1 (nhớ đọc kĩ vì có nhiều nhân vật lắm đó)1. Nguyễn Hoàng Ân (anh song sinh của nó): 17 tuổiGia thế: Là hoàng tử của dòng họ Nguyên Hoàng nổi tiếng t/g.
2 Bước ra từ chiếc BMW màu bạc, nó kéo chiếc va li màu đen bước qua chiếc cổng của "tòa lâu đài" với vẻ thản nhiên trước vẻ đẹp của "tòa lâu đài" (tác giả không tả nhé).
3 Đến trường, anh chạy xe vào trường. Thấy chiếc xe quen thuộc của anh, lũ con gái hét ầm ĩ:-Hoàng Ân!-Hoàng Ân, anh là hoàng tử của em!-Hoàng Ân … anh là tất cả của em!-Hoàng Ân … em nguyện sống chết vì anh!…Bước xuống xe với khuôn mặt không thể bình thản hơn, nó chợt nhếch mép.
4 Tối hôm ấy, đang ngồi học thì cửa phòng nó bật mở. Thì ra là ba nó. Ông đã vội vã bay về sau khi kí xong hợp đồng. -Ngọc… Yến! – Ông nghẹn giọng. Thấy ông, nó đứng dậy.
5 Nằm trên giường, nó trằn trọc mãi không ngủ được. Lại một đêm mất ngủ. Nó tự hỏi liệu mình có thể giấu đi thân phận mình được bao lâu? Rồi khi sự thật hé lộ nó có được yên không? Nó không muốn ọi người biết thân phận của mình, bộ dạng thật của mình vì nó sợ… sợ những yêu thương giả dối…sợ những lợi xu nịnh… sợ những tình cảm không thật lòng… để rồi trái tim nó lại phủ thêm lớp băng dày nữa.
6 Lau mặt cho nó xog, điện thoại hắn reo lên. -Alô?-Mày ở đâu? – Đầu dây bên kia, Hoàng Ân lên tiếng. -Ở hồ nước của khu vườn sau trường. -Được…“Cạch” – Chiếc smartphone đời mới của hắn rơi xuống đất.
7 Sau 3 ngày nghỉ ngơi, chân nó đã gần phục hồi. Ba nó đã về hôm qua mặc dù chưa hoàn thành dự án vì hnay đã đến ngày nó giới thiệu sản phẩm với mọi người.
8 Sáng hôm sau, vừa bước chân vào trường thì nó gặp Tuấn Phong. Anh cười tươi hỏi nó:-Cùng lên lớp nhé?Nó vờ như không nghe thấy, cố tình đi nhanh hơn. Còn Tuấn Phong thì cứ bám theo nó, anh kể chuyện trên trời dưới đất làm nó chẳng hiểu mô tê gì.
9 Đag ngồi học chuẩn bị cho bài kiểm tra cuối học kì II sắp tới, chợt điện thoại nó rung lên. Bắt máy nó im lặng nghe người ở đầu dây bên kia:-Ngọc Yến?Im lặng…-Ngọc Yến?Im lặng…-Phải Ngọc Yến không? – Tuấn Phong ở đầu dây bên kia hơi bực mình.
10 Đêm về, nó đặt tay lên trán nghĩ về hành động lúc sáng của Quỳnh Anh. Một lần nữa nó cười khinh trước hành động đó. Thật bỉ ổi! nếu là người khác, khi họ biết nhất định sẽ tức giận.
11 Đến nơi, Tuấn Phong chần chừ không muốn gọi nó dậy. Chưa kịp gọi thì nó đã tỉnh. Ngồi dậy, dụi mắt, nó hỏi:-Đến rồi?-Ừ, tớ định gọi cậu. Thôi xuống xe đi!Bước xuống một cách nhanh chóng, nó vội vã bước vào trong.
12 Ở trung tâm thành phố, Hoàng Ân đang cùng Quỳnh Anh chơi. Hai người đi mua sắm, rồi đi ăn. Cả 2 đều rất vui. Sau khi đã chơi vui vẻ, Hoàng Ân quyết định 2 người sẽ đến ngôi nha ma ( 1 phần thích… phầ còn lại vì muốn làm anh hùng vảo vệ mỹ nhân í mà).
13 Chap 13: Cuộc thi và những rắc rối!-Này! Dậy đi! Dậy đi! – Nó lay người hắn, cố lục lọi trong trí nhớ tên của hắn:-Nguyên Khang!…Những tia nắng nhè nhẹ nâng niu khuôn mặt hoàn hảo của hắn.
14 Chap 14: Cuộc thi và những rắc rối (tiếp)-Hnay, như hàng năm, cô có chuyện muốn thông báo. Cuộc thi “The Queen of Super Rtar school!” sẽ diễn ra. Bây giờ cô sẽ thông báo qua thể lệ thi rồi các em cùng bầu ra bạn nữ các em cho là xứng đáng nhất nhé! – Cô giáo nói rồi lấy trong cặp ra tờ giấy, xong cô tiếp:-Thể lệ thi như sau.
15 Chap 15: Ngày mưa… Chỉ có Hoàng Ân và Tuấn Phong là tiến lại phía nó. Hoàng Ân bỗng ôm chầm lấy nó:-Em giỏi quá !Tất cả mọi anh mắt đều đổ dồn về phía nó và anh.
16 Chap 16: Ngày mưa… (tiếp). Bây giờ cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm lấy tâm trí hắn. Thất vọng… hắn cũng bước …nhưng là hướng ngược lại với nó. Lên sân thượng, hắn đặt lưng lên chiếc ghế đá.
17 Nằm trở qua trở lại. Nó không ngủ được. Trằn trọc mãi, nó nghĩ về Tuấn Phong… rồi lại tự mỉm cười như con tự kỉ. Nhưng chẳng lâu sau đó, thay vì hình ánh Tuấn Phong thì hình ảnh về Nguyên Khang lại hiện lên.
18 Chap 13: Hãm hại!Mặt trời lặn, màn đêm buông xuống. Lạnh!!! Mỗi khi đêm về, cảm xúc trong nó lắng đọng. Cũng không biết từ khi nào nó lại thấy yêu cái màn đêm tĩnh lặng đến đáng sợ, cái màu đen huyền bí của màn đêm đến vậy.
19 Chap 19: Sinh nhật. Chuông reo lên, các thí sinh của 2 đội đứng thành 2 vòng. Sau khi thực hiện 1 số nghi lễ,, cuộc đấu bắt đầu. 2 bên có vẻ không cân sức.
20 Chap 20: Sinh nhật!-Mẹ ơi, CON NHỚ MẸ!Như không kiềm chế được, nó ngã xuống, nó khóc thét lên…Nước mắt cứ chảy… chưa bao h nó thấy mình vô dụng như thế này.