61 “Tẩu phu nhân cũng có hứng thú như thế với chuyện chiến trường?” Phong Kính Tiết thoáng sửng sốt nhìn Tô Uyển Trinh.
Y vốn cho rằng Lư Đông Ly vắng nhà, Tô Uyển Trinh thân là nữ tử, cho dù ra mặt tiếp đãi, thiết nghĩ cũng chẳng qua là nhàn nhạt mấy lời hình thức, hoặc là nói chuyện mấy phong thư qua lại, lễ phép tặng nhau ngày xưa, nói vài câu cảm tạ để giết thời gian mà thôi.
62 Sáng sớm hôm nay, Phong Kính Tiết thật sự hận đến mức muốn làm thịt Lư Đông Ly.
Y vừa uống rượu suốt đêm, chẳng dễ dàng gì dưới sự chăm sóc của hai cô nương mỹ lệ nũng nịu, thoải thoải mái mái đi ngủ, Lư Đông Ly lại có thể xông tới, trực tiếp xách y từ trong ổ chăn ấm áp ra.
63 Lư Đông Ly và Phong Kính Tiết cực kỳ thân cận nên cũng không ngại hiềm nghi, lúc cùng tiệc cũng bảo Tô Uyển Trinh ngồi chung.
Tô Uyển Trinh vốn chỉ định ăn tùy ý một chút rồi lấy cớ chăm con để rời khỏi, các nam nhân tụ tập một chỗ, nếu có nữ nhân ở bên cạnh, chung quy sẽ không được tự nhiên.
64 Kỳ thật, không cần Lư Đông Ly giải thích Phong Kính Tiết cũng hiểu, nguyên nhân y không đồng ý đơn giản đến cực điểm.
Người nắm giữ binh quyền, không nên tham gia tranh đấu đích thứ.
65 Tiếng tên nhọn xé gió và tiếng kêu thảm gần như vang lên đồng thời, từ lúc Phong Kính Tiết giương cung cài tên đến khi sa đạo bỏ chạy kia trúng tên ngã xuống đất, trong đây giống như không hề có khoảng cách.
66 Hung tợn đập chồng công văn trên bàn, trên mặt tri phủ Trấn Giang tràn đầy vẻ dữ tợn phẫn hận: “Lần này tới quả nhiên là Phong Kính Tiết. ”
“Nghe nói việc áp lương đều là Phong Kính Tiết làm, tiểu nhân vốn còn lo, hắn biết đại nhân là tân nhiệm Tri phủ Trấn Giang, không dám đến, nhường việc lần này cho người khác, nào ngờ hắn vẫn không biết sống chết xông đến.
67 Tiểu Đao vừa nói đến việc nạn dân, trong lòng Phong Kính Tiết đã biết không tốt. Nếu còn kịp, y sẽ lập tức rút hết nhân mã về hạt khu phủ Trấn Giang.
Tô Lăng kẻ này tài cán khác không có, khi bảo vệ lợi ích sĩ đồ của mình, lại vô cùng ra sức vô cùng chấp nhất, tuyệt không cho phép có bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến việc thăng quan tiến chức, khiến hắn gánh trách nhiệm phát sinh.
68 “Nhưng niệm ngươi lần này làm mất lương thảo, cũng vì cứu hộ bách tính Đại Triệu ta, quả có thể lượng thứ, mà đại địch đang đến, giết đại tướng không may, tạm thời ghi lại tử tội, chờ ngươi ngày khác lập công chuộc tội.
69 Phong Kính Tiết thoáng sửng sốt nhìn Tiểu Đao, trong quân đội kỷ luật nghiêm cẩn, phân chia cao thấp đặc biệt nghiêm minh thế này, một thủ lĩnh thân binh nho nhỏ, không hề cố kỵ trước mặt người khác bày tỏ bất mãn với chủ soái như thế, đúng là hiếm thấy.
70 Thương của Phong Kính Tiết, phải mất đúng một đêm, mới xem như xử lý xong xuôi toàn bộ.
Trong mắt thế nhân, Phong Kính Tiết hẳn cũng là một quái vật thuần túy, bị thương thành như vậy còn có thể chẳng chút để ý nói nói cười cười, một tiếng kêu thảm kêu đau vốn nên có không có thì thôi, ngay cả sự lạnh lẽo bi thương vốn có, cũng bị tiếng nói cười của y hòa tan.
71 Lục Trạch Vi vẫn lặng lẽ nghe Thụy vương từ từ tự thuật những chuyện đời đã qua ấy, nói đến đoạn mất lương bị trách này, không khỏi bật cười: “Hóa ra sự kiện biểu dương sôi sùng sục thiên hạ đều nghe lúc trước, là như thế mà đến, Phong Kính Tiết này quả nhiên là một nhân vật, một chiêu tiên hạ thủ vi cường này đúng là bất ngờ.
72 “Đúng vậy, ngươi sẽ chết rất nhanh thôi, ngươi không biết hả?”
“Đúng vậy, ngươi sẽ chết rất nhanh thôi, ngươi không biết hả?”
“Đúng vậy, ngươi sẽ chết rất nhanh thôi, ngươi không biết hả?”
Thân tại nơi cao nhất Định Viễn quan, phương xa là cát vàng dưới trăng sáng mù mịt vô tận, gió mạnh kéo đến, thanh âm thủy chung quanh quẩn bên tai, vang ở trong lòng kia, liền như từ nơi cao nhất trên trời, mang theo ý chỉ của thần linh, xa xa truyền đến.
73 Rất nhiều rất nhiều năm về sau, Lư Đông Ly luôn vô số lần nhớ lại, vào cái đêm một trời sao sáng, ánh trăng ôn nhu đó, bằng hữu quan trọng nhất trong sinh mệnh của y, mang theo vẻ tươi cười vĩnh viễn không chút để tâm kia, như vui đùa mà hỏi một câu đó.
74 Sẽ chết rất nhanh, là bởi vì việc này sao?
Phong Kính Tiết lãnh nhãn nhìn bốn phương tám hướng, vô số Trần quân đột nhiên tuôn ra.
Nhiều lần tác chiến, Mạc Sa tộc đều phối hợp với họ không ngừng tập kích lương đạo của Trần quân.
75 Hai ngày sau khi Trần quân lui binh, đội đưa tin Phong Kính Tiết phái ra đã đến Định Viễn quan.
Y bên kia đại đội nhân mã, tốc độ trở về chung quy khá chậm, lại sợ Định Viễn quan bên này lo lắng, cũng muốn biết với việc Trần quân bỗng nhiên lui binh, Định Viễn quan bên ấy có quan điểm hay tình báo gì khác không.
76 Trong phủ Thụy vương, náo nhiệt phồn hoa đã đến cực điểm, nhị tiến cung vừa lên sâu khấu, cũng sớm đã diễn đến lúc cao trào.
Một tịnh một đán một sinh, đều là những đào kép nổi danh kinh thành, lúc này thi triển hết khả năng, quả nhiên là ca có thể nứt đá.
77 “Tướng quân, sau khi Trần quân rút đi, liền có hai vạn năm ngàn *** binh vào trú Định Viễn quan. ”
Vẻ mặt Phong Kính Tiết thoạt nhìn hoàn toàn không có biến hóa, trong lòng lại không khỏi cười lạnh một tiếng, hóa ra kẻ tới lại không chỉ là sứ thần truyền chỉ, hoàng cung trung quý, còn có *** binh như thế, người phía sau nọ suy nghĩ quả nhiên chu đáo, cho dù Phong Kính Tiết y không muốn làm trung lương nghe lệnh mà chết kia, cũng không thể do y được.
78 “Không sai, những người gọi là trung thần đều trọng thanh danh, quân quân thần thần phụ phụ tử tử, ước thúc như vậy, quy tắc như vậy, đã sớm khắc sâu vào trong xương cốt.
79 “Chạy trốn?” Phong Kính Tiết lạnh lùng cười, “Các ngươi không mảy may nhìn ra, đây chính là điều kẻ ám hại ta mong đợi nhất sao?”
Nhìn Vương Đại Bảo ánh mắt kinh ngạc không hiểu, Phong Kính Tiết nói với ngữ khí lạnh băng: “Vì phòng ngừa chúng ta kháng chỉ, họ đã phái hai vạn năm ngàn quân đội *** nhuệ nhất trong nước, lại không biết phong tỏa cửa thành, coi chừng những thân tín của tướng soái các ngươi, cư nhiên để ngươi chạy khỏi thành ngay dưới mí mắt hai vạn năm ngàn người.
80 Lư Đông Ly thân tại soái phủ, đứng ngồi không yên.
Từ khi thánh chỉ đến, hai vạn năm ngàn người vào đóng tại Định Viễn quan, ba đại nhân vật vào ở trong soái phủ của y, bản thân y liền bị giám sát chặt, căn bản không có cơ hội đi làm bất cứ hành động gì để âm thầm vãn hồi.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25