Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 628 - 629: Không Cáo Mà Từ

Chương trước: Chương 627: Tiền Căn Hậu Quả



Không tiếc vượt giới giết qua, huy động nhân lực, chỉ vì đạt được một kiện pháp bảo, có thể thấy được giá trị và uy năng của Nguyệt Quang Bí Châu thế nào.

Kế tiếp, tiếp tục phân tích.

Từ Huyền cũng tìm được một ít điểm đáng ngờ.

Dưới tình huống bình thường, Nguyệt Quang Bí Châu một mực ẩn nấp ở sâu trong cơ thể, ngay cả chính hắn cũng không cảm thụ được, cho dù ngẫu nhiên sử dụng, đều là bị động phòng ngự, hoặc là tẩy rửa thân thể, khu trừ ám thương cho Từ Huyền.

Loại tình hình này, khí tức của Nguyệt Quang Bí Châu cực kỳ ẩn nấp.

Kế tiếp, Từ Huyền dời manh mối sang tình huống hai lần Nguyệt Quang Bí Châu xuất thể.

Lần đầu tiên là ở Cửu thành Thần Hoang, Tử Hải, Yêu Ngư cổ thành, nhưng lúc đó Nguyệt Quang Bí Châu xuất hiện thời gian quá ngắn, không có mấy người thấy rõ, hơn nữa Thần Hoang bản thân là giới trong giới, vô hình là một tầng tiểu bình chướng.

Từ Huyền liền bỏ qua nguyên nhân này.

Kế tiếp lần thứ hai, Nguyệt Quang Bí Châu xuất thể đón đánh, đó là là khi đang quyết chiến với người sáng lập kim điện.

- Chỉ sợ chính là lúc đó, người sáng lập kim điện kia bản thân không rõ lai lịch, lại thêm vào các loại giới ngoại bí thuật nữa.

Từ Huyền cơ bản bắt được manh mối.

Có phải thực sự liên quan đến người sáng lập kim điện hay không, Từ Huyền không cách nào xác định, nhưng việc Nguyệt Quang Bí Châu chính thức tiết lộ, hơn phân nửa là vào lúc này.

Sau khi phân tích nguyên nhân, trong lòng Từ Huyền vẫn đang có một cổ nguy cơ mãnh liệt.

Tương lai bảy mươi năm, có quá nhiều nhân tố, giới ngoại cường giả kia hàng lâm ra sao, không cách nào đánh giá, có lẽ bây giờ đối phương đang ở một nơi hẻo lánh trong tạp ngư giới cũng nên.

- Nhất định phải nghĩ hết mọi biện pháp, tăng thực lực lên!

Từ Huyền cắn răng, lúc này lại phục dụng một khỏa Tứ phẩm Huyền Băng thương quả, bế quan tu luyện.

Mới thoáng cái, hơn một năm qua đi, Từ Huyền xuất quan.

Xác thực mà nói, là Sở Đông đã làm tốt vạn toàn chuẩn bị, sắp sửa xuất phát đi Bát Hoang Sa Mạc.

Lúc Từ Huyền xuất quan, tu vị miễn cưỡng khôi phục đến Ngưng Đan đỉnh phong, mà Sở Đông chỉ thì nửa bước vào Nguyên Đan kỳ.

Cái này khiến Từ Huyền có chút buồn bực, hắn vào một hai năm trước đã có được cảnh giới như vậy rồi.

Sở Đông đối với biến hóa trên người Từ Huyền, có chút giật mình, âm thầm suy tính, nhưng lại không tính ra gì.

- Đúng rồi, có một tin tức tốt, ngay vào nửa năm trước, Tinh Phong quốc sinh ra đời một vị cường giả Nguyên Đan mới.

Sở Đông đột nhiên nói.

- Ah?

Từ Huyền hơi lộ ra hiếu kỳ, lại biết được vị cường giả Nguyên Đan mới sinh ra kia cũng không phải là mấy người mà mình cho rằng có khả năng nhất.

Trong Tinh Phong quốc sinh ra đời một vị cương giả Nguyên Đan mới, cái này tự nhiên là một chuyện vui.

Thấy Từ Huyền sinh ra một tia hiếu kỳ, Sở Đông lập tức phái người đi liên hệ.

Sau đó, Từ Huyền lục tục gặp được Trương Phong và Nhiếp Hàn.

Nhiếp Hàn tu vị cũng ẩn ẩn bước vào Nguyên Đan kỳ.

Ngoài ý muốn nhất chính là tu vị của Trương Phong, cũng không kém Sở Đông và Nhiếp Hàn, thậm chí còn có xu thế vượt qua nữa.

Sở Đông và Nhiếp Hàn, bản thân là kỳ tài có một không hai, người trước thì có Độn Khứ Đích Nhất, mà trong chiến tranh và diễn toán bố cục lại có thể xúc tiến tu vị. Còn người sau thì có Thiên Hạt Ma Kiếm, tìm hiểu áo nghĩa trong đó, tu luyện càng thêm thần tốc. Tu vị tiến triển của hai người này cũng là lẽ thường.

Về phần Trương Phong, sau khi ngồi lên vị trí quốc quân liền được hưởng tài nguyên tu luyện tốt nhất của một quốc gia.

Từ Huyền từ trong miệng Sở Đông biết được trong mấy năm qua, hắn cùng với Từ Huệ Lan liên thủ, nghĩ cách bày trận, hội tụ Vận mệnh quốc gia.

Cái gọi là "Vận mệnh quốc gia" tức là chỉ phong thủy số mệnh của một phương quốc gia.

Số mệnh là một loại lực lượng thần bí cùng vận mệnh, nhân quả các loại tương liên với nhau, vô hình không thể nắm lấy, nhưng lại thực sự tồn tại.

Nếu có đầy đủ số mệnh gia thân, tất cả đều có khả năng, không chỉ riêng tốc độ tu luyện nhanh hơn.

Đột phá cổ chai, càng có thể hoàn thành một ít chuyện không thể tưởng nổi.

Tuy rằng Tinh Phong quốc thành lập thời gian cũng đã lâu, căn cơ dần dần ổn, nhưng số mệnh hội tụ được lại cực nhỏ.

Một là do vị trí cấp độ cảnh giới của Sở Đông và Từ Huệ Lan không đủ, đối với thủ đoạn hội tụ số mệnh so với các vương triều thành lập đã lâu, phồn hoa, dân tâm hướng đến đều ảnh hưởng đến việc sinh ra số mệnh cả.

Đối với cái này Từ Huyền tự nhiên sẽ không phản đối, đây là chuyện tốt đối với tất cả mọi người.

Đương nhiên, số mệnh của một quốc gia này đối với quốc quân hoặc là Đế Hoàng sẽ mang đến xúc tiến lớn nhất.

Sau một lúc lâu, vị cường giả mới sinh ra không lâu của Tinh Phong quốc phó ước mà đến.

Người tới là một vị thanh niên mặc ngựa mặc ám thanh sắc linh bào, nhìn thấy đám đại nhân vật trong truyền thuyết như Từ Huyền, lập tức có chút kích động.

Cho dù tu vi của hắn, cao hơn mấy người Từ Huyền, nhưng sắc mặt vẫn bảo trì kính sợ như trước.

- Vị này chính là Tiêu Bình đạo hữu, từng là thiên tài tu luyện của Vân Yên trọng thành, chỉ dùng năm mươi năm đã tu luyện tới Ngưng Đan đỉnh phong, nhưng cảnh giới này vẫn một mực dừng lại vài chục năm, rốt cục cũng hội tụ đủ số mệnh một lần hành động đột phá đến Nguyên Đan kỳ. Thật sự là đại hạnh của Tinh Phong quốc ta!

Sở Đông cười giới thiệu nói.

- Bái kiến Đại trưởng lão!

Tiêu Bình kia đặc biệt là lúc nhìn thấy Từ Huyền, vẻ mặt hoảng sợ và kính sợ, không hề để ý đên thân phận cường giả Nguyên Đan kỳ nữa.

Đồng thời, đối với Nhiếp Hàn và Sở Đông, Tiêu Bình cũng tương đối tôn kính.

- Tiêu... Bình?

Từ Huyền nhìn chằm chằm vào thanh niên mặt ngựa trước mặt, thanh âm lộ ra vài phần tối nghĩa.

- Các ngươi quen biết.

Trương Phong ngạc nhiên nói, mấy người đều phát hiện thần sắc Từ Huyền có vấn đề.

Tiêu Bình kia tâm thần run lên, cung kính nói:

- Ngày xưa ở Côn Vân đô thành Tiêu mỗ từng thấy tư thế oai hùng dũng mãnh phi thường bễ nghễ của đại trường lão, đến nay là lần đầu chính thức gặp mặt, hẳn là Đại trưởng lão trước kia dã nghe qua tên của ta sao?

Từ Huyền hít sâu một hơi, cưỡng chế cảm xúc trong lòng, gật đầu nói:

- Đúng vậy trước kia hơi có nghe thấy.

Tiêu Bình nghe xong, thần sắc kích động không thôi, hiển nhiên Từ Huyền từng là nhân vật mà hắn sùng kính ngưỡng mộ.

Mà kì thực vào lúc này, trong lòng Từ Huyền cũng nhấc lên sóng to gió lớn, cũng không phải bởi vì thiên phú kinh người của Tiêu Bình.

Luận thiên phú ngộ tính, Tiêu Bình so với bọn người Nhiếp Hàn, Sở Đông hơi có chỗ thua kém, so với Trương Phong ước chừng cũng chỉ mạnh hơn nửa trù.

Nguyên nhân chân chính là, Từ Huyền từng tận mắt nhìn thấy sự tử vong của Tiêu Bình.

Đó là trong tương lai bảy mươi năm sau!

Trong tràng tai nạn bảy mươi năm sau kia, Từ Huyền từng thấy ma sủng của giới ngoại cường giả một trảo chụp chết một thanh niên mặt ngựa.

Nếu như trí nhớ không có sai, thanh niên mặt ngựa bị chụp chết kia chính là Tiêu Bình ở trước mặt, cường giả Nguyên Đan kỳ. Bất quá vào lúc kia thì Tiêu Bình đã tu luyện đến Nguyên Đan trung kỳ rồi.

Sở Đông cảm thấy được dị tượng trên người Từ Huyền.

Lúc xuất quan, hắn liền phát hiện tu vị của Từ Huyền có dị thường, chẳng những không có tiến bộ, tựa hồ còn bị lui bước, hoàn toàn một cách không ngờ.

Lúc nói chuyện, tâm thần Từ Huyền đại đa số đều chú ý đến Tiêu Bình.

Trong lòng của hắn trầm ngâm:

- Tương lai vận mệnh người này có thể nói là cùng một nhịp thở với ta, đây không hẳn không phải là một manh mối.

Tiêu Bình có chút thụ sủng nhược kinh, hắn cảm giác vị nhân vật trong truyền thuyết này bình dị gần gũi, đối với chính mình thập phần nhiệt tình.

Hai người rất nhanh cũng không có gì giấu nhau, thập phần tận hứng.

Đêm đó, cho đến khi Tiêu Bình rời đi, mấy người Từ Huyền mới bắt đầu thương nghị đại sự.

Chuyện chính yếu nhất, tự nhiên là mở ra Thiên Cơ cổ thành rồi.

- Một năm trước, ta từng bí mật đi một chuyến đến Bát Hoang Sa Mạc, có vài phần dò xét, phát giác được cơ quan bố cục tự nhiên. Nếu như có thể để Tuyết Vi cô nương hiệp trợ cảm ứng thì hi vọng mở ra cổ thành sẽ vượt qua bảy thành.

Sở Đông ngắn gọn nói tình hình bên dưới huống.

Kế tiếp, thương nghị đi vấn đề lựa chọn người đi Thiên Cơ cổ thành.

Mở ra di lạc cổ thành là chuyện trọng đại, bọn người Từ Huyền tự nhiên hi vọng bí mật mở ra, không hi vọng khiến người khác chú ý rồi.

Mấy người ở đây, thậm chí nghĩ tự mình mạo hiểm tiến vào cổ thành nữa.

Từ Huyền tự nhiên nhất thiết phải đi, tất cả mọi người đều hi vọng giúp hắn đạt được Di Lạc Côi Bảo.

Thương nghị chỉ chốc lát, cuối cùng đã có kết luận, do Từ Huyền, Nhiếp Hàn, Sở Đông ba người liên thủ, Trương Phong thì lưu lại tọa trấn.

Trương Phong tuy rằng rất không đồng tình, nhưng cũng không không tiếp nhận sự thật này, Luận thực lực, hắn không bằng Từ Huyền Nhiếp Hàn, luận trí tuệ mưu tính, hắn càng không bằng Sở Đông.

- Đúng rồi, ngoài ra còn ba việc, Sở Đông đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, xoay chuyển ánh mắt, dừng lại trên mặt Từ Huyền:

- Những năm gần đây này, Tử Tiêu Quốc lâm vào chiến hỏa, bị Lam Phong Quốc vốn là nước phụ thuộc cùng liên thủ với Hỏa Vân Quốc phương bắc công kích. Một hai năm gần đây, một mảng lớn quốc thổ Tử Tiêu Quốc bị công chiếm rơi vào tay giặc, liên tiếp bại lui.

Từ Huyền mặt không biểu tình mà nói:

- Đây là Tử Tiêu Quốc gieo gió gặt bảo, nếu như không có dã tâm, cũng sẽ không trêu chọc nhiều cường địch như vậy, Tinh Phong quốc ta không rèn sắt khi còn nóng, đã hết lòng rồi.

Trương Phong thở dài:

- Lời nói là như thế, nhưng thực lực Hỏa Vân Quốc phương bắc không kém gì Tử Tiêu Quốc thời kỳ đỉnh phong, lại liên thủ Lam Phong Quốc, nếu quét ngang Tử Tiêu thì thế càng tăng lên, có khả năng uy hiếp đến Tinh Phong quốc. Hơn nữa, Vân Phỉ Nhi công chúa của Tử Tiêu Quốc mấy lần tới cầu viện, lần này lại cầu kiến Từ huynh.

- Yên Mi?

Từ Huyền khẽ chau mày.

Tử Tiêu Quốc lâm vào nguy cơ chiến loạn, Vân Phỉ Nhi công chúa liền cầu cứu mình, đây cũng chỉ là lẽ thường.

Nhưng Từ Huyền cũng không phải quốc quân của Tinh Phong quốc, đối với chiến tranh cũng không có hứng thú, Tử Tiêu Quốc có bị diệt hay không cũng không liên quan gì đến mình cả.

Chỉ là Vân Phỉ Nhi này dù sao cũng cũng là tình nhân của hắn, hoàn toàn bỏ mặc, cũng quá mức tuyệt tình.

- Trước tiên gặp mặt nàng một lần, chuyện này đợi khi Thiên Cơ cổ thành kết thúc mới lại quyết định.

Từ Huyền đáp.

Sở Đông và Trương Phong đều gật đầu tán thành.

Tuy nói Từ Huyền hiện giờ không phải quốc quân nhưng vẫn là nhân vật linh hồn của Tinh Phong quốc, mà thân lại ở vị trí quyền uy Đại trưởng lão, phân lượng nói chuyện của hắn, so với quốc quân còn nặng hơn nhiều.

Sáng ngày thứ hai, Từ Huyền ở trong phủ đệ của mình đã tiếp kiến Tử Tiêu công chúa.

Trong một tòa linh các tao nhã lịch sự, Từ Huyền ngồi ở bên trên, Đổng Băng Vân châm trà cho hắn.

Tử Tiêu công chúa sắc mặt sa sút ngồi lo nghĩ ở bên dưới, cắn cắn môi, cả buổi không nói gì.

- Ngươi lui xuống trước đi.

Từ Huyền như có điều suy nghĩ, phất tay bảo Đổng Băng Vân rời đi trước.

Đổng Băng Vân vừa rời đi, Tử Tiêu công chúa con mắt đỏ lên nhào vào trong ngực Từ Huyền, khóc lóc như mưa:

- Từ đại ca ngươi cuối cùng cũng xuất hiện, van cầu ngươi, nhất định phải cứu Tử Tiêu Quốc!

Giờ khắc này, Tử Tiêu công chúa, đã hoàn toàn không còn vẻ cao quý quật cường như ngày xưa nữa.

Sắc mặt Từ Huyền lập tức có chút lãnh đạm:

- Nếu nói đến quan hệ của chúng ta thì Tử Tiêu Quốc mấy năm trước, cố ý xâm lấn Tinh Phong quốc, theo lý thuyết là địch quốc. Chúng ta không bỏ đá xuống giếng đã xem như nhân nghĩa rồi, ngươi có thể đưa ra yêu cầu bảo chúng ta đi cứu một địch quốc từng xấm lấn cố thổ mình sao?

- Cái này...

Tử Tiêu công chúa ngữ trệ, nhưng trong mắt sáng hơi nước mông lung, vẻ mặt ủy khuất, vùi đầu vào lồng ngực nam tử âu yếm khóc ròng:

- Phỉ Nhi đã biết sai rồi.

Trong nội tâm Từ Huyền âm thầm thở dài, nàng này cũng không phải không có chân tình với mình, chỉ là đối với hoàng tộc và quốc gia càng thêm xem trọng thôi.

Nhìn giai nhân gần ngay trước mắt con mắt sưng đỏ, hơi nước mông lung, khuôn mặt như ngọc có vài vệt nước mắt, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, như hồ điệp ủy khuất vậy.

Lòng hắn trìu mến, thò tay nâng khuôn mặt thanh nhã thoát tục kia lên, lè lưỡi, nhẹ nhàng liếm láp vệt nước mắt trên mặt nàng.

- Từ Huyền. . .

Tử Tiêu công chúa trong mắt ái hận đan xen, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nhẹ nhàng hôn lên trên đôi má kiên nghị của Từ Huyền.

Từ Huyền ôm lấy thân thể mảnh khảnh của nàng, đôi môi chạm vào một chỗ, khí tức cả hai quấn giao cùng một chỗ.

Một cổ hỏa diễm thiêu đốt trong bụng, Từ Huyền miệng đắng lưỡi khô, một đôi ma trảo cao thấp lướt loạn trên thân thể băng khiết của nàng, cũng chậm rãi thò tay đi lục xiêm y của nàng.

- Từ đại ca, tại đây không được...

Tử Tiêu công chúa khuôn mặt đỏ tươi ướt át, than nhẹ một tiếng.

Từ Huyền lại không chú ý đến chuyện này, nhẹ nhàng cởi chiếc váy cao quý của Tử Tiêu công chúa đến chỗ bắp chân, hạ thể chậm rãi thẳng tiến.

Rất nhanh, trong đại điện trống trải này truyền đến một hồi thấp giọng rên rỉ, xuân quang sóng gợn.

Cửa vào đại điện, Đổng Băng Vân bỗng dưng nghe được một tiếng, ngưng tai nghe xong, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng lập tức nhiễm lên một vòng rặng mây đỏ, nhẹ phi một tiếng, vốn định rời đi, nhưng nghĩ đên thân phận của mình, trong lòng bất đắc dĩ, chỉ đành lưu lại nguyên tại chỗ, dùng lực phong bế thính lực.

Nhưng thanh âm động tĩnh trong đại điện vẫn một mực tại tiếp tục, nửa canh giờ, hai canh giờ, ... . . . , cả buổi.

Cho đến đêm khuya, Từ Huyền và Tử Tiêu công chúa, vẫn còn trong đại điện.

- Phi, thực không biết xấu hổ.

Đổng Băng Vân trong lòng thầm mắng, nhưng rất nhanh nàng nghĩ đến ngọc thân xử nử của mình, cùng với sự thật thân là thị thiếp của Từ Huyền.

Giữa trưa ngày hôm sau, Tử Tiêu công chúa tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên một chiếc giường mềm, trên người còn có chút đau nhức vô lực.

- Ngươi đã tỉnh?

Một thanh âm nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng lạ lẫm truyền đến.

Loading...

Xem tiếp: Chương 630 - 631: Mộ Dung Thường

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiên Ma Chi Hồn

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 45


Khanh Vốn Phong Lưu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 128


Bị Tuyển Giai Phu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tử Dương

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 73


Phượng Song Sinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17