61 Hai đứa bạn cứ thế cười trêu nó, khiến nó ngượng kinh, rồi cả 3 cầm bộ váy của mình vào phòng thay đồ để mặc. Viên Viên ra đầu tiên, nhỏ thay đồ cực nhanh.
62 Nó lại bật cười lần nữa:- Cậu có vẻ sành?- Đương nhiên, em cũng biết, anh đã từng qua lại rất nhiều cô gái, loại nào anh cũng trải qua! Nhưng riêng kiểu người như em thì anh thấy mới lạ!Câu nói này của hắn khiến nó hơi bức bối trong lòng:- Đến bây giờ cũng thế sao?- Không.
63 Buổi Party này bắt đầu được 5p rồi. Nó với Viên với Mẫn ngó qua sau cái rèm. Thấy hắn đang ngồi trên một chiếc ghế, phía trước là cái mic, trên tay hắn cầm một cây sáo.
64 Bố nó thọc tay vào túi quần, ánh mắt chứa đầy tình cảm, bắt đầu kể:- Hoàng Minh, con còn nhớ, hôm Nhược Hi ở bệnh viện, ta đã hỏi con những gì, đúng không? Đã đến lúc ta cho các con biết sự thật! Con là Triệu Hoàng Minh, nhưng chỉ lấy tên đệm và tên, con bỏ họ của mình.
65 Anh Hoàng Minh đột nhiên đứng dậy, tiến về phía hắn, mỉm cười:- Triệu Minh Vũ! Đứng lên đi! Có thể cho Triệu Hoàng Minh – anh trai cậu ôm cậu 1 lần không?Hắn không nói gì.
66 Viên Viên chạy tới bên cạnh hai anh em họ, cười típ mắt:- Ăn tiệc nha? Hai người?Hắn lập tức cười với Viên Viên:- Xin lỗi Viên Viên, Mình còn lo chuyện của Nhược Hi!Nhỏ chết lặng luôn.
67 Nó thấy thái độ thờ ơ của hắn mà gét, mắng khẽ:- Kiêu căng!- Anh biết. - Đồ điên. - Ừ…Thái độ này là sao đây? Nó vừa nhìn hắn, vừa đưa thức ăn vào miệng thật nhanh, nhai liên tục, hằn học nhìn hắn.
68 Hắn đặt nó lên xe, rồi lái xe về nhà mình. Nhìn nó ngủ kìa, trông thật dễ thương, hình ảnh của nó luôn luôn theo tâm trí hắn. Ngay cả vừa rồi, đến cả hôn thôi mà nó cũng vụng về, nó luôn sợ bị lệch môi hắn, haha… một nét đáng yêu đây mà! Nó làm bạn gái hắn rồi, hắn sẽ cho nó tập hôn…Đến nhà, hắn bế nó vào phòng ngủ, đặt nó xuống giường, đôi tay nó mạnh dạn kéo cổ hắn xuống.
69 Nó vừa đánh răng vừa ra ngoài, khẽ hỏi cô giúp việc:- Bác Lam đi đâu rồi ạ?- Quản gia sao? ông ấy đi từ đêm qua vẫn chưa về!- Vâng. Lạ nhỉ, ông ấy đi đâu mà giờ vẫn chưa về nhà? Lại ngủ tạm ở đâu sao? Nó mặc đồng phục, rồi xuống tầng ăn sáng.
70 Nó cúi mặt xuống đất, hắn lại hỏi hai đứa bạn. Chúng nó cứ thế mà tuôn hết ra. Bọn hám trai này… Nó tức giận nhìn 2 đứa bạn:– Từ sau, đừng hòng mình kể cái gì cho hai cậu…Hắn kéo nó đi.
71 Thầy đáp nhẹ nhàng như thế. Đây là lần đầu tiên nói chuyện với thầy nên nó cũng hơi run. Cứ coi đang hỏi bài toán khó đi. Nó cười, nhìn thẳng thầy, bắt gặp ánh mắt của thầy đang nhìn, nó lại cúi đầu xuống, nói:– Chuyện tờ giấy thầy đưa em… Em nghĩ… thầy có ý định muốn đùa em.
72 Thầy buông nó ra. Nó cúi đầu:– Em chào thầy, em vô lớp. Thầy gật đầu. Nó thẳng thừng quay lưng bước đi. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng êm đềm… Nó đang suy nghĩ thì bị ai đó kéo giật lại phía sau.
73 - Đừng biện hộ. Yêu thì trả lời người ta đi. Người ta vẫn đang đợi câu trả lời đó. Người ta tỏ tình bao nhiêu lần đều từ chối, bây giờ cảm động rồi thì phải nói chứ? Dễ bị người ta hiểu lầm.
74 Hắn vô cùng nghiêm túc. Nếu xưng hô như nó thì ai tin hắn với nó đang yêu nhau? Không được. - Không. Em phải gọi ngay. - Minh Vũ… tôi sẽ tập sau…ăn đã…Tay nó bị siết chặt… đôi má ửng đỏ vì đau… Hắn nghiêm túc hỏi:- EM thật sự yêu anh?- Vâng.
75 Nó đưa muỗng canh vào miệng. Rồi kết thúc việc ăn uống. Quả thật, quán ăn này rất ngon! Đồ ăn ở đây rất đặc biệt. Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!Hắn đưa nó về nhà, thưa với bố mẹ nó về chuyện cho nó qua ở hẳn nhà hắn.
76 Về đến nhà hắn. Ông Lam từ trong nhà ra đón, ông rất vui khi nó đến đây ở hẳn. Nó nhìn thấy ông, ôm chầm lấy:- Bác Lam… Con xin lỗi…Ông đẩy gọng kính:- Tiểu thư…cô….
77 Nó mở cửa to ra để hắn đi vào. Hắn hỏi:- Mọi thứ ở đây, chỗ nào em không ưng, kêu anh. - Mọi thứ rất ổn. - Ngày mai, sẽ có người mang máy tính xách tay tới.
78 - Được được…làm gì cũng được… anh cho em xem nào! Xem có sưng không nào?Hắn bỏ đôi tay đang ôm lấy trán, nó hốt hoảng:- Ôi… Sưng rồi… Đỏ rồi… ôi… Đợi em…Nó chạy nhanh xuống nhà lấy đá cho vào khăn, rồi chạy vù lên với hắn.
79 Hai đứa bạn nhìn nó. Nó cười. rồi đi xuống tầng. Nó bẽn lẽn:- Anh về rồi!Hắn cười, tiến lại gần nó, ôm lấy nó:- Anh nhớ em. Nó mắng yêu:- ĐI học mà cũng nhớ, thế thì học kiểu gì? Hôm nay, anh có cần em làm cô giáo không ha?- Chẳng cần.
80 Khuôn mặt hắn vẫn rất bình thản:- Ngắt? chắc bị hỏng. Mai thay cái mới. Sắc mặt bác nó thay đổi hẳn:- Nhưng thiếu gia… Không thể trùng hợp như vậy, tất cả thiết bị đó đều mới tinh, tôi đã kiểm tra kĩ càng, không thể hỏng được… Chắc chắn là….