201 Từ Huyền có chút ý động, nhưng lại khắc chế, dù sao vừa có thể hưởng thụ, lại có thể xúc tiến tu vị tăng lên, ai không động tâm. Mà Trương Phong có chút ngoài ý muốn, nô bộc Phương Cương bên cạnh, càng ai thán, loại chuyện tốt này chính mình khó có thể hy vọng xa vời, thực hoài nghi Từ Huyền này có phải là người ý chí sắt đá hay không.
202 - Các ngươi vừa rồi, có nhìn thấy cửa hàng ở nơi này không, là cửa hàng rất nhỏ đấy?Từ Huyền cẩn thận hỏi lại. - Cái gì tiểu điếm phố? Theo ta được biết, ở bên này, đều là một ít cửa hàng giao dịch cỡ lớn mà thôi.
203 Từ Huyền nhướng mày, cái lão già họm hẹm, vừa nhìn đã biết không phải là kẻ tốt lành gì. - Hắc hắc! Tiểu cô nương, thấy tiên sư như lão phu, chẳng lẽ ngươi không nguyện ý bái sư.
204 - Chúng ta suy đoán, Đông Phương gia và Trương thị gia tộc đối kháng nhiều năm như vậy, trong này tất nhiên có thâm nhập lẫn nhau. Trong phủ đệ Trương thị này, vị tất không có nội quỷ của Đông Phương gia.
205 Chính cái gọi là vật họp theo loài, Trương Phong vì Từ Huyền giới thiệu mấy người khí độ và phẩm tính đều vượt qua ngôn từ cũng không có bất kỳ ai có thể coi thường, tối thiểu cũng là biểu hiện ra như vậy.
206 Dưới vô cùng vô tận bảo vật và tài nguyên tu luyện, không có gì là không thể thực hiện, tốc độ tu luyện chậm, có thể tăng phúc nhanh hơn. Cảnh giới không đủ, có thể tu bổ củng cố: thậm chí thiên phú không tốt, có chút linh đan nghịch thiên, còn có thể thay đổi linh căn.
207 - Vậy bảo trọng, sau này gặp mặt chúng ta có thể chính là địch nhân. Từ Huyền ngữ khí rất là bình tĩnh. Hắn Hắn thập phần minh bạch, Dương Tiểu Thiến chỉ là làm ra lựa chọn thích hợp nhất với mình, cái này cũng không trách được nàng.
208 Sau một lát, tàn hồn kiếp trước đại hỉ khó có thể tin nổi nói:- Ngươi được vận *** chó gì, mà đạt được truyện thừa chi bảo cực kỳ hiếm thấy, phẩm cấp cụ thể không thể đánh giá.
209 Nhị phẩm Thông Thần Cổ Tích!Từ Huyền có chút giật mình, cái này ý nghĩa Thông Thần Cổ Tích kia đối với chính mình cũng rất có hiệu quả. Nói đến cùng, Thông Thần Cổ Tích là một loại tài nguyên tương đối trân quý trong Tu Giới, thuộc về di sản lịch sử mặt tinh thần.
210 Lúc này, lấy nơi hắn đang đứng làm trung tâm, trong bốn phía mấy trượng từng phiến đá dưới lực lượng nóng bức cuồng bạo tầng tầng tan vỡ, phá toái. Cách đó không xa gốc đại thủ kia, cháy đen một mảnh, vẫn còn đang thiếu đốt.
211 Trước vách núi hắc sắc, một thác nước dài đến hơn mười trượng, tựa như một cái cầu vồng bạch sắc, nổ vang như sấm hạ xuống, khí thế rộng lớn, phấn chấn nhân tâm.
212 Bên Trương thị gia tộc đạt được tu vi Luyện Thần Kỳ có hai người, phân biệt là Trương Phong và Trương Cuồng. Đông Phương gia Đông Phương gia, trừ thiếu chủ Đông Phương Bá ra, còn có một vị hắc bào thanh niên, thần tình lãnh tuấn, trong mắt một mảnh thâm trầm đen kịt, thỉnh thoảng lại hiện lên lệ quang, chỉ khiến người ta trong tim nguội lạnh, bên người mấy đệ tử gia tộc đều rõ ràng cùng hắn kéo giãn khoảng cách, mặt mang kính nể và kiêng kỵ.
213 - Huyền ca, nếu như Trương Cuồng bị thua, Trương gia chúng ta sợ rằng khó có thể xoay chuyển càn không, bởi vì Phong ca không quá khả năng chiến thắng được Đông Phương Bá, nắm giữ cân đối là tình huống tương đối lý tưởng.
214 - Ha ha ha. . . Trương gia thiên tài tu luyện, cũng không gì hơn cái này. Hắc bào thanh niên từ giữa không trung công kích, bạch cốt trảo mang theo ma khí lành lạnh cùng cương phong nhè nhẹ lóe ra tử hắc hỏa diễm, để linh khí của Trương Cuồng đánh văng ra, tiện đà thân hình gào thét một tầng hắc vụ trực tiếp áp bách đi vào.
215 Hai gã võ tu, trực tiếp đánh tới, một người trong đó tay cầm trường kích hóa thành một đạo tử sắc hồ quang lấp lánh, kình phong tê rống, hung hăng đâm về phía yết hầu của Từ Huyền.
216 - Huyền ca. . . Chạy mau!Trương Vũ Hàm kinh hô một tiếng, hoa dung thất sắc. Một lần sát tới kia, trưởng bối Trương gia bên trên Quỳnh Ngọc phi chu, cũng đều kinh ngạc đến ngây người, trong thời gian ngắn cũng không kịp ngăn trở.
217 Trong đó lấy Trong đó thảm nhất, toàn bộ cánh tay phải bị nổ đứt, sắc mặt tái nhợt tựa lên vách núi, lúc này thần sắc u uất nhìn về phía thiếu niên tuấn tú là mục tiêu của chúng nhân, trong nội tâm nảy sinh ghen ghét, nhưng sinh ra vô cùng chán chường cùng vô lực.
218 Từ ngày ấy tranh phong thắng lợi, chỗ cổ tích này bị Trương gia phái trọng binh canh gác, cũng chuẩn bị ở đây thiết hạ đại trận phòng hộ. Từ Huệ Lan tự nhiên đã bị trọng dụng, trở thành Luyện Trận Sư thủ tịch bố trí phòng ngự đại trận này.
219 - Niếp Hàn, ngươi phải đi Hoàng Long Thành dừng lại mấy ngày đi, mặc dù ngươi không muốn gia nhập Trương gia, thế nhưng hai vị sư huynh đệ của ngươi lại không giống.
220 Đối mặt với Trọng Hoành điên cuồng nộ trảm mà đến, trong lòng Từ Huyền thầm cáu giận có thừa, cũng là thập phần yên lặng: cái gì gọi là không buông tha Du sư muội của ngươi? Người này cũng đặc biệt mặt dày vô sỉ một chút đi.