1 Crystal_Dream Trên bờ biển này. . . có một truyền thuyết nho nhỏ. . . người nào có thể nghe đc tiếng hát của nhân ngư. . họ sẽ tìm đc một tình yêu đích thực.
2 Quay lại nhà họ Wu: Ông Wu: Thằng này, nó đi thật rồi- đi tới đi lui ngóng chờ Chun: Ba à, nếu nó thix âm nhạc tại sao lại ko cho nó phát triển. Tại sao cứ bắt nó phải kế thừa chứ- ngồi trên ghế chườm đá Ông Wu: Tại mày nên nó mới trốn thoát.
3 Sau một hồi cãi nhau hơi bị dài của hai ng` đó. Cả nhóm cùng đến trừơng,vừa bứơc tới cổng là nguyên 1 đám nữ sinh đã đón típ nồng hậu. Từ một chiếc xe BWF bóng láng là 4 anh chàng hoàng tử đẹp đến mức kinh dị, đẹp đến mức khủng khiếp bứơc xúông trong vẻ oai phong lẫm liệt.
4 Tối qua sau một đêm bị đám bạn thân hành hạ, tra khảo, bức cung Calvin cũng đc một giấc an bình trên giường, đầu thì tơ tưởng đến cô gái tên Hàn kia nhưng lại ko bik nên làm gì.
5 Những bông hoa đào mang theo những mùi thơm nhẹ nhàng sớm mai đang rơi trong không gian tạo thành một cảnh tượng thần tiên hiếm có nhưng tại nơi đây, trong lớp học này tất cả từ trên xuống dưới đều bị hoá đá Những cơn gió lạnh bắt đầu xâm chiếm tâm hồn của tụi học sinh bởi vì kì thi gian khổ cũng đã đến.
6 Bong Bính Bong Chun: Đúng là ông thầy hiệu trưởng đáng ghét, nỡ lòng nào bắt mình tham gia thế này Ella: Phải đó tại sao lại phải tốn sức cho cái trò nhảm nhí đó đặc biệt là.
7 Dưới gốc đào đỏ thắm cùng đàn bướm reo vui trước ánh nắng bình mình có một chàng trai đang ngồi đấy. Một anh chàng với gương mặt lạnh lùng thường trực đưa mắt nhìn bầu trời quang đãng đc in rõ dưới con suối rực rỡ.
8 Đó là một buổi sang trong lành nhất mà Hàn từng bik. Tiếng chim hót véo von hoà vào vòm cây xanh mướp đọng lại sau cơn mưa phùn. Các đóa hoa dịu dàng vươn sắc trong ánh nắng ấm áp của mặt trời.
9 Năm mới ko bik rằng vui hay bùn nhưng đêm giao thừa thì bao giờ cũng đầm ấm và hạnh phúc. Đây là dịp để cả gia đình cùng nhau ăn uống, vui đùa, có một buổi họp mặt và kể cho nhau nghe những chuyện đã xảy ra trong năm qua.
10 Trời càng lúc càng lạnh, tấm thân rét buốt của Hebe đang đứng dưới cơn mưa ầm ả ngoài kia. Đôi tay nhỏ nhắn run bật lên nhưng vẫn đang cầm chặt cái ji đó dưới đôi găng mỏng manh.
11 Đêm valentine ngọt ngào Chân nó đạp bình bịch xuống mặt đường ra vẻ rất tức giận, cứ cách mấy phút lại ngó vào chiếc đồng hồ màu vàng phía đối diện công viên.
12 Đã gần 1 tháng kể từ ngày Selina bị Aaron từ chối, sự đối mặt trước cả hai ng` kia đã trở lại như ban đầu. Nụ cười ấy vẫn tươi trên môi tuy có chút ngượng ngiụ.
13 Tại chỗ Aaron Aaron: Thì ra là lạc nhau sao??? Hebe: Vậy đi chung với bọn mình nhé. Mắc công lại gặp chuyện ji đó tương tự hồi nãy. Selina: Đc sao Hebe: Nhỉ nhiên rùi _ cười Selina: “Mình….
14 Tất cả đều mệt mỏi nằm dài trên bãi cát trắng mút của biển khơi đem lại cảm giác thư thả sau 1 đêm kinh hoàng tất nhiên vẫn còn 2 ng` trong nhà nghỉ là Aaron và Hebe.
15 Một buổi sáng trong lành…. Calvin: Ella - tiếng la thất thanh Ella: ngái ngủ Calvin: Em xem em làm ji nà – tay cầm một bình hoa vỡ tan tành…. Ella: Còn tối mà có ji ság mai nói - típ tục ôm cái gối vào lòg ngủ Calvin: Em…Em ( Giận sôi máu) Bây giờ là 6 giờ rùi dậy mau cho tui còn đây là bình hoa tui iu nhất ai cho em làm bể thế này – quát to Ella: Em…bik rùi em dậy liền rùi ra nói chiện- bật dậy chạy vào phòng tắm Hebe: Có chuỵên ji ah anh Calvin???? Calvin: Ơ.
16 Những giọt nước trên trời càng lúc càng nặng dần nhưng ánh sáng ấm áp lơ lửng của ngọn đèn trên ko khiến Ella cảm nhận rất rõ. Cô đang trong giáo đường, trong 1 khuôn viên nhà thờ.
17 Tiếng nấc vang lên trong tâm trí…nó cứ nhói đau…kinh ngạc…hoảng sợ. Đóng nắp điện thoại Jiro vội vã chạy đến bệnh viện trung ương… sự ngạc nhiên quá đỗi…Cái ko khi ảm đảm vây quanh lấy ng` cô gái…những giọt nước mắt lâu lâu lại ứa ra từ đôi mắt…sao lại thế này…thật sự quá kinh ngạc…là do ko đưa Aaron đi đc…ko phải… Hebe ko phải là ng` như thế…Jiro bang hoàng, lo lắng…đến thật gần.
18 Một ng`…vẫn nhìn lên bầu trời đầy sao…ngẫm nghĩ. . cô đơn…Cái cảm giác ko có ji mà mình có thể giải wuyết khiến cô gái rơi lệ…Hoà vào vì sao… tuy bùn mà đẹp…bầu trời lung linh huyền ảo như mún nuốt chửng cô gái bé nhỏ…….
19 Những giây phút thoải mái ko còn. . có lẽ là bắt nguồn của vịêc lao động. . Vốn trước giờ Aaron ko hề quan tâm đến công việc của cha mình. . nhưng bây giờ.
20 1 ngày chậm rãi trôi qua mang theo sự trông đợi của nhiều ng`…Jiro vẫn nằm đó. . chưa mở mắt. . chưa nói chuyện. . Dù lo cho bạn đến đâu thì Aaron cũng ko thể nghỉ phép 1 ngày trọn vẹn để ở bên chăm sóc.