61 Tục ngữ nói, kẻ hiểu rõ thời thế mới là trang tuấn kiệt. Nàng tin, Mạc Ngôn là một người thông minh, nàng ta không có lí nào lại nhìn không ra áp lực trên người Đường Đường.
62 Đường Đường không kịp nghĩ nhiều, ngay lập tức nghiêng thân mình tránh né kiếm khí lạnh toát đang bay đến. Nàng giơ cổ tay lên, đem ngân châm giấu kĩ thẳng tắp bay đến ngực hắc y nhân.
63 Đường Đường đi ra cửa phòng, sau đó xoay người chuẩn bị hướng dưới lầu rời đi. Như nàng sở liệu, đám ám vệ quả nhiên không truy sát đến nơi này, nếu nàng đoán không sai, bọn họ khẳng định đang ở trên nóc nhà, hoặc là ẩn núp trong bóng tối chĩa ánh mắt về nơi này.
64 Đường Đường nói xong, nâng tay lên đầu rút cây trâm cài tóc xuống, động tác thật lưu loát hướng cổ hắn vạch một đường. Nam tử thấy thế, đầu hắn khẽ động lùi lại, bất quá trên cổ vẫn hiện lên một vệt máu tinh tế.
65 “Có một số việc không biết lại là chuyện tốt, ngươi nếu như không giúp ta thì cũng không sao, chỉ là nếu giúp thì ta chắc chắn sẽ có lời cảm tạ”. Đường Đường nhìn thẳng vào mặt nam tử trước mắt.
66 Mạc Ngôn đánh xe ngựa qua một đêm thì đã đến thành kế tiếp. Đến giữa trưa thì xe tiến sát đến thành Ngọc Châu, sát biên của Tĩnh quốc. Đường Đường bị cái bụng biểu tình làm cho bừng tỉnh.
67 Đại nội hoàng cung. Thiếu niên thiên tử trên ghế rồng đang cau mày. Hắn cầm mật thư trong tay một cách hờ hững, ánh mắt nhìn về vô định. Vũ quốc hoàng đế bệnh nặng, Duyệt vương nhân cơ hội ý đồ bất chính, thái tử ra sức chèn ép, song phương giằng co không dứt, nội loạn không biết khi nào thì trở biến.
68 Mộ Dung Hạo Minh tỉnh lại đúng vào ban đêm. Rời thành Ngọc Châu đi dọc biên giới, hiện tại lúc này xung quanh hoang vu không một bóng nhà dân. Bởi vì thời gian cấp bách, Đường Đường buộc phải cho Mạc Ngôn đánh xe cả ban đêm, tuy rằng rất vất vả, nhưng tình thế như thế này quả là không thể chậm trễ.
69 Hai người vẫn kiên trì trầm mặc đến sáng sớm ngày thứ hai. Vì phải đi suốt nên con ngựa có chút quá sức, đến khi đi qua một sơn cốc. Đường Đường phải bảo xa phu dừng lại.
70 Xe ngựa quẹo vào một lối nhỏ. Theo lời của trưởng đội thị vệ thì đằng trước đường đi khá bằng phẳng. Xem ra, quãng đường mà Đường Đường đã trải qua thực sự dày vò nàng không ít.
71 Ngay khi Đường Đường còn đang tự hỏi bản thân về tên của mấy loại hoa cỏ trước mặt thì con ngựa đột nhiên hí vang đầy hoảng sợ, nó vung hai chân trước lên, thiếu chút nữa là làm cả xe ngựa đổ ập xuống đường.
72 “Nữ nhân này cư nhiên giết tam đương gia, các huynh đệ, mau ra vì tam đương gia báo thù !!” Tận mắt nhìn lão đại của mình ngã gục, tên hán tử còn lại cuối cùng cũng có phản ứng, nụ cười cứng ngắc còn sót lại trên môi, hắn điên cuồng lao về phía Đường Đường, ánh mắt tràn ngập hận ý cùng ý chí phải giết chết nàng.
73 Đem xác đám sơn tặc xử lí sạch sẽ, thị vệ trưởng nhìn Đường Đường với ánh mắt kinh ngạc. Kỳ thực, không chỉ là thị vệ trưởng, ngay cả Mạc Ngôn cùng Mộ Dung Hạo Minh đều nhìn nàng với cặp mắt khác lạ.
74 Đem xác đám sơn tặc xử lí sạch sẽ, thị vệ trưởng nhìn Đường Đường với ánh mắt kinh ngạc. Kỳ thực, không chỉ là thị vệ trưởng, ngay cả Mạc Ngôn cùng Mộ Dung Hạo Minh đều nhìn nàng với cặp mắt khác lạ.
75 Ăn xong giải dược được một lúc, Mộ Dung Hạo Minh sắc mặt đã dễ nhìn hơn một chút. Hắn chậm rãi đứng dậy, trong lúc nhất thời, Đường Đường cảm thấy hắn thực sự cao hơn nàng nhiều.
76 Mộ Dung Hạo Minh bị bàn tay nhỏ bé của nàng dùng sức siết, đầu của nàng lại rất không an phận, liên tục va vào cằm của hắn, hắn khẽ nhíu mày. Hắn giật giật đầu, muốn cách xa nàng ra một chút, kết quả lại bị nàng gắt gao đè lại, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói: “Không muốn chết thì đừng cử động.
77 “Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta đâu. ” Đường Đường vẫn mặc kệ lời hắn nói, bàn tay nhỏ bé của nàng không dừng lại mà tiếp tục vuốt ve yết hầu hắn, ánh mắt nàng chính là tràn đầy tò mò, thập phần đáng yêu.
78 Bốn người tìm được một sơn động. Sơn động vừa không có ao lại không được sâu lắm, cửa hang hình bán cung, miễn cưỡng có thể dung được cả bốn người các nàng.
79 Hai tay của Đường Đường bị trói chặt ở sau lưng, ánh mắt nàng vẫn quan sát đám người trước mặt, trong lòng thầm tính toán làm cách nào để thoát thân. Nàng chưa từng thấy Mạc Ngôn xuất thủ đánh nhau, nên không biết công lực của nàng ta ra sao?Về phần Mộ Dung Hạo Minh, tuy tiếp xúc với hắn chưa lâu, nhưng Đường Đường có thể khẳng định hắn không biết một chút võ công nào.
80 Mấy tên đại hán ở phía sau đi tới, đầu tiên là để Mộ Dung Hạo Minh nằm sấp xuống mặt đất, sau đó, định lôi Đường Đường và Mạc Ngôn đi theo hai hướng khác nhau.