Mà trong bốn người này, thiên phú tu vi cao nhất không hề nghi ngờ là Mông Thủy!
Nhưng thiên phú và tu vi cũng không thể đại biểu cho thực lực.
Trong chiến đấu đồng giai, Tam Dương Thập Tông đệ tử chân truyền đều là hoàn thắng được Tu Giả bên ngoài.
Lúc này, trên Kiền Khôn Thai chiến đấu đã bắt đầu.
Mông Thủy thần tình chất phác đứng tại chỗ, mặt không biểu tình.
Hô oanh...
Trong tứ sắc diễm hải, quang diễm hư ảnh huyễn động, hỏa diễm phô thiên cái địa cuốn theo tất cả thành dòng xoáy phong bạo, đem Mông Thủy thôn phệ.
Tuyền Chu biến thành Thanh Viêm quang ảnh, nhanh như quỷ mị dung nhập trong phiến quang diễm hải dương khí tức này, hai cái tuy hai mà một.
Vô luận tu vi, hay là thần thông thân pháp, Tuyền Chu so với hơn nửa năm trước đều có tiến bộ nhảy vọt.
- Nếu như hơn nửa năm trước, Tuyền Chu có thực lực như vậy, ta nghĩ thắng hắn cũng không thoải mái.
Từ Huyền thầm nghĩ nói.
Đương nhiên, thời gian hơn nửa năm, bản thân Từ Huyền tiến bộ cũng không nhỏ.
Ba...
Mông Thủy sừng sững đứng tại trung tâm diễm hải, bên ngoài thân bốn phía hiện lên một tầng ám lam sắc thủy lưu, thâm thúy vô ngần, phảng phất như yên lặng hàng vạn năm.
Một cổ khí tức như băng lãnh cấm kỵ lan tràn ra.
Hô...
Phong bạo tứ ngược rít gào diễm lệ, vọt tới trước người, lại sản sinh nữu khúc không hiểu, tiện đà nhanh chóng ảm đạm.
Mông Thủy sắc mặt đạm mạc, vẫn không nhúc nhích, đối phương tiên pháp diễm hỏa công kích căn bản không chạm được vào người hắn.
Ầm ba...
Tứ sắc diễm quang, một đạo thanh hà huyễn lệ to lớn, một chưởng như lôi đình từ trên trời giáng xuống, bắn trúng Mông Thủy.
Ông ba...
Bốn phía Mông Thủy ám lam sắc thủy lưu, giãy dụa kỳ dị, chợt phi khoái xoay tròn, đem toàn bộ lực đạo hấp thu xoay quanh mà đi.
- Cái gì!
Tuyền Chu cảm giác một chưởng toàn lực của chính mình tựa như đánh vào trong đại hải mênh mong, không hề có chút động tĩnh.
Mông Thủy vẫn là mặt không biểu tình, lạnh lùng nhìn về phía Tuyền Chu:
- Kết thúc đi!
Hô hoa...
Mông Thủy giơ lên một bàn tay trắng nõn.
Bỗng nhiên một cổ khí tức băng lãnh bàng bạc phong bế một mảnh hư không.
Một mảnh ám lam băng sâm thủy tuyền, lấy hắn làm trung tâm, quét ngang phương viên mười dặm, lấy khí thế bẻ gãy nghiền nát, "băng ca" Đem thần thông tiên pháp của Tuyền Chu nghiền nát.
Phanh bành!
Một đạo ám lam băng hàng quang ba thúc, trực tiếp đem Tuyền Chu đánh bay ra ngoài.
Oa!
Thân thể Tuyền Chu bay ra ngoài vài dặm, giữa không trung phun ra một búng máu.
Phác thông!
Tuyền Chu té trên mặt đất, cả người băng lãnh run rẩy, sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ ra kinh sợ cực hạn. Thân thể hầu như không thể nhúc nhích.
Một chiêu, chỉ một chiêu.
Tuyền Chu bị đánh bại đánh bay, ngay cả sức phản kháng cũng không có.
- Ngươi đã thua.
Mông Thủy xoay người đã đi, rời khỏi Kiền Khôn Thai.
Xôn xao!
Trước Kiền Khôn Thai, đông đảo người đang xem cuộc chiến oanh động khiếp sợ.
Ngay cả năm đại bán bộ Kim Đan gồm Thất Hiền tông chủ ở bên trong đều nhất tề lộ ra kinh ngạc.
- Mông Thủy này thực lực...thật mạnh!
Từ Huyền tâm thần sợ hãi. Đối phương không chỉ thiên phú cao, hơn nữa sử dụng thần thông tựa hồ dung hợp lực lượng huyết mạch đáng sợ nào đó.
- Ha ha ha... Người này chình là tuyệt thế thiên tài Thất Hiền Các ta vạn năm thấy một.
Trưởng lão họ Phiền mặc ám kim hắc bào, vẻ mặt sợ hãi tán thán nói.
Mấy chấp pháp trưởng lão khác cũng liên tiếp gật đầu.
- Mông Thủy này không chỉ thiên phú cường đại, mà ngay cả thực lực cũng đáng sợ như vậy, sợ rằng đều vượt qua quyền lực trưởng lão, tiến nhập thánh cảnh, hẳn là nắm chắc.
Thất Hiền tông chủ vỗ tay mà cười.
Thất Hiền Các sinh ra một vị thiên tài cường đại như vậy, đám cao tầng tự nhiên vui vẻ.
Chỉ có hồng bào Đông trưởng lão kia, sắc mặt rất hó coi, hắn dù sao cũng là sư tôn của Tuyền Chu.
- Vốn tưởng rằng, thực lực Mông Thủy yếu chút, mới không cho Chu nhi khiêu chiến Từ Huyền và Hoàng Phủ Lâm, lại không ngờ...
Đông trưởng lão cảm thấy trái tim băng giá.
Tương đối thực lực, Tuyền Chu và Hoàng Phủ Lâm đánh có thể là cân sức ngang tài, khó phân thắng bại.
Nếu như hắn và Từ Huyền so đấu, cơ bản là bại không hề nghi ngờ.
Mà cùng Mông Thủy đánh hoàn toàn là bị miểu sát!
- Mông Thủy này thực sự quá mạnh mẽ, Tuyền Chu căn bản phá không được phòng ngự của hắn, mà hắn tiện tay một kích đã đem Tuyền Chu đánh cho mất đi chiến lực.
Kiều trưởng lão trong cao tầng trưởng lão âm thầm líu lưỡi.
Một hồi chiến đấu sau đó, Mông Thủy trở thành tiêu điểm chúng nhân nhìn vào.
Hắn đi ra khỏi Kiền Khôn Thai, sau đó lập tức bị mấy bán bộ Kim Đan xúm lại.
- Mông Thủy, nghe nói ngươi tới từ một gia tộc từ xưa xuống dốc, cũng không có dư thừa...
Ám kim hắc bào trưởng lão họ Phiền mỉm cười nói rằng.
Mấy đại bán bộ Kim Đan trong ánh mắt nhìn phía Mông Thủy, đều lộ ra vài phần hiếu kỳ và bức thiết.
Hiển nhiên đối với thiên tài như vậy, mấy bán bộ Kim Đan đều rất muốn thu hắn làm đệ tử chân truyền.
Sài trưởng lão mũi ứng, sắc mặt thoáng lộ vẻ ảm đạm, than thở:
- Không nghĩ tới Mông Thủy thực lực lại mạnh như vậy. Thiên tài như thế, ngày sau cơ hội trở thành bất hủ Kim Đan cũng khá lớn. Sớm biết vậy, ta đã đem hắn thu làm đệ tử, đáng tiếc hiện tại không còn cơ hội.
Bán bộ Kim Đan đều muốn tranh đoạt làm sư tôn của Mông Thủy, hắn một Nguyên Đan đỉnh phong tự nhiên cơ hội không có.
- Không hổ là Trung Bộ Thánh Địa, ở đây thiên tài thực lực cũng quá mức cường đại.
- Mông Thủy thực lực xác thực nằm ngoài dự liệu của mọi người. Nhưng Từ trưởng lão cũng không cần nản lòng, đây cũng không ảnh hưởng tới danh ngạch của ngươi.
Mà Từ Huyền biểu hiện cũng thập phần bình thản.
Đối với Mông Thủy thực lực kinh người, Từ Huyền đã có dự liệu, dù sao tàn hồn kiếp trước đã sớm đưa ra phán đoán.
Chỉ là, Mông Thủy biểu hiện cuối cùng so với trong dự liệu của hắn, còn mạnh hơn một chút.
- Mông Thủy này thực lực tuy mạnh, nhưng đối với ta lại không có gì uy hiếp.
Nhìn hết trận so đấu này, Từ Huyền vẻ mặt đạm nhiên, trở về Trì Thiên Phong.
Cùng Phương Huyên, Vân Dược hai người kêu gọi một tiếng, Từ Huyền hóa thành một đạo hồng quang kim xán hướng bên ngoài Thất Hiền Các bay đi.
Từ Huyền lần này mục đích ra ngoài, là tìm kiếm một ít Thiên Địa linh tài quý trọng, để đẩy nhanh tốc độ tu luyện của mình.
- Nếu như ta có thể đột phá Nguyên Đan trung kỳ, như vậy dưới bất hủ Kim Đan, sẽ không có địch thủ, coi như là bán bộ Kim Đan cũng có đủ thực lực đánh một trận.
Từ Huyền trong lòng thầm nghĩ nói.
Hiện tại tu vi của hắn đã tiếp cận Nguyên Đan sơ kỳ đỉnh phong, bức thiết cần tu luyện trùng kích.
Thất Hiền Các tại Thất Hiền Sơn, kéo dài hơn mười vạn dặm, chỉ bằng vào phi hành cũng cần vài thời thần.
Cũng may Từ Huyền thân là trưởng lão vinh dự, có thể trực tiếp sử dụng truyện tống trận, chỉ cần giao nộp một ít linh thạch.
Thông qua truyện tống trận, Từ Huyền trực tiếp kéo dài qua vài ngàn vạn dặm. Đi tới một vương triều dưới Thất Hiền Các quản hạt.
Vương triều Tu Giới, diện tích quốc thổ của nó chí ít là gấp hơn trăm lần Tinh Phong Quốc, trình độ phồn vinh cũng vượt qua Từ Huyền tưởng tượng.
Linh thành ở đây, quy mô nhỏ nhất cũng bằng được cấp bậc trọng thành của Tinh Phong Quốc.
Trong lúc phi hành, Tu Giả lui tới, tần suất Đan Đạo cường giả xuất hiện rất cao.
Bởi Phi hành ưu việt, thổ địa dồi dào, các loại tài nguyên hội tụ tại vương triều vô luận chất lượng, đẳng cấp, số lượng, đều viễn siêu biên hoang chi địa.
Từ Huyền tiến nhập trọng địa vương triều, tìm kiếm một ít nơi giao dịch đẳng cấp cao, có lúc còn tiến nhập đấu giá hội, mua một ít linh tài quý trọng.
- Chí ít nếu như tứ phẩm cao đẳng và đỉnh cấp linh tài. Linh đan, đặc biệt thổ, hỏa lưỡng thuộc tính đối với ta rất có ích lợi.
Từ Huyền xác định phạm vi mục tiêu.
Chỉ là tứ phẩm linh tài và linh đan, mặc dù tại Trung Bộ Thánh Địa cũng ít thấy hơn, càng đừng nói đến tứ phẩm đỉnh cấp.
Chớp mắt đã qua ba bốn tháng.
Từ Huyền bôn ba vài vương triều, hơn mười đại hình quốc gia rốt cục cũng có thu hoạch.
- Tứ phẩm linh tài, tổng cộng kiếm được hai ba mươi loại, trong có hai ba dạng đã đạt được tứ phẩm đỉnh cấp; tứ phẩm linh đan cũng kiếm được bốn năm viên, đáng tiếc không có đỉnh cấp.
Từ Huyền thống kê thu hoạch một chút.
Dưới so sánh, tứ phẩm linh tài kiếm được một ít.
Mà tứ phẩm linh đan khó khăn muốn lớn hơn nhiều. Dù sao tứ phẩm linh đan, cần rất nhiều tam phẩm, tứ phẩm tài liệu luyện chế, vả lại chỉ có luyện đan sư Đại Sư Cấp mới có thể luyện chế được.
Trong lúc này, Từ Huyền ngoại thu mua tứ phẩm linh tài và linh đan, cũng bán ra một ít tài liệu quý hiếm trong Thiên Ky Cổ Thành, đổi lấy linh thạch.
Ngoài ra, trang thứ năm Thiên Giới Thư, luyện chế Khôi Lỗi cấp Kim Đan cần tài liệu Từ Huyền cũng có lưu ý, cũng gom góp được một ít.
Thời gian ba bốn tháng, có những thu hoạch này, Từ Huyền căn bản đã thỏa mãn rồi.
Chỉnh đốn một phen, Từ Huyền lại liên tục sử dụng truyện tống trận, thuận lợi trở về Thất Hiền Các.
Thất Hiền Sơn, Trì Thiên Phong.
Từ Huyền vừa mới trở về, đã nhận được một tin tức.
- Hồi bẩm trưởng lão, xác thực việc này... Mông Thủy kia được bản tông Thái Thượng trưởng lão thu làm đệ tử chân truyền.
Vân Dược cung kính nói.
Thái Thượng trưởng lão!
Từ Huyền ở lại Thất Hiền Sơn thời gian dài như vậy, đối với một ít đại nhân vật cao tầng trong tông phái cũng có chút hiểu biết.
Trong đó, Thái Thượng trưởng lão là bối phận cao nhất, thân phận thần bí nhất tồn tại.
- Nghe đồn, bản tông Thái Thượng trưởng lão chính là bất hủ Kim Đan danh chấn Tam Dương. Mông Thủy kia thực sự là cơ duyên vô hạn, có thể bái làm môn hạ Thái Thượng trưởng lão.
Vân Dược vẻ mặt ước ao nói.
Làm siêu cấp đại phái truyền thừa rất lâu, Thất Hiền Các cũng có bất hủ Kim Đan tọa trấn, cũng không ngoài dự liệu của Từ Huyền.
Đối với kỳ ngộ của Mông Thủy, Từ Huyền cũng không ước ao.
Trong Ký Ức Tinh Hải có vô hạn ký ức học thức và cảm ngộ, càng có tàn hồn kiếp trước chỉ điểm, so với danh sư gì đó đều phải hữu dụng hơn.
Sau khi trở lại, Từ Huyền lập tức bế quan.
Đề thăng tu vi, đây là chuyên bức thiết nhất trước mắt của Từ Huyền.
Dưới một lòng tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh.
Chớp mắt một cái đã gần hai năm thời gian trôi qua.
Tu vi của Từ Huyền đề thăng tới Nguyên Đan sơ kỳ đỉnh phong, cách Nguyên Đan trung kỳ cũng không còn xa.
So sánh với hai năm trước, tu vi, khí lực, thần thông của hắn đều có chỗ đề thăng.
Dựa theo suy nghĩ của Từ Huyền, tự nhiên muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, tu luyện đến Nguyên Đan trung kỳ.
Thế nhưng một ngày này, Từ Huyền lại xuất quan.
- Còn kém một bước, bước vào Nguyên Đan trung kỳ, lập tức có thể ngạo thị dưới bất hủ Kim Đan.
Từ Huyền thở dài một hơi, phải tạm thời dừng lại.
Ngược lại cũng không phải hắn không muốn tiếp tục trùng kích, dù sao chỉ cần lại tu luyện một hai năm, là có thể tấn chức Nguyên Đan trung kỳ.
Trì Thiên Phong, trong đại điện phủ đệ, đã đến một vị quý khách.
Hai vị chấp sự trên Linh Phong, Vân Dược và Phương Huyên đều là run rẩy.
- Từ Huyền, bản trưởng lão đặc biệt đến thông báo, tiếp qua mấy tháng nữa, bao gồm ngươi ở bên trong mấy tuổi trẻ tài tuấn, sẽ đại biểu Thất Hiền Các đi đến Tam Dương Cảnh siêu nhiên vô thượng Thiên Đô Thánh Cảnh.
Người nói là một hồng bào chấp pháp trưởng lão.
Người tới chính là sư tôn của Tuyền Chu, Đông trưởng lão.
- Thiên Đô Thánh Cảnh? Nhanh như vậy?
Từ Huyền thoáng lộ vẻ ngạc nhiên, cảm giác ở trong tu luyện thời gian trôi qua quá nhanh.
Đương nhiên, đối mặt với Đông trưởng lão cấp bậc bán bộ Kim Đan, Từ Huyền không dám chậm trễ:
- Chính là việc nhỏ, nào dám làm phiền Đông trưởng lão tự mình qua đây thông báo.
- Thiên Đô Thánh Cảnh xuất thế, đây không thể nói là việc nhỏ được, liên quan đến mệnh vận của cả Trung Bộ địa vực trong tương lai. Huống hồ, lần này tình huống thánh cảnh xuất thế cùng với dĩ vãng khác nhau.
Đông trưởng lão sắc mặt đạm mạc, chuyện đột nhiên vừa chuyển:
- Từ Huyền, lần này qua đây, cũng thuận tiện nói cho ngươi hai tin tức: Một tin tức xấu, một tin tức tốt. Ngươi muốn nghe tin tức nào trước?
Một tin tức xấu, một tin tức tốt?
Từ Huyền không khỏi ngẩn ra, đáp:
- Trước hết nghe tin tức xấu.
- Tin tức xấu chỉ là tình huống bất lợi đối với ngươi. Đồ nhi Tuyền Chu của ta hai tháng gần đây vừa mới đột phá Nguyên Đan hậu kỳ.
Đông trưởng lão ánh mắt chợt lóe, tự tiếu phi tiếu nói.
- Tuyền Chu, Nguyên Đan hậu kỳ?
Từ Huyền hơi bị động dung.
Hắn tự nhiên rõ ràng, đạt được Nguyên Đan Kỳ tầng thứ này, mỗi một cảnh giới nhỏ đột phá là gian nan ra sao.
Hơn nữa, sau khi tấn chức Nguyên Đan hậu kỳ, chính là giai đoạn trình tự Nguyên Đan đại thành, thực lực tuyệt đối là tăng vọt.
Đối mặt với Tuyền Chu thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ bực này, Từ Huyền nếu như không sử dụng các loại con bài chưa lật như là Ngân Từ Nguyên Châu, Phương Ấn Sơn đều không dễ dàng thủ thắng.
- Như vậy tin tức tốt là gì?
Từ Huyền vẫn như trước không chút gợn sóng, sợ hãi.
Hắn biểu hiện ra khiến Đông trưởng lão kinh ngạc: Tuyền Chu tấn chức Nguyên Đan hậu kỳ, Từ Huyền này sẽ không sợ danh ngạch của chính mình đã bị uy hiếp sao?
Như vậy, cũng chỉ có hai loại tình huống: thứ nhất, Từ Huyền lòng tự tin bành trướng, cuồng vọng đến không sợ hãi thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ; thứ hai, thực lực bản thân Từ Huyền ẩn dấu càng sâu hơn.
- Tin tức tốt là, lần này thánh cảnh mở ra, tình huống cùng dĩ vãng khác nhau. Thất Hiền Các ta đạt được năm danh ngạch, đây hầu như là chuyện trước đây chưa từng gặp. Do đó ngươi không cần lo lắng danh ngạch đã bị uy hiếp.
Đông trưởng lão ngữ khí ôn hòa, nói xong lời cuối cùng, khóe miệng hơi mang theo một tia hài hước.
Năm danh ngạch... Thì ra là thế!
Từ Huyền cuối cùng cũng minh bạch là chuyện gì xảy ra, cảm tình Đông trưởng lão này là thành tâm nghĩ tới đây để hù dọa trêu chọc mình.
Chỉ tiếc, nội tâm Từ Huyền căn bản là không úy kỵ.
- Nhớ kỹ, hai tháng sau sẽ xuất phát.
Đông trưởng lão cường điệu một câu, phi thân rời khỏi Trì Thiên Phong.