Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 87
Chương mới nhất: Chương 87
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Bên cạnh những truyện nhận được sự ủng hộ của đông đảo bạn đọc như: Khi Lướt Qua Nhau, Vai Diễn Định Mệnh,. . . thì truyện teen này cũng đã kịp khẳng định một vị trí trong lòng bạn đọc.

Danh sách chương Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi


Chương 1

1 “Hi! Chào các bạn, tớ tên là Mã Nhi Thái Nhược Hi, 17 tuổi, Người Trung Quốc. Tớ sẽ tới đất nước nhỏ bé hình chữ S có lịch sử hào hùng để sinh sống cùng với bố, mẹ và anh trai, và đương nhiên, chúng tớ là người gốc Trung Quốc!^^ Vì sao đến Việt Nam phải không? Vì bố mẹ, anh trai và cả tớ đều rất yêu đất nước này, rất muốn được có một quốc tịch Việt Nam, hẳn sẽ vinh dự lắm! Tớ đang ngồi trên máy bay để bay tới Việt Nam đấy! Do sống quen ở nơi núi rừng bên Trung Quốc, bố tớ đã mua hẳn một căn nhà biệt thự trên một quả đồi đầy cây cối, bên cạnh sẽ là 1 cái thác nước, nghe tới thôi đã thấy thơ mộng! Tớ yêu VIệt Nam!” Máy bay hạ cánh tại sân bay Nội Bài.


Loading...

Chương 2

2 Nhược Hi cười tươi như hoa, leo lên xe bố, tới thẳng trường. Ngôi trường cũng to đấy chứ! Phan Trinh Dương chính là ngôi trường mới của nó. Nghe nói trường này nổi tiếng nhất Việt Nam, hẳn là nhiều bạn gái xinh, thân thiện lắm đấy! Sau khi tạm biệt bố, nó lững thững đi vào.


Chương 3

3 Anh Hoàng Minh mỉm cười, đôi tay với lấy cái cặp sách trên vai cô, đeo lên vai mình: - Anh không ngờ em lại đi vào khuôn viên của trường, anh còn tưởng em sẽ đứng đợi ở cổng trường cơ! Nên anh cứ đứng đó mãi! Nó như sét giật qua người.


Chương 4

4 Mẫn Mẫn cắn bút: - Nhược Hi, anh Hoàng Minh quen cậu sao? thích thế! Tớ thấy anh ấy hôm nay toàn đi vs cậu lại hay sang lớp mình nữa! - À, anh ấy là bạn thôi! Viên Viên hí hửng: - Mà nè, cho bọn này coi nhà của Nhược Hi đi, người Trung Quốc hẳn nhà đẹp lắm! - Ok.


Chương 5

5 Hắn ta nhìn nó, cười nhếch mép: - Da mặt cô cũng mịn màng đấy? Đây là lần đầu tôi chạm vào người của 1 đứa con gái, lại còn là Trung Quốc, người mà tôi gét nhất.


Chương 6

6 Tiểu Hà gắt lên: - Con nhỏ thối tha, mày mà động đến Triệu Minh Vũ thì không xong với bọn tao đâu đấy, cái tát này coi như là còn nhẹ nhàng ày lắm, so với cú ném bóng vào đầu đó thì chưa kể gì đâu.


Chương 7

7 Trên bàn uống nước đầy hoa quả, Nhược Hi ăn ngấu nghiến như chết đói, nhưng thật sự hôm nay nó đã mệt mỏi. Bố đột nhiên lên tiếng: - Con gái, lớp mới thế nào? Nhược Hi nhìn bố, cười hì hì: - Tuyệt bố ạ! Nhưng, sao bố lại đưa con đi bằng cửa sau? Bố bảo biết trường và sẽ đỗ xe tại cổng chính mà? - À, cái đó à? Con đi cổng sau mà không gặp ai sao? không có người đón con à? Nhược Hi nhớ đến tên Minh Vũ đó, tên chết tiệt ấy, xiết chặt đôi bàn tay.


Chương 8

8 Hôm nay đã là thứ 6, trên loa của trường và các bảng thông báo lớn nhỏ đều đăng tin bữa tiệc chào đón học sinh ưu tú Mã Nhi Thái Nhược Hi – người Trung Quốc một cách rầm rộ, khiến tất cả học sinh trong trường quen biết nó đều nhìn nó bằng con mắt khác, đó là sự ngưỡng mộ, khiến cô nàng mở mày mở mặt, và ai cũng hóng chờ bữa tiệc lớn này.


Chương 9

9 Chệt tiệt! Nó suýt xoa: - Ôi,. . ôi… tôi xin lỗi…tôi xin lỗi… - Hừ, nha đầu khó ưa, cô ngủ gì mà khinh thế hả? không dậy giúp tôi nấu ăn thì thôi lại còn ngáy rõ to, nước miếng thì chảy ra hết rồi kìa, hừ, con gái gì mà kiểu đấy hả? Nó đỏ mặt, lấy tay quệt lên miệng: - Hi Hi… tôi xin lỗi… - Ra ăn cơm đi.


Chương 10

10 - 11h rồi mà nó vẫn chưa tỉnh, hắn ngủ gà ngủ gật ngay cạnh nó, và thiếp đi từ lúc nào. Sáng hôm sau… chuông điện thoại nó reo, hắn tỉnh giấc, mắt nhắm mắt mở vớ lấy điện thoại nó: Hoàng MinhCái tên đập ngay vào mắt hắn, hắn nghe máy, bên kia là giọng nói của Hoàng Minh: - Nhược Hi, em dậy chưa? Dậy mau đi, không trễ đấy.


Chương 11

11 - Được rồi, anh cũng có món quà tặng em đó, cô bé, đợi một xíu nữa nha!Mắt nó long lanh nhìn anh, kèm theo là sự hồi hộp, nó gật đầu lia lịa. Rồi nó nhìn lên phía sân khấu, MC xinh đẹp của trường đang nói: - Và sau đây, sẽ là món quà vô cùng đặc biệt…Nó cười tủm tỉm, anh Hoàng Minh đây rồi… - Vô cùng đặc biệt của Phó Chủ Tịch Hội Sinh Viên khiêm Đội Trưởng Đội Thể Thao của trường, bạn Triệu Minh Vũ.


Chương 12

12 Thứ 2, hôm sau đó…Chính xác là cái lúc đang ngồi ở trong lớp, hắn chạy vào trong lớp nó, lôi nó ra ngoài trong bao ánh nhìn ngạc nhiên, nó giận”- Cậu làm cái gì vậy hả?- Đi mua cho tôi chai nước uống đi, tôi khát quá đây nè, vừa đi tập bóng về mà!Nó nhìn hắn, miệng méo xệch đi:- Cái gì? Tại sao lại là tôi?- Cô là osin của tôi mà, không nhớ sao? vậy thì tôi đưa nó lên web luôn vậy, việc đó tôi rất thừa hơi mà.


Chương 13

13 Hắn bắt đầu thấy tức giận:- Cô mới cần đi kiểm tra thần kinh ấy, lau nhà đi rồi còn nấu cơm, không thì đừng hòng ra khỏi đây. Hừ. Thấy hắn tức, nó khoái trí lắm, cười khanh khách luôn.


Chương 14

14 Tôi sẽ ở lại với thiếu gia. Hắn mệt quá, cơ thể hắn vô cùng đuối, dù sao bế nó cũng nặng, rồi lại bị mất máu nhiều, nên hắn cũng muốn chợp mắt một lúc trong khi đợi nó, bây giờ đã là 1h10p sáng rồi, bố mẹ nó chắc chắn rất sốt ruột mà chưa đi ngủ đâu, hắn nói với ông quản gia:-Ông hãy gọi cho bố mẹ của Nhược Hi và bảo họ là cô ấy đang ở nhà tôi vì cô ấy đi chơi với bạn mệt quá nên đã về nhà tôi ngủ để cho bố mẹ cô ấy khỏi lo.


Chương 15

15 Hắn ngồi bên cạnh nó, nó hỏi hắn:- Sao lại mang tôi vào bệnh viện? Bố mẹ tôi biết không? À mà cậu đâu có số của bố mẹ tôi!Hắn nhếch mép:- Nha đầu cô không nhớ là tôi là Thiếu Gia họ Triệu sao? có số của mẹ cô là chuyện nhỏ!- Cậu nói gì với bố mẹ tôi hả? Đừng nói là cậu bảo tôi ở bệnh viện nhé?- Bây giờ là 8rưỡi, bố mẹ cô vẫn chưa đến thăm cô, thử hỏi, tôi đã nói với bố mẹ cô chưa? Tôi bảo ông quản gia Lam nói với bố mẹ là cô đi chơi với bạn mệt quá nên qua nhà tôi ngủ, rồi sáng đi học luôn!Nó sốc:- Cái gì? Cậu nói thế mà bố mẹ tôi cũng tin sao?- Chẳng lẽ lại không?Nó nhìn hắn, nhìn xuống đôi tay hắn, Nó xót kinh khủng khi thấy tay hắn đầy băng quấn quanh, cầm tay hắn lên, nó hỏi:- Tên khốn cậu bị làm sao đây hả?Hắn cười, ủa? sao hắn lại cười chứ? Hắn cười để nó đỡ xót hắn:- Không sao đâu, chỉ là tức quá nên nhất thời tự hại mình thôi! Nhưng không nặng lắm đâu!Cô y ta chợt nhớ ra:- Thưa thiếu gia, cậu để tôi thay băng, không nhiễm trùng thì chết!Hắn đứng dậy:- Ừ, được rồi!Nó nhìn hắn chằm chằm, rồi nói như ra lệnh:- Cậu ngồi ngay tại đây để cô y tá thay băng.


Chương 16

16 Nó làm mặt thông cảm, xót xa vô cùng, nó quên luôn là mình đang ở thế bí, nó cứ thế nói thẳng vào mặt cô ta, khiến Thất Tiểu Hà đỏ bừng mặt tức giận vô cùng, quát to ơi là to:- CHÚNG MÀY CHO NÓ MỘT TRẬN ĐI, ĐỂ NÓ THẾ KIA NGỨA MẮT TAO!!!!!!!- VÂNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Bấy giờ, nó mới ý thức được việc mình vừa làm.


Chương 17

17 Nó tỉnh…Nó thấy yếu ghê luôn, cử động tay, chân thì cảm thấy đau nhói vô cùng, nó bị đánh không nhẹ mà. Rầm!!!!- Hừ… Con bé kia, mày bị làm sao thế hả? sao mới hôm qua ra viện mà giờ lại vào viện thế hả? Mày muốn anh mày chết à?Nó bịt chặt tai, anh trai nó vô cùng tức giận khi thấy nó 2 lần vào viện liên tiếp, nó nói nhỏ nhẹ, nhưng vô cùng yếu:- Anh… em biết anh lo cho em… nhưng đây không phải tại em mà!!!!- Lần này, tao không giúp mày nữa.


Chương 18

18 Nó nuốt nước bọt:- Không…không sao ạ…- Vào đi, Thiếu gia đang đợi chúng ta!Cái gì mà thiếu gia, tên chết tiệt đó… sao bố lại quen được hắn chứ? Quan hệ gì đây?Nó vẫn không động đậy, không hề có tiến triển là nó sẽ bước ra khỏi xe, trong khi đó, bố nó đã vào được 10p…Ông quản gia Lam quen thuộc ra đón nó:- Tiểu thư, sao tiểu thư không vào, tiểu thư ở ngoài này 10p rồi đấy, bố cô và thiếu gia đang đợi cô mà?Nó ngớ người nhìn ông quản gia:- CHuyện gì vậy hả bác?- Tiểu thư cứ vào đi… Mời tiểu thư…Ông quản gia trịnh trọng mời nó bước vào, nó đành phải bước khỏi xe, rồi lững thững đi vào trong, nhưng đến cửa, nó dừng lại… nó vẫn hoang mang và chẳng hiểu gì hết…Nó nghe thấy giọng hắn:- Tôi thật sự không hiểu… Mà tôi cũng sẽ không đồng ý đâu… giờ tôi có bạn gái rồi… lần này phụ lòng ông…Cái gì vậy??? sao hắn lại nói thế??? Chuyện gì đang diễn ra vậy????Tiếp đến là giọng bố nó:- Thiếu gia Vũ, cậu chưa gặp con gái tôi, làm sao có thể khẳng định được?Ông quản gia thấy nó đứng nghe ngóng, liền lớn tiếng ( ông làm hỏng việc của tôi rồi – Nó nghĩ):- ÔNG CHỦ, THIẾU GIA! TIỂU THƯ ĐANG VÀO Ạ!!!!!Nó đành mình bước vào, mặt nghệt vô cùng… hắn khẽ giật mình…Hóa ra nha đầu này! Làm hắn tưởng ả tiểu thư õng ẹo nào!Hắn nhếch mép cười với nó.


Chương 19

19 Bố nó thì đang đưa nó trở về nhà, khuôn mặt ông có vẻ không được ổn, không giống khuôn mặt vui vẻ, an lòng như vừa nãy…- Bố sao vậy? Con làm bố giận sao?Bố nó như giật mình, nói lắp:- Không…không… có…gì…Nó không muốn bố nó mất lòng, nhưng nó không muốn lấy hắn mà…Nó tự khuyên bản thân không được nhắc đến hắn nữa, cố nhét hình ảnh của anh Hoàng Minh vào đầu nhưng không thể đẩy hình ảnh của hắn ra khỏi trí óc…Sáng sớm hôm sau…Tại trường Phan Trinh Dương…Trong lớp…Nó đang phàn nàn với 2 nhỏ bạn thân, nó uể oải vô cùng:- Viên, Mẫn, có chuyện không hay một chút nào! Phải nói là thật kinh khủng ấy…2 nhỏ bạn lập tức bị thu hút, nhìn nó, chờ câu tiếp theo nó nói.


Chương 20

20 Đến tối…Nó nhận được tin nhắn từ Viên Viên: “ Hi, ra ngoài chơi đi! Cái quán sữa chua mít nhà bác Thắm ấy! Tụi này đang đợi đó nhé?”Nó nhắn lại 1 chữ ok, khoác cái áo ngoài vào người rồi nó ra khỏi nhà.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Này Em, Anh Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 42


Để Gió Cuốn Đi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50




Đến Tương Lai Làm Osin

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 19


Tổng Tài Ngược Đãi Phu Nhân

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Bình Minh Nắng Ấm

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 13


Nếu Anh Là Gió, Nếu Em Là Mây

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 34