khi tôi hỏi anh ta về chuyện quá khứ là anh ta lại xoay tấm lưng lạnh tanh về phía tôi và bỏ đi mất.
6 Chương 6: Trước đây cô ấy đã nắm tay ai?Kể từ sau lần đó, tôi biến mất trước mặt Y Tùng Lạc khá lâu. Khoảng một tháng sau, tôi lại lên lối thoát hiểm trên ban công tìm anh ta như thường lệ.
7 Chương 7: Rồi đến một ngày em sẽ ra điSau ngày hôm ấy, tôi không gặp lại Y Tùng Lạc nữa. Xét cho cùng thì ai có đủ can đảm để mà gặp lại người một lòng một dạ muốn đẩy mình vào cái hố sâu thăm thẳm, ai còn dám nhảy nhót quanh anh ta, mỉm cười vui vẻ với anh ta? Tôi cố tránh né anh ta trên con đường nhỏ đến trường, tránh né anh ta ngay cả khi đi ăn cơm.
8 Chương 8: Khúc nghê thường của nàng công chúaĐã mấy ngày rồi tôi không gặp Y Tùng Lạc, cũng không biệt dạo này anh ấy ra sao. Chúng tôi học khác lớp, tôi học ở lớp 11F, còn anh ấy học ở lớp 11C, phòng học của chúng tôi ở tầng bốn còn phòng học của anh ấy ở lầu ba.
9 Chương 9: Hai năm trước, tôi và anh cùng theo đuổi hoa khôiMùa đông bỗng chốc tìm đến. Những cơn gió bấc ào ào thổi đến khiến cho hai cây cổ thụ trước trường xào xạc.
10 Chương 10: Thực ra, cô tàn nhẫn hơn bất cứ aiKhông khí ở trường học vào buổi sáng thật dễ chịu, trong lành và mát mẻ. Nhắm mắt lại, khóe môi khẽ cử động, hương hoa trong vườn trường như ùa vào trong lồng ngực, như thấm vào trong lòng người.
11 Chương 11: Kiếp này, tôi mới là thiên sứ của côChiều nay vừa mới tan học đã không thấy bóng dáng của Hạ Thất Lăng đâu cả, không bảo tôi chờ anh ta, cũng chẳng bảo tôi không phải chờ anh ta.
12 Chương 12: Cái bóng của anh ấy thật lẻ loi!Dám bắt nạt người khác như vậy, cái tên ác quỷ Hạ Thất Lăng đó thật đáng hận! Giờ nghỉ trưa hôm ấy, tôi không cùng Hạ Thất Lăng lên nhà ăn trưa như thường lệ, hôm nay tôi tự mang cơm trưa, hai phần, một phần cho tôi, một phần cho… Đi xuyên qua hành lang, tôi nghe thấy tiếng reo thích thú của đám con gái lớp bên cạnh.
13 Chương 13: Kẻ chờ đợi cô đơnMột buổi chiều rực rỡ bởi ánh mặt trời. Tôi tha đủ thứ túi to túi nhỏ đồ đạc mang về nhà. "Đây là thư của nhà ông!", đi đến cổng, tôi nhìn thất một người đưa thư dừng trước cổng nhà họ Hạ.
14 Chương 14: Lời kể của Hạ Thất Lăng"Đằng Nhi…", một lát sau, tôi dần dần lấy lại được bình tĩnh, trái tim tôi đau nhói. Tôi nhẹ nhàng đi đến bên cô ấy, ôm chặt cô ấy vào lòng.
15 Chương 15: Tuổi thơ bi thương – Âm mưu lặp lạiNăm đó, Hạ Thất Lăng bảy tuổi, An Thanh Đằng cũng bảy tuổi. Họ cùng học ở trường tiểu học Hoa Điền.
16 Chương 16: Bóng ma màu trắng của ngày mùng 7 tháng 7Lại một ngày thứ bảy, thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng khác gì một dòng nước chảy, không biết đã tuôn chảy tự lúc nào? Với tốc độ này chẳng mấy chốc tôi đã mười tám tuổi đến nơi.
17 Chương 17: Chuyến du lịch tuyệt vời"Thanh Đằng, thiếu gia cho gọi cô lên phòng!", tôi đang lau sàn nhà thì đột nhiên thím Lan cất tiếng gọi. "Vâng ạ!", tôi ngây người nhìn xuống nền nhà đã sạch bóng hồi lâu rồi tạm gác công việc của mình lại, đi về hướng căn phòng của Hạ Thất Lăng.
18 Chương 18: Người đẹp rắn độcCuối cùng tôi vẫn không thể tìm được Hạ Thất Lăng. Tất cả những gì đã trải qua, tôi chỉ có thể đứng ở một góc nhỏ trong thể giới để gạt lệ nói lời từ biệt, để rồi sau đó, một mình âm thầm trở về nhà.
19 Chương 19: Cô hồn bất diệtSáng sớm, tôi lê tấm thân đau nhức ra ngoài cửa sổ, kéo rèm cửa lên. Bên ngoài kia là bầu trời cao trong vắt. Những đám mây mỏng như lụa nhẹ nhàng trôi trên bầu trời, hợp rồi tan, tan rồi lại hợp, hình thành nên những hình thù kì quái.
20 Chương 20: Tử La Lan vĩnh hằngKhi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Tôi không biết ai đã đưa tôi vào đây, cũng không muốn biết. Cả căn phòng trống không, bao phủ là một màu trắng lạnh lẽo.