21 Mặc Tương vẫn chưa đề cập đến việc muốn bắt ta về đáy biển, ta cũng liền bất chấp mĩ vị bánh bao, van cầu hắn giải cấm chế đối với Hồ Phỉ, để cho chúng ta trở về.
22 Con hắc giao long kia nhảy lên nhảy xuống, hình như đang hấp thu tinh hoa của mặt trăng, toàn bộ thân thể trở nên hơi hơi trăng trắng, ta cảm thấy tẻ nhạt vô vị, nhìn mà buồn ngủ.
23 Tiểu Bạch Long kia cùng lắm chỉ dài một thước, to bằng ngón tay cái, trên đầu có hai cái sừng nhỏ, nhìn có vẻ lanh lợi, đáng yêu. Lòng ta tràn đầy vui mừng, đưa tay chọc chọc đầu nó, nó hơi hơi nhúc nhích một chút, lại vùi đầu vài dưới thân người không động đậy nữa.
24 Đang lúc ta thấp thỏm không yên, có một nữ tử xuất hiện, cứu vớt số phận cực khổ của ta. Trên đường trở về, Hồ Phỉ không nói một lời, khuôn mặt nhỏ nhắn thập phần tối tăm.
25 Lần này trở về, ta với sư phụ cùng đáp trên một đám mây. Trên đám mây, sư phụ và ta gần sát nhau, cũng không phải ngồi song song, mà hắn ngồi phía sau, như thế, ta giống như bị hắn ôm trong lòng ngực, sau cổ mơ hồ cảm giác được hô hấp của hắn, mặc dù khiến cho lòng dạ ta rối bời, lại càng khiến cho da đầu người ta run lên không thể động đậy, nếu nói Tiểu Bạch Long thích cứng ngắc thành một cây gậy, giờ này khắc này, ta cảm thấy ta cũng cứng ngắc thành một mảnh gỗ, đến lúc trở về thiên cung, liền suýt nữa không thể nhục nhích.
26 Đêm qua ta muốn tâng bốc vuốt đuôi sư phụ, không ngờ chọc hắn thẹn quá thành giận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đem ta từ nơi hoa đào nở đẹp xách trở về Nguyên Hoàng điện, còn một tay đẩy ta xuống đất, buổi sáng lúc ta tỉnh dậy, trên đầu còn có chỗ sưng lên giống một cái bọc nhỏ.
27 Nơi cực tây hoang dã có nhiều yêu ma dị thú, mặc dù là thần tiên đi cũng phải cẩn thận, không chú ý một chút, sẽ bị yêu thú cường đại có tu vi từ trăm năm đến ngàn năm ăn đến không còn một mảnh, đương nhiên, loại thần tiên này đương nhiên là giống như ta, vừa mới đăng nhập tiểu tiên trong tiên tịch.
28 Trời tờ mờ sáng, lúc ta chạy vòng vòng ngang qua Lưu Ly cung, đúng lúc gặp Đinh Đang đang luyện kiếm trước cửa. Tiểu cô nương này dùng một cây kiếm gỗ đào, nhưng mà mặc dù là một cây kiếm gỗ, cũng bị nàng ấy múa đến thật sự có khí thế, mơ hồ khó phân rõ ra hình và ảnh, xẹt phá làn sương mù thành nhiều mảnh.
29 "Thụ Địch, ta tới lấy đan dược!"Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi, ta bị chấn kinh tay run lên, cọng lông chim của sư phụ thế nhưng lọt vào trong lò lửa.
30 Sau khi rơi xuống đất, Tiểu Bạch nằm ngửa bụng đưa bốn chân lên trời, ta cũng vẫn duy trì hình dáng lúa nước như cũ nằm bên cạnh nó không hề nhúc nhích, đợi đến sau khi ta thở đều đều mới quan sát chung quanh, dưới tia sáng yếu ớt, không thấy rõ mọi thứ xung quanh mình, hay là tiên hạc kia quăng chúng ta vào cái hố sâu hay hang động nào đó?Lại qua thời gian một nén nhang, đôi mắt ta mới thích ứng với bóng tối, tại một góc trong động thấy một bộ bàn ghế, cùng với một ngọn đèn dầu.
31 Chặn đường là Lưu Diễm tiên tử. Lưu Diễm tiên tử đối với ta luôn luôn có nhiều ý kiến, mà giờ ta hơi hơi dựa sát vào sư phụ, sau đó di chuyển ra phía sau một chút, nửa bả vai đều sát phía sau hắn.
32 Trên thiên cung, người mà ta biết không nhiều lắm. Thời khắc mấu chốt, Tử Tô cùng Cẩm Văn cũng không biết tung tích, ta nghĩ đi nghĩ lại, lập tức đi đến phủ của Thái Thượng Lão Quân, còn chưa nói rõ ý định với hắn, đã bị đuổi ra khỏi cửa lớn.
33 "Sư phụ, người vẫn khỏe chứ? Có bị thương hay không?"Ta khẩn trương lôi kéo góc áo sư phụ, người nâng tay liền gõ ta một cái, "Nói bao nhiêu lần, phải tin tưởng ta, như thế nào lại không nhớ kỹ!"Ách.
34 Hồ Phỉ! Giờ phút này trổ tài càn rỡ!Nếu như có thể động đậy, ta hận không thể đá hắn một cước!Lúc này đang ở bên bờ sông đào bảo vệ thành, nguồn nước xung quanh rất nhiều, ta không biết pháp thuật ngự thủy này có thể thi triển ra hay không, nhưng lúc này cùng đường rồi, không thế chịu bó tay, còn nước còn tát.
35 Mấy ngày gần đây, chăm sóc ta là Tử Tô, làm cho ta vui là sư phụ đại nhân, đổi thuốc cho ta là Bích Thanh thượng thần. Bích Thanh thượng thần là một trong số ít thượng thần bậc nhất hiện nay, nghe nói là thần long thượng cổ, tu vi cao thâm khó lường, chỉ là sau này chán ghét đánh đánh giết giết nên chuyên tâm học y, kết quả ngược lại khiến ình trở thành đại phu nổi tiếng nhất trên trời dưới đất.
36 Chuyện ta độ kiếp thành công trở thành thượng tiên, trở thành một làn sóng lớn dâng trào trong thiên giới. Mỗi ngày ở Nguyên Hoàng cung đều có nhiều tiên nhân đến thăm hỏi, sợ là cửa kia, đều bị giẫm lên đến gãy vụn.
37 Tuy rằng đây là phủ đệ của Thủy Dạng thượng thần, được rồi, tuy rằng đây là phủ đệ của ta kiếp trước, nhưng ta cũng không nhớ rõ bố cục bên trong chút nào, chỉ theo thị nữ Thanh Y đi về phía trước, xuyên qua hành lang gấp khúc, tiến vào một mảnh rừng hoa đào.
38 Vào nhà tranh kia, ta nhìn thấy bên trong có bộ bàn ghế bằng gỗ đơn giản, không có trang trí gì khác. Trên bàn có một ngọn đèn, nhưng mà trong ngọn đèn đặt một viên trân châu, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
39 Gần cuối tháng ba chính là luận bàn tỷ thí giữa các tiên hữu. Ta vốn lo lắng độ kiếp thành công trở thành thượng tiên, sẽ bị yêu cầu tỷ thí với thượng tiên, nào ngờ sau này được trực tiếp thành thượng thần, vì thế tỷ thí kia cũng không phải chuyện liên quan đến ta, nhưng mà lúc này sư phụ lại nhắc đến, chẳng lẽ giữa các thượng thần cũng phải luận bàn tỷ thí sao?Trong lòng ta giật mình, lắp bắp nói: "Sư phụ, chẳng lẽ ta sẽ đánh với người?"Nếu không chính là Bích Thanh Thần Quân, còn có vài thượng thần thanh danh hiển hách kia?.
40 Ta vòng quanh thiếu niên nhân gian này nhìn kỹ, càng nhìn càng thích. Chính suy xét làm thế nào hiện thân ở trước mặt hắn mới không đột ngột, liền phát hiện hắn đã thu kiếm rời đi.