21 Chap 21:5h30 sáng. Nó khẽ mở mắt. Từ từ ngồi dậy, nó nheo mắt nhìn ra cửa sổ. Trời vẫn chưa sáng. Nó thầm thắc mắc sao hnay lại dậy sớm vậy chứ. Mọi lần dù dậy sớm thì cũng là để chuẩn bị đi học.
22 Chap 22:Chiều, 2 giờ. Tại biệt thự của QUỳnh Anh:-Chào cậu Hoàng Ân!- Bác giúp việc thấy Hoàng ÂN bước vào thì vội dừng công việc đang làm chạy ra đón tiếp.
23 Chap 23:Nó hơi ngớ người trước câu hỏi của Quỳnh Anh. Nó thích Tuấn Phong? Sự thật là nó cũng chẳng biết nữa. Trước tới nay nó có hiểu… thích một người … là thế nào đâu? Nó chỉ biết khi gần Phong nó không còn thấy cô đơn nữa, nó hay cười (cười nhẹ) nói hơn….
24 Chap 24:Buổi chiều hôm ấy kết thúc trong sự vui vẻ của mọi người (trừ nó vì tác giả không đoán được nó vui hay buồn ==!)…………Sáng, 7:00, điện thoại nó reo.
25 25: TÔI KHÔNG PHẢI ĐỒ VẬT. . . !!! Đã bước sang 1 ngày mới, bây giờ là 7h sáng. Những tia nắng dịu nhẹ xuyên qua rèm cửa màu trắng chiếu lên giường, nơi mà 1 người con gái xinh đẹp với khuôn mặt băng giá tựa như nữ thần đang yên giấc.
26 Chap 26: Tai nạn - Thì ra tất cả chỉ là hiểu lầm!-Tôi. . . sẽ. . . ngồi 1 mình! - Nó nói vởi vẻ cười cợt. Nói xong lập tức gương mặt nó trở về trạng thái băng giá như mọi hôm.
27 ***Một vài lời của tác giả trước khi vào truyện: Thành thật xin lỗi tất cả các bạn đã, đang theo dõi truyện của mình. Thời gian qua vì việc học, và máy tính hỏng … nhưng trên hết là cái bệnh lười của mình (mong mấy bạn thông cảm) nên truyện đang dang dở chẳng đâu vào đâu.
28 Chap 28: Cô…là ai?
Sáng, những tia nắng yếu ớt xuyên qua cửa kính chiếu lên gương mặt đẹp đẽ. Cậu đẹp thật đấy. Đẹp như một thiên thần vậy. Cậu ngủ nhìn thật dịu dàng.