121 ☆, Chương 120: Khốn cảnhUông công công từ bước đầu tiên vào sơn động này, liền một khắc không ngừng bắt đầu dọn dẹp, trong sơn động nơi nơi là da thú tán loạn, cỏ khô, ở góc hẻo lánh còn chất đống rất nhiều đá, trân châu, vỏ sò, thậm chí còn có mấy đám lông chim.
122 ☆, Chương 121: Phản tổ[còn gọi là trở về nguồn cội, chỉ hiện tượng con cháu đời sau đột nhiên có gen y chang như tổ tiên mấy chục đời trước ấy]Mấy thứ này nọ mang về đều rất hữu dụng, bởi vì trên đảo thật sự là cái gì cũng không có.
123 ☆, Chương 122: Ổ mèoThái Thượng Hoàng bọn họ ở trên đảo sinh hoạt năm năm, lại chưa hề chân chính gặp qua vị Hoàng tổ thúc này, về phần nguyên nhân. .
124 ☆, Chương 123: Bại lộSau khi nấm hương hái được không sai biệt lắm, Tô Dự hưng trí bừng bừng muốn đi xem mèo to, đi đến cuối đường núi, sơn động thấp thoáng dưới lớp dây leo xanh lục liền hiển lộ ra trước mắt.
125 ☆, Chương 124: Tổ thúcHoàng thượng thấy Tô Dự ngây người, liền theo ánh mắt hắn nhìn qua, rồi đột ngột đứng lên. Những người khác thấy thế, đồng loạt quay qua, một cái xem này liền ngây ngẩn cả người, tảng đá lớn cao vài trượng, đột nhiên nhiều thêm một vòng lông, còn có mấy cọng râu dài phá lệ.
126 ☆,Chương125: Ngủ chung"Thamkiến Hoàng tổ thúc!" Mọi người nhanh chóng đứng dậy,hướng tổ tông hành lễ. Đạiđại miêu vòng chiếc đuôi to xoã tung qua chân trước,đặt ở trước mặt, có chút không biết làm sao run runchóp đuôi, "Meo.
127 ☆, Chương 126: Giường mèoTô Dự nhìn mớ lông mèo tràn đầy kia, mắt đều muốn thẳng luôn, nuốt nuốt nước miếng, kéo ống tay áo Hoàng đế bệ hạ, "Đây. . . .
128 ☆, Chương 127: Lên thuyềnCon thuyền sở dĩ không thể tới gần, là vì trên đảo này có một vị Bệ Ngạn, chỉ cần đại đại miêu mong muốn, thuyền bè sẽ không bị lạc lối ngoài ba mươi dặm.
129 ☆, Chương 128: Đường vềTuy rằng Tô Dự cố kỵ các trưởng bối đều ở đây, tận lực ẩn nhẫn không phát ra âm thanh kỳ quái, nhưng có chút thời điểm thật sự là khống chế không nổi.
130 ☆, Chương 129: Hồi kinhThời kỳ Thượng Cổ, mạnh được yếu thua, mãnh thú có huyết thống không đủ cường đại, nếu thôn phệ được huyết mạch Thần Thú cường đại, thì tự thân thực lực sẽ tăng lên rất lớn.
131 ☆, Chương 130: Gặp lại"Đã trễ thế này, ngày mai hãy đi đi. . . . . . " Thái Thượng Hoàng nghe vậy, trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói. Hoàng đế bệ hạ quay đầu, lẳng lặng nhìn phụ hoàng.
132 ☆, Chương 131: Về triềuTô Dự nhịn cười đi qua, tiếp nhận lấy Trưởng hoàng tử trong lòng Thái Hậu, Chiêu vương điện hạ đã tự giác nhảy xuống đất, lết thân thể tròn vo chạy đến dưới chân huynh trưởng.
133 ☆, Chương 132: Hải Yến"Hoàng tổ thúc, Ngự Thiện Phòng làm chút đồ ăn, ngài đi xuống lầu nếm thử đi. " Tô Dự nhịn không được thò tay, sờ sờ cằm đại đại miêu.
134 ☆, Chương 133: Chọn đồ vật đoán tương laiHoàng đế bệ hạ thấy thế, nhất thời hóa thành mèo lớn lông vàng chạy qua, đem quả cầu lông nhỏ trên đỉnh đầu Ly vương tha đi.
135 ☆, Chương 134: Kết cụcTrưởng hoàng tử ngồi ở giữa nhuyễn điếm, đang hiếu kì nhìn trái nhìn phải, bỗng nhiên thấy đệ đệ, lập tức cười tủm tỉm bò qua, một phen ôm chặt Thái tử điện hạ lông xù.
136 ☆, Chương 135: Phiên ngoại 1, Một ngày của Hoàng hậuHoàng hậu, chính là tồn tại tôn quý nhất trong hậu cung của Hoàng đế. Tô Dự làm Hoàng hậu Đại An, tự nhiên cũng là như thế, mẫu nghi thiên hạ, chỉ huy lục cung.
137 ☆, Chương 136: Phiên ngoại 2, Chăm con hằng ngàyBắc phong gào thét, kinh thành hạ một trận tuyết đầu đông. Rơi suốt ba ngày ba đêm, ngói lưu ly đỏ như son bị tuyết đọng bao trùm, toàn bộ hoàng cung bao phủ trong một mảnh an bình yên tĩnh.
138 ☆, Chương 137: Phiên ngoại 3, Một ngày của Quốc sưLà tồn tại thần thánh không thể nghi ngờ của Đại An triều, sinh hoạt mỗi ngày của Quốc sư vẫn thực nhàn nhã, bất quá gần đây tựa hồ có thêm một ít phiền não nhỏ.
139 ☆, Chương 138: Phiên ngoại 4, Đại đại miêuThời điểm đại đại miêu sinh ra, An gia còn chưa bắt đầu giành chính quyền, nhìn vào chỉ như thương nhân thế gia bình thường.