981 Hô hấp của Dương Phàm cùng Sửu Diện Tà Nam dồn dập, có thể cảm nhận được tiếng tim đập của nhau, tâm thần hoảng hốt nhìn chằm chằm bàn dài màu trắng trước mắt.
982 Bốn chữ này nặng như thái sơn!Thân phận của người này đã bị tiếng hô này làm bại lộ, trên trán hắn lúc này xuất hiện một ấn kỹ nguyệt nha màu đen.
983 Ông-Toàn bộ Huyết uyên hơi chấn động, trong tiếng nồ vang, Huyết Nhật Điện dần chìm sâu vào trong Huyết lãng. Trong thiên địa, Cửu Luân HuyếtNhật dẩn biến mất, thiên địa dẩn trờ lại bình thường.
984 Phụ cận đại điển phi thăng, có không ít kẻ nhìn tới cảnh tượng này, tâm thần không hiểu mê thất. - Người kia. . . Hình như là Vô Song.
985 -. . . Trước trận chiến này. hy vọng có thể đạt thành một ước định cuối cùng với ngươi. Giọng nói lạnh băng của Vô Song dẩn dẩn thưthà ôn hòa, nhưng sắc mặt trang trọng, lúc ánh mắt chăm chú nhìn Dương Phàm có chút phức tạp.
986 Lực lượng như thế vượt qua khói phạm vi nhân giới đại lục có thể chịu đựng. Vào thời khắc chi mành treo chuông, hai người dưới tác dụng của lực trường tuyệt cường, trong nháy mắt vượt qua đến Vực ngoại tinh không.
987 Thần kiếm khổng lồ hội tụ ức vạn kiểm khí cùng ý chí sau khi xẹt qua ngang trời, vô số tinh tú vẫn Thạch trong phạm vi ức dặm đều hóa thành bột mịn.
988 ở trung tâm bạch quang huyễn lệ chói mắt kia, một đạo kiếm khí quang hỗ kinh thiên địa khiếp quỷ thần tràn ngập một cỗ tinh thần ý chi bất khuất không từ bỏ.
989 Ngân hà chợt lóe rồi biến mất. Hai quầng sáng đó bạc đẩu tiên là chiếu rọi một giới, rồi sau đó nhanh chóng thu liễm. Vực ngoại tinh không hổi phục vẻ yên lặng.
990 Thanh âm này khiến cho vô số đại năng giả nhất giới kinh động. Trong lòng Dương Phàm dâng lên kinh đào hãi lãng, đối với thân phận, lai lịch cùa Vô Song đã sớm có dự đoán.
991 Gần. . . Càng lúc càng gần. Vực ngoại tinh không. Nửa thanh đoạn kiếm với ngân huy nhàn nhạt vô cùng khó khắn càng lúc càng tới gần Dương Phàm.
992 - Vô Song. . . Nếu có thể phá vỡ cái gọi là thiết tắc tối cao kia, chúng ta có thể gặp mặt sao?!Cảm thụ cỗ kiếm đạo ý chí lâm vào ngủ sau trong linh hồn.
993 Đông Thắng Đại Lục chi giống như một hạt bụi trong vũ trụ mênh mông, lặng lẽ vận Chuyên, vô cùng nhỏ bé. ở một không gian thần bí xa xôi.
994 ở nhân giới, bọn họ là chí tôn nhất giới, bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị vô địch. Nhưng sau khi phi thăng lại là không gian hoàn toàn xa lạ, so với nhân giới ban đầu phải lớn hơn vô số lẩn!ở nơi này, vận mệnh của bọn họ tàm thỏi do người khác nắm trong tay.
995 Lão nhân râu bạc ngược lại nhìn về phía thanh niên giáp bạc, bộ dáng tuơi cười, có vài phần chờ đợi ý kiến đối phương. - Ha ha. Vậy ngươi nói xem, người vừa rồi bị đánh bay hộc máu, nên phần phổi như thế nào?Đối với câu hói của lão già râu bạc, nam nhân giáp bạc cảm thấy nghiêm nghị, âm thầm kích động.
996 Không gian Thiên giới to lớn vượt qua sự tướng tượng của hắn. Hắn chứng kiến trước mắt chẳng qua là một góc núi băng, như giọt nước trong biển rộng.
997 Đối với điểu này, Lý Kình cùng Trương Băng đều là người phi thăng trong lòng đều có chút không phục. Dương Phàm đua lưng về phía bọn họ, mơ hồ cảm ứng được một cỗ địch ý.
998 Trương Băng nẳm trên mặt đất. hồi lâu cũng không đứng lên, sắc mặt cực kỳ âm lãnh, ánh mắt nhìn phía Dương Phàm vẫn không phục cùng nghi ngờ.
999 - Ha ha. ở lại địa phương này, có gi không tốt? Phiền mỗ thật đúng là thích nơi này. Tiếng cười của Dương Phàm có vẻ hờ hững. ở tại tầng Luyện Ngục ngăn cách thế gian này.
1000 - Hừ. chết cũng đáng!Ba lẩn khiêu chiến, tiên tiếp nhất chiêu thất bại, sự chán ghét của hắn đối với Dương Phàm đã đạt tới độ khắc cốt ghi tâm.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100