181 - Cái gì! Luyện thể cửu trọng?Đông Phương Bá mặt lộ kinh dung, giận dữ nói:- Tình huống này, sao ngươi không nói với ta trước?Ba!Một cái tát vang lên, mặt Khương sư huynh bị tát lệch, trên mặt vẫn còn lưu lại vết bàn tay nhìn thấy mà giật mình, đấy là Đông Phương Bá còn lưu thủ, nếu dùng luyện thần kì võ tu thực lực, có thểđập nát tinh thiết.
182 - Đã hơn năm mươi hiệp, nếu kiên trì một trăm hiệp, nguyên khí tâm thần mình sẽ tiêu hao nhiều hơn, không tốt cho việc ứng phó những tình huống bất ngờ phát sinh sau khi chiến đấu, phải tốc chiến tốc thắng rồi.
183 - Hắn chết rồi. Lão giả áo cà sa tiến lên kiểm tra, không giấu nổi vẻ chấn động trên mặt. - Quỷ Phong chết rồi?Đông Phương Bá sắc mặt âm lạnh, nhìn thiếu niên trên đấu pháp đài, sát cơ lập lòe trong mắt.
184 - Là cao thủ Đông Phương gia! Ngươi đi trước, lão hủ ngăn hắn lại!Lão giả pháp vào tay vận một luồng nhu lực, đẩy Từ Huyền bay xa nhiều trượng, sau đó quay người ngăn cản hoàng y võ tu.
185 - Y phục của ta, còn cả nguyên liệu trận pháp ca ca mua cho ta. . . Từ Tuệ Lan có chút lưu luyến. - Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Từ mẫu hoảng loạn nói.
186 Đi!Từ Huyền không lưu luyến nhiều, bay người rời đi, thân ảnh hòa vào trong bóng đêm. Đợi đến khi các chấp pháp tiên sĩ khác trên trấn đến, nơi này chỉ còn lại một đống đổ nát, tất cả chỉ biết trợn mắt há mồm, quay sang nhìn nhau.
187 Từ Huyền đang chuẩn bị nói, đột nhiên nghe thấy gì đó. - Cứu ta với. . . Trong một phiến điện các bập bùng hỏa diễm, truyền đến một giọng nói quen thuộc.
188 Lúc này Phong Vũ chưởng tôn đang cùng Đông Phương Uy chiến đấu, thấy thê tử bị công khai làm nhục như vậy, mắt như tóe lửa, toàn thân rung lên bần bật, uất nộ giao thoa, "ộc" một tiếng lại thổ ra một ngụm máu lớn, vừa thất thần, liền bịĐông Phương gia chủ đánh rơi xuống uyên thâm.
189 - Phóng nhãn Hoàng Long Thành, ngưng đan kì lão bất tử dư nghiệt như ngươi, đã sắp tuyệt tích rồi, còn sự tồn tại của ta, chính là để giải quyết đám dị số ngươi.
190 - Nhiếp Hàn, tuyệt đối không được manh động! Kiếm Tông ta chỉ cần mình ngươi chạy thoát, sau này nhất định có hi vọng phục thù. Nhiếp Hàn vâng một tiếng, dẫn lĩnh tất cả hạch tâm đệ tử còn lại, chạy xuống dưới núi.
191 Từ Huyền hít một hơi thật sâu, lúc này chúng nhân chính là cùng thời gian tranh giành mạng sống, càng kéo dài thời gian, sẽ có càng nhiều kẻ thù chạy đến, đến lúc đó đối phương có thể sẽ có hai, ba luyện thần kì tiên sư, thậm chí nhiều hơn Đông Phương gia tộc cường giả.
192 Thông thường mà nói, pháp bảo đạt đến cấp bậc bảo khí, luyện khí tiên sĩ căn bản không thể sử dụng, thậm chí luyện thần kì tiên sư cũng chưa chắc có thể khống chế, nhưng Nhiếp Hàn lĩnh ngộ và dung hội kiến ý trong đó, lại là một ngoại lệ, miễn cưỡng có thểđiều khiển kiếm này một hai.
193 Võ tu mặt vàng trong lòng một phiến sợ hãi, nhưng đến một tiếng kêu cũng không kịp phát ra, trực tiếp đã biến thành tro bụi. Vị trí bị long chi nộ tức trùng kích, trực tiếp lưu lại một cái hố bốn năm trượng vuông, còn tán phát một luồng khí tức hỏa sắc, khiến người ta rùng mình ớn lạnh.
194 - Các ngươi làm thế nào thoát khỏi sự truy sát của võ tu Đông Phương gia kia?Trọng Hồng mắt lộ kinh nghi, đặc biệt thấy Từ Huyền không chết, trong lòng thậm chí có chút thất vọng.
195 - Từ mỗ từ trước đến giờ không có nhuệ khí gì, chỉ là tuân theo bản tâm, về phần bị thể tu mà các hạ nói, ta cũng muốn gặp hắn một lần. Từ Huyền cuối cùng cũng lên tiếng phản kích, mặt không lộ vẻ sợ hãi, khuôn mặt mỏng quẹt chanh chua của Lâm Huy, đúng là khiến người ta khó chịu.
196 Đông Phương gia chủ lùi liền mấy bước, ổn định thân hình, một mặt ngưng trọng. Trương Thiên Khôi hừ nhẹ một tiếng, bị đẩy xa hơn, có chút thở dốc, mặc dù ở thế hạ phong nhưng chiến ý trong mắt đại tăng, cười vang một tiếng nói:- Trương mỗ thấn thăng luyện thần cửu trọng chưa lâu, đang muốn cùng ngươi ma luyện một phen.
197 Trong tay Từ Huyền có đủ linh tài, đêm đó lấy ra "chân hỏa lô" đúc thể. Trước mắt hắn đã phát giác, đồng đúc chi thể còn thiếu một bước nữa, là có thể bước vào tiểu thành cảnh giới, đến lúc đó, sức mạnh nhục thể sẽ bật lên một bước lớn.
198 - Thể tu? Không giống lắm. . . Từ Huyền nhìn hắn một lúc, thoáng lẵ đầu, chân mày nhíu lại. Mặc dù sức mạnh nhục thể của đối phương rất mạnh, nhưng với những gì hắn biết về thể tu, gần như không thể gọi là thể tu.
199 - Thể tu, ta đi nhầm?Phương Cương toàn thân run lên, trên mặt lộ ra vẻ bi thống, nói:- Ta ta tu luyện suốt hai mươi năm, sao ngươi lại nói ta sai?Hắn đứng lên, toàn thân rung lên chỉ vào Từ Huyền, sầu thảm nói:- Ngươi cho rằng ta rất muốn đi lên con đường này sao? Nếu như không phải vì có phế linh căn, ta cũng không đi tu luyện pháp môn thể tu tàn phá này, trong quá trình tu luyện võ đạo, gặp vô số người phỉ nhổ, bị tu giả khác xem thường, ta bây giờ lấy được thành tựu, ngươi lại nói cho ta biết sai, rốt cuộc ta sai cái gì?Phế linh căn!Những người khác nghe vậy, trong nội tâm rung động kinh hãi.
200 - Miệng ngươi mới không tệ, Từ mỗ sẽ không để ý trợ giúp bằng hữu, nhưng chúng ta cho tới bây giờ đều đối lập với nhau. Từ mỗ làm sao gia tăng thực lực cho địch nhân của mình chứ?Từ Huyền giống như cười mà không phải cười nhìn qua hắn.