21 Câu chuyện của nữ tướng quân Nhĩ Du với Vĩnh Hi đế nói tiếp cũng rất đơn giản - Vĩnh Hi đế thân là nhân vật cấp độ BOSS, tất nhiên gặp thần sát thần, gặp Phật sát Phật, không bao lâu sau đã đánh hạ Nam Cương.
22
Không có Nhĩ Du điều khiển binh lực, quân lính Nam Cương luân phiên lui về phía sau, tổn thất trầm trọng.
"Tướng quân của Đại Khánh?" Ánh đao dưới tay Nhĩ Du không ngừng, nàng ta tập võ từ nhỏ, ở trong quân đội vào sinh ra tử, đối với binh khí hiểu rõ như lòng bàn tay, có điều nàng ta không biết gì về người đối diện mình, kinh nghiệm trên chiến trường lại không cùng một kiểu với nàng ta, thậm chí càng có thế thắng lợi, Nhĩ Du cười "xùy" một tiếng: "Cũng không có gì hơn thế.
23 Dưới vách núi là một sân đài bị bỏ quên, bề mặt sáng loáng như gương, ánh lên làm da như ngọc. Sở Dịch càng hôn càng sâu, hắn thuận tay cởi thiết giáp trên người, một tay đỡ sau lưng Tân Cửu đặt nàng xuống đất.
24 Dưới vách núi lành lạnh, bất quá ở đây có ám vệ, nên vẫn tiết kiệm được rất nhiều công sức, Vĩnh Hi đế một tay ôm trọn Tân Cửu, một tay nắm lấy dây thừng được thả xuống từ phía trên, đề khí từ trong bụng vận khinh công nhảy người lên, cũng may vách núi thoạt nhìn thì cao, thực tế chỉ là hiệu quả khi bị mây mù che mất, cũng không lâu sau hai người đã trèo lên đỉnh núi.
25 Một câu của Sở tướng quân nói ra, âm thanh kêu gào của tù binh Nam Cương quả nhiên nhỏ đi không ít, dù sao đã có thể đầu hàng thì cũng không phải là không tiếc mạng sống, những người này náo loạn có lẽ là vì muốn báo thù cho chủ cũ, hơn nữa thì là vì muốn giữ lại thể diện cho mình, còn những thứ như không quên tình cũ, có nghĩa khí đó à.
26 Tuy nói hoàng cung Đại Khánh đã thay đổi chủ nhân, có điều bố cục đại thể vẫn không thay đổi, Vĩnh Hi đế vào Thiệu An tự trong thiên điện tùy tay gõ lên mấy khối tượng Phật, sau đó mọi người liền theo sát đi xuống dưới mật đạo.
27
Sáng sớm hôm sau, Ngụy Đức Hải che mũ lên mặt ngủ say bên ngoài, đương lúc ngáy ngon, Ninh Viện Viện đã dùng lực "ầm" một tiếng đẩy cửa chính của Ngự Long điện ra, sáng nay lúc nàng ta vừa tỉnh dậy đã nghe nha đầu bên người nói Tiêu Chiêu Nghi của Hồi Phong các bị người ta đâm một kiếm giết chết rồi?! Tiêu gia chính đối tượng mà Ninh gia lôi kéo, Ninh gia và Tiêu gia vừa mới tiến hành một cuộc bàn bạc hữu nghị, chưa được vài ngày tiểu nữ nhi của Tiêu gia đã chết trong cung, thân là Quý Phi quản lý hậu cung, nàng ta nên giải thích thế nào đây?
"Không phải hôm qua Hoàng Thượng lưu lại Hồi Phong các sao? Tiêu Chiêu nghi đã xảy ra chuyện gì?" Ninh Viện Viện tức không kịp thở, thoáng cái đã chạy vào phòng, đùng đùng nổi giận trực tiếp chất vấn người nằm trên long sàng.
28
Người sống chết đi không có gì đáng sợ, nhưng người chết sống lại thì chính là việc lớn rồi.
Cho nên, trong nháy mắt khi Ngụy công công xuất hiện, thân thể mấy người hợp mưu với Ninh gia cùng nhau run rẩy cả lên.
29 Vĩnh Hi đế cùng Ngụy Đức Hải mang theo một khay tấu chương trở lại Ngự Long điện, so với trên triều đình, ở đây có vẻ yên tĩnh hơn nhiều, trước kia hắn thích thư phòng hơn tẩm điện, nhưng bây giờ lại thích tẩm điện hơn là thư phòng.
30 Trắc điện của Đường Diệp cung là người nào ở, Vĩnh Hi đế không muốn biết rõ, có điều rõ ràng là cái cung điện này cách Ngự Long điện rất xa, cung nữ của Đường Diệp cung chơi trốn tìm có thể đi tới Ngự Long điện, thật sự là cao minh.
31 Sáng sớm hôm sau, khi Cổ Lương Viện từ Đường Diệp cung chạy tới, nghe lời đồn đãi cả một đường, nói về một cung nữ của Đường Diệp cung xông vào Ngự Long điện thế nào, lại xúc phạm Hoàng Thượng ra sao, từng lời nói ra như thể đã tận mắt chứng kiến vậy, khiến Cổ Uyển Uyển sinh lòng hoảng sợ.
32 Dường như là bị Lục Tỳ kích thích, đợi Tân Cửu kịp phản ứng thì tiếng gió đã vù vù ở bên tai, lại phát hiện mình đang bị nâng mông ôm vào trong ngực, đôi bàn tay kia còn tản ra nhiệt độ nóng bỏng, tựa như dã thú nơi rừng sâu, khiến cho Tân Cửu không khỏi căng cứng cả người lại.
33
Sau buổi tảo triều, chưởng viện Hàn Lâm viện Tần Chính Ca lại một lần nữa bị Hoàng Thượng gọi đến Ngự Long điện.
Trong lòng trong mắt Tần Học sĩ đều nghĩ đến phải làm sao để nói ngắn gọn ý kiến của bản thân về việc xử lý Ninh gia và Tiêu gia, suy tư vuốt cằm đối với cái đèn tường Cửu Long mà ngây người trong chốc lát.
34 So với cảnh lên đèn rực rỡ ở bên bờ sông Tần Hoài, Khánh An nơi đây có bờ sông tuy nhỏ một chút, nhưng giống như chim sẻ, tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, càng không nói đến nơi này nằm dưới chân Thiên Tử, khách thương lai vãng tiêu dùng hoa đăng không gì không giỏi, đều là từ các họa sĩ có trình độ cao làm ra, trời nước một màu, đèn lồng hỉ màu đỏ treo đầy bờ sông, ánh trăng dường như cũng cảm thấy thẹn thùng, nửa bên mặt bị làn mây mỏng che khuất, ánh sáng trong suốt cùng với quang cảnh dưới mặt đất, kỷ bất khả kiến*.
35 Thân là thế lực của Bách Hoa các, nếu không tính số người mai phục cũng sẽ không chỉ có mấy chục người như vậy, bằng không cho dù ám vệ không ở đây, một mình Vĩnh Hi đế cũng có thể giải quyết được, mặc dù trong ngực hắn còn có một nữ nhân cần phải bảo vệ, cả hai tất nhiên cũng sẽ không vùi thây nơi đây.
36 Lão thái y dường như bởi vì y thuật của mình không thể giúp Hoàng Thượng giải độc mà hổ thẹn trong lòng, thở dài đeo hòm thuốc đi ra ngoài. Này vừa vào hoàng cung, đủ loại chứng bệnh gì đó cũng đều xuất hiện, mấy thứ kỳ độc quái độc của Tiên Đế hồi ấy là do đám cung phi tử từ nơi khỉ ho cò gáy moi ra được, thậm chí còn có loại độc tương sinh tương khắc, cũng may đều là cung phi trúng độc, nhưng đến Hoàng Đế hiện tại, ngay cả cổ độc Tây Cương tuyệt tích đã lâu cũng xuất hiện.
37 "Làm sao vậy?" Vĩnh Hi đế thấy khuôn mặt nàng tràn đầy vẻ khó tin lục lọi giường, cởi áo khoác nằm ở bên người nàng, nam nhân tháo đi phát quan xõa xuống một đầu tóc đen, cả người lộ vẻ nhu hòa không ít, thậm chí khi hỏi chuyện ánh mắt rất sáng trong, phá vỡ hình tượng lạnh lùng trước giờ, nhìn qua sinh động hơn nhiều.
38
Vĩnh Hi đế thần thần bí bí nói một câu khiến cho Tân Cửu xuyên không trước đó đoán được tình cảnh tương tự.
"Không phải lão già? Chẳng lẽ là dịch dung?" Tân Cửu nổi lên hứng thú trong lòng, cặp mắt thẳng tắp nhìn chằm chặp bóng người phía trước - trên da mặt, nếp nhăn chồng chất, gương mặt già nua hốc rãnh nhấp nhô hoàn toàn giống với những ông lão khác như đúc, Tân Cửu nhìn xung quanh, nhưng cũng không nhìn ra dấu vết dịch dung chút nào.
39
Trông thấy Tân Cửu vẫn vô ngại, Tang Hoa quả nhiên rất khiếp sợ.
Theo lý mà nói, Tân Cửu là một nữ nhân không biết võ công, không có nội lực tuyệt đối không thể nào tránh được độc nàng ta hạ, nhưng sắc mặt Tân Cửu vẫn như thường mà hồng hào, trên người bị dính thuốc bột nhưng ngay cả một chút choáng váng cũng không có, rõ ràng chính là không e ngại độc phấn trong tay nàng ta.
40 Vương Ngữ Kiều hai tay vịn lan can từ Thái Bạch cư đối diện nhìn xuống đám người ở dưới lầu nhà Vương gia, biểu tình trên mặt như tuyết mùa đông tan ra trong nhúm muối to, so với đắng chát thì còn bi thương hơn.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48