Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 489 - 490: Đột Phá Thuận Lợi

Chương trước: Chương 487 - 488: Biên Giới Thần Hoang



Tiếc nuối duy nhất là Từ Huyền đi Thần Hoang lần này, hai lần đã gặp thoáng qua di lạc côi bảo.

Bản thân Từ Huyền chính là đột phá hàng rào đan đạo trong Thần Hoang, cho nên đề nghị Nhạc Phong cũng lưu lại đây để tấn chức đan đạo. Có một khối thổ địa thần kỳ so với tuyệt đại đa số địa vực ngoại giới còn có ưu thế lớn hơn, lưu lại cơ hội để ngày sau tiến đến không phải càng tốt sao?

Rất nhanh, Nhạc Phong dưới sự an bài của Từ Huyền liền chuẩn bị trùng kích hàng rào đan đạo ở biên giới U Ám Cổ Lâm.

- Chậm đã!

Từ Huyền đột nhiên mỉm cười khoát tay:

- Nếu là một khỏa hỏa tích nội đan thì chỉ có thể khiến tỷ lệ trùng kích thành công của ngươi gia tăng lên hai ba thành thôi.

- Ý của Từ sư đệ là...

Nhạc Phong hơi kinh ngạc nói.

Công thêm dược hiệu của hỏa tích nội đan, xác xuất trùng kích thành công của hắn dã ngoài năm thành, cái này đối với tuyệt đại đa số tu giả luyện thần đỉnh phong mà nói đã là chuyện cầu mà không được rồi.

Phải biết đại bộ phận tu giả luyện thần cửu trọng trên thế gian đều cả đời dừng lại ở cảnh giới đó, không cách nào vượt qua hào rộng hàng rào đan đạo được.

Còn không đợi Nhạc Phong nói xong, chỉ thấy Từ Huyền nhấc tay.

Bá!

Trước người hai người đột nhiên xuất hiện một cái đại hải bối khổng lồ đường kính hơn hai mươi trượng, mặt ngoài trắng noãn, hoa văn tinh tế phức tạp, nhìn qua phảng phất như một tầng lưu ly tinh ngọc, giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ vậy, tỏa ra minh quang đủ loại màu sắc.

Trong một sát na khi vật kia xuất hiện thì tại chỗ vang lên một tiếng ầm vang rất nhỏ, tiếp theo phát ra một cổ áp bách không tầm thường, thải quang bảo khí trong suốt tràn đầy bốn phía.

- Đây là!

Nhạc Phong chấn động trong lòng, khi đối mặt với vật ấy, hắn bị áp bách khiến khó có thể thở dốc nổi.

- Nhạc sư huynh vào đó tu luyện đi, hiệu quả hơn xa ngoại giới rất nhiều.

Từ Huyền cười thần bí, két C-K-Í-T.. T... T!

Hải bối khổng lồ kia, bối giáp trắng tinh mở ra một cái khe hở dài hơn một trượng, Từ Huyền bước một bước vào trong đó.

Nhạc Phong có vẻ hơi tâm thân bất định bước vào trong, phát giác bên trong cũng không âm u ẩm ướt như trong tưởng tượng, bên trong một mảnh tinh nhuận sáng bóng, chớp động một mảnh thải quang, mông lung như huyễn, giẫm lên rất mềm mại thoái mái và dễ chịu.

- Độ tinh khiết linh khí ở đây cuộc đời này khó gặp, hấp thu lại còn thông thuận như vậy, có cái này rồi thì việc ta nắm chắc đột phá hàng rào đan đạo lại có thể tăng lên hai thành nữa rồi.

Nhạc Phong vừa mới đi vào liền vô cùng chấn động, chợt mặt lộ vẻ cuồng hỉ.

Hoàn cảnh linh khí trong đại hải bối nội tự nhiên tinh khiết, dễ dàng hấp thu, thậm chí so với Yêu Ngư cổ thành mà Từ Huyền từng đi qua còn hơn xa mấy lần, chứ đừng nói đến các Linh thành bình thường khác.

Từ Huyền ý niệm khẽ động, quanh thân đại hải bối chớp động lên một mảnh phong quang màu sắc rực rỡ, rất nhanh liền lâm vào sâu trong thổ nhưỡng, bị đại địa che dấu.

Đối với cái này, hắn cũng lo lắng, "Thổ tỳ" trong cơ theer tách ra một mảnh ảnh sáng màu vàng nhạt, bao phủ bốn phía đại hải bối, cùng khí tức đại địa chung quanh tương tan lại với nhau, tuy hai mà một.

- Ha ha, ta cho ngươi thêm một vậ khiến tỷ lệ đột phá hàng rào đan đạo sẽ tăng lên đến ngoài chín thành.

Từ Huyền cười thần bí.

Chín thành? Còn ngoài chín thành nữa?

Nhạc Phong trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng quá dễ dàng đi? Tự học luyện đến nay, hắn chưa từng nghe nói qua có người nào có thể nắm chắc bước vào hàng rào đan đạo như vậy.

- Tu giới thiên địa linh bảo vô số, trong tình huống đầy đủ tài nguyên thì không có gì không làm được cả, cải thiện hoàn cảnh linh khí, tốc độ tu luyện có thể nhanh hơn, thọ nguyên có thể gia tăng... Thậm chí ngay cả cảnh giới linh hồn cũng có thể tăng lên! Còn có gì mà không làm được nữa!

Từ Huyền minh bạch, vị trí cấp độ của Nhạc Phong quyết định giới hạn tầm mắt của hắn.

Lời giải thích, này từ lúc mười năm trước khi ở Hoàng Long thành, Sở Đông cũng đã từng nói qua.

Dứt lời, Từ Huyền cong ngón búng ra, một ít đoàn linh dịch mộng ảo băng tinh lơ lửng trong tay.

Nhạc Phong nhìn chằm chằm vào khỏa linh dịch thần bí kia, tâm thần thiếu chút nữa bị hút đi, mạnh mẽ lắc đầu, hắn có thể khẳng định, đẳng cấp của linh dịch này vượt qua bất luận một Thiên địa linh tài nào mà hắn đã từng thấy.

- Đây là Băng Lam chi thủy cơ hồ đã tuyệt tích trong giới này, có thể tăng lên và củng cố cảnh giới linh hồn của tu giả trong một trình độ nhất định, đối với việc đột phá cổ chai rất có ích lợi.

Từ Huyền đưa đoàn Băng Lam chi thủy kia cho Nhạc Phong.

- Sư đệ... Trân bảo quý hiếm như vậy, ngươi cho ta sử dụng sao?

Nhạc Phong có chút không có ý tứ.

- Băng Lam chi thủy, ở đây ta vẫn còn một chút, ngươi cứ yên tâm phục dụng, sau đó chúng ta lại giết hồi lại Côn Vân Quốc.

Từ Huyền không thèm để ý đến nói.

Lúc tranh đoạt Băng Lam chi thủy trong tê mộc sào ở Yêu Ngư cổ thành, cuối cùng Từ Huyền đạt được một chút, còn có một bộ phận bị tiêu hủy, mà Thiết Sa tộc trả giá một cái giá lớn cũng chỉ lấy được một phần năm.

Từ Huyền xem chừng thì Băng Lam chi thủy trong tay mình, một phần hai mươi phân lượng, có thể gia tăng tỷ lệ đột phá đan đạo. Một phần mười phân lượng, có thể gia tăng đột phá cấp độ đan đạo, nếu có một phần năm phân lượng thìcó thể tăng lớn tỷ lệ đột phá bình cảnh Nguyên Đan kỳ.

Đương nhiên, tất cả những cái này đều được thành lập khi tu vị bản thân ở đỉnh phong một cấp độ nào đó, nếu không thì sau khi phục dụng chỉ có thể gia tăng chút ít Linh hồn cảnh giới thôi.

Kế tiếp, Từ Huyền và Nhạc Phong cũng bắt đầu dốc lòng tu luyện.

Trọng điểm của Từ Huyền vẫn là ở tu luyện "Thổ tỳ". Lấy tu vị Ngưng Đan trung kỳ hiện giờ của hắn nhưng việc tinh thể hóa thổ tỳ mới chỉ hoàn thành được có hai phần mười.

Sở dĩ chậm chạp như vậy, một vì thổ tỳ là do thổ nguyên lực đẳng cấp cao ngưng luyện thành, giờ phút này mỗi một phần thổ nguyên lực, phải do tám phần hỏa nguyên lực chuyển hóa thành, độ tinh khiết rất cao. Theo không ngừng chuyển hóa thì tỷ lệ chuyển hóa này sẽ ngày càng nhỏ, bởi vì trong quá trình ngưng luyện "Thổ tỳ" nguyên lực đẳng cấp cao thì đồng thời cũng cải thiện thể chất Từ Huyền, cũng xúc tiến "Hỏa chi tâm" tăng lên.

Từ mười phần chuyển hóa lúc ban đầu, nếu như có thể đạt tới chuyển hóa một đối một, như vậy cũng chính là lúc Thổ Tỳ của Từ Huyền Đại viên mãn, cũng đến lúc hoàn toàn đả thông ngũ tạng Ngũ Hành bước thứ hai rồi.

Từ Huyền cũng không vội ở cầu thành, đây là một quá trình dài dòng buồn chán, lần này muốn trở về Hoàng Long thành, hắn còn phải tìm hiểu thêm Áo nghĩa thần thông có liên quan đến Thổ Tỳ nữa mới được..

Thoáng chớp mắt, hơn nửa tháng thời gian đã trôi qua.

Một ngày này, bên trong đại hải bối sinh ra linh áp khí tức không tầm thường, từng vòng xoáy linh khí như mây mù phun ra nuốt vào, xoay quanh trên đỉnh đầu Nhạc Phong.

Thoát phàm tam giai và Đan đạo tam cảnh khác nhau lớn nhất chính là ở chỗ cảnh giới pháp lực cái thứ hai, quán thông Thiên địa linh khí, có thể liên tục không ngừng hấp thu lực lượng từ thiên nhiên ngoại giới, trong người ngưng kết ra "Đan hoàn", khiến pháp lực tiến thêm một bước thực thể hóa rèn luyện áp súc, sinh ra thần thông chi lực cường đại hơn gấp 10 lần so với thoát phàm tam giai. Lấy thiên địa để dựa vào, khống chế Tiên pháp thần thông mênh mông vô cùng..

Đương nhiên, Viễn Cổ Thể Tu như Từ Huyền lại là một ngoại lệ. Từ đầu đến cuối, hắn không hấp thu linh khí ngoại khí, lấy cực hạn tu luyện bản thân làm chính, đạt đến sánh ngang thiên địa, gần như trở thành một tánh mạng thân thể mạnh nhất vậy.

Trông thấy loại cảnh tượng này, Từ Huyền cũng bắt đầu hộ pháp cho Nhạc Phong.

Từ Huyền phát hiện, từng vòng xoáy linh khí bốn phía lúc đầu có chút luống cuống, nhưng rất nhanh liền vững vàng lại, dung quan vào trong cơ thể Nhạc Phong.

Tình hình lần này khiến Từ Huyền xác định, việc đột phá của Nhạc Phong cũng không có gì phải lo lắng cả. Băng Lam chi thủy, bản thân có kỳ hiệu khu trừ Tâm Ma, cho dù đột phá không thành thì cũng không có nguy hiểm gì lớn cả.

Dưới sự chú ý của Từ Huyền, Nhạc Phong rất nhanh vượt qua thời khắc mấu chốt, linh khí mênh mông ở ngoại giới dũng mãnh vào trong cơ thể, hấp thu và bài trừ, dần dần lớn mạnh phấp lực bản thân hắn.

Tổng cộng không đến một tháng thời gian, Nhạc Phong đã thành công đột phá hàng rào đan đạo, trong cơ thể dần dần ngưng kết thành một khỏa Tiểu đan hoàn. Loại đan hoàn này sau khi tấn chức Nguyên Đan kỳ sẽ được xưng là Nguyên Đan, sau khi tấn chức Kim Đan thì xưng là Kim Đan. Một đầu đại đạo tu hành như thế được gọi là "Kim Đan đại đạo" Có thể nói là rất gian truân.

- Thật sự là nhờ có Từ sư đệ tương trợ, nếu không thì tấn chức Ngưng Đan cũng không thể nào thuận lợi như vậy được.

Nhạc Phong mở to mắt, mắt như đèn sáng, quần áo không gió mà bay, bốn phía vọt tới một cổ linh áp cường đại, khí chất linh vận hơn xa tu giả bình thường, ngược lại có vài phần phong phạm khí tức của cao nhân Ngưng Đan.

- Chúc mừng Nhạc sư huynh, tiện tay mà thôi, không cần phải nói làm gì.

Từ Huyền sau khi chúc mừng lại nhắm mắt bắt đầu tìm hiểu, hắn muốn để Nhạc Phong củng cố tu vị cảnh giới và dung nhập khí tức với Thần Hoang đại địa.

Hai tháng sau.

Bành oanh!

Một cái đại hải bối tách ra thải quang bay ra từ trong lòng đất, bên trong đi ra hai thanh niên, cười nhạt một tiếng, phá không bay về phía vô tận Hoang Nguyên ở bên ngoài U Ám Cổ Lâm.

Phi hành mấy vạn dặm thì trong thiên địa xuất hiện một tầng sương mù, nhìn qua tựa như một tầng bình chướng cự đại ngăn cách trong ngoài.

Từ Huyền mơ hồ cảm thấy "Giới trong giới" theo như lời tàn hồn kiếp trước quả thật rất có đạo lý. Cửu thành Thần Hoang, thật giống như một khối Bí Cảnh vô cùng lớn ngăn cách với ngoại giới vậy.

Nếu như tu giả ngoại giới muốn tiến vào sẽ bị bài xích rất lớn, có lẽ còn bị hạn chế tu vị cũng không chừng.

- Đi!

Từ Huyền biết rõ, xuyên qua tầng bình chướng sương mù này cũng không khó khăn chút nào.

Bá bá!

Hai người xuyên qua bình chướng sương mù, sau một khắc liền tiến vào một phương Thiên địa khác, phía trước khí tức cuồng bạo khiến người bất an, trong tầm mắt một dòng sông hỗn loạn kinh tâm đập vào mắt, ngân bạch đẹp mắt, rộng chừng mấy trăm trượng, bắt ngang thương khung, rộng rãi tráng lệ.

- Ồ! Cát Thiên Hà này vậy mà ở vào thời kỳ tương đối vững vàng.

Từ Huyền hơi kinh dị nói.

Lần trước khi đi vào Cát Thiên Hà thì hắn phải đợi thời gian tương đối dài Cát Thiên Hà mới khôi phục ổn định cơ bản, nếu không thì trong thời kỳ hỗn loạn rung chuyển thì ngay cả Bất Hủ Kim Đan cũng chưa chắc có thể xông qua được.

Đúng lúc này.

Hô ông

~ Trong Cát Thiên Hà hùng vĩ phía trước bay ra cái thuyền đen nhỏ, trên đó mơ hồ có thể thấy được thân ảnh của sáu bảy người, phần lớn đều lộ ra chật vật không chịu nổi, tâm thần không yên.

Chỉ một lão giả lục tuần ở mũi tàu ăn mặc áo bào sạch sẽ, hai tay chắp sau lưng, đón gió mát, thần sắc thích ý mà nói:

- Tốt rồi, có thể kiên trì đến bây giờ, cũng coi như là vận may của các ngươi, phía trước chính là Thần Hoang.

- Thần Hoang, cuối cùng đã tới, đa tạ tiền bối.

Trên thuyền nhỏ màu đen, một đám tu giả, cúi người nói cảm tạ.

Mà lúc Từ Huyền thấy rõ khuôn mặt của lão giả lục tuần kia thì thần sắc khẽ biến, lộ ra vài phần ngạc nhiên.

Lão giả lục tuần này không phải là lão giả họ Lục lúc trước đưa mình và bọn người Yên Mi cùng qua sông sao?

Lúc này cách hơn mười năm, đối phương lại vẫn ở chỗ này đưa người qua sông là vì sao?

Rất nhanh, lão giả Ngưng Đan họ Lục kia cũng nhìn thấy Từ Huyền, cảm thấy giật mình, hai mắt nhắm lại, tinh quang chợt lóe.

Nhìn thần sắc của lão giả họ Lục thì tựa hồ đã nhận ra Từ Huyền.

Từ Huyền cảm thấy ngoài ý muốn, lần trước đưa mình qua Cát Thiên Hà đã là chuyện mười năm trước rồi. Lúc ấy hắn chỉ là một tên tu vị không đến luyện thần thất trọng mà lão giả họ Lục này đã là cao nhân Ngưng Đan rồi, không ngờ lại có ấn tượng với mình như thế.

- Vị tiểu đạo hữu này thoạt nhìn rất quen mặt! Tiến vào Thần Hoang đại địa mới chỉ có hơn mười năm đã có tiến triển thần tốc như thế, thật là thế hệ kinh tài tuyệt diễm.

Lão giả họ lục đứng trước mũi tàu, dáng tươi cười chân thành chào hỏi Từ Huyền.

- Cách xa nhau mười năm, không nghĩ đến tiền bối còn nhớ rõ tại hạ, năm đó đã làm phiền Lục tiền bối đưa qua rồi.

Từ Huyền mỉm cười, ôm quyền hành lễ.

Khi hai người xa xa đối thoại với nhau thì những tu giả nhảy xuống từ chiếc thuyền nhỏ màu đen đều có chút phát mộng.

Phụ cận Cát Thiên Hà này chỉ có thể ngẫu nhiên trông thấy tu giả từ ngoại giới tiến vào Thần Hoang nhưng không hề thấy ai từ Thần Hoang phản hồi ngoại giới cả.

- Đạo hữu cớ sao lại nói ra lời ấy, Lục mỗ chưa bao giờ đưa ai miễn phí tiến vào Thần Hoang cả, mà lấy tu vị tạo nghệ hiện giờ của ngươi, gọi ta một tiếng đạo hữu là đủ rồi.

Lão giả họ Lục ngôn từ hoà nhã không khác gì trước kia cả.

Trong tu giới rất nhiều tu giả đều dùng tu vị để luận bối phận, đặc biệt là khi đối mặt với sinh linh lạ lẫm. Lão giả họ Lục kia hiển nhiên cũng tuân theo quy tắc này rồi.

- Thỉnh giáo tiền bối, Cửu thành Thần Hoang trong truyền thuyết rốt cuộc là như thế nào?

- Bên trong Thần Hoang có chỗ nào cấm kị? Cần phải chú ý cái gì? Khẩn cầu hai vị tiền bối đề điểm một hai, chúng ta sẽ vô cùng cảm kích!

Đại bộ phận tu giả luyện thần kỳ vượt qua Cát Thiên Hà thần sắc cung kính, hướng Từ Huyền và Nhạc Phong thỉnh giáo.

Trông thấy những tu giả này chật vật không chịu nổi, nhưng lòng lại mang ý chí như vậy, Từ Huyền không khỏi nhớ tới mình năm đó.

Nhạc Phong ở một bên rất là hiền hoà, giản lược cho những người này một chút về tình huống đại khái của Thần Hoang:

- Sau khi các ngươi xuyên qua Hoang Nguyên sẽ nhìn thấy U Ám Cổ Lâm, hành tẩu dọc theo biên giới sẽ có cơ hội gặp được một ít thôn trấn hoặc là Liệp Yêu Giả, tốt nhất là nên ngồi xuống đả tọa trước, tiêu trừ đi khí từ người từ ngoài đến. Như vậy tiến vào Thần Hoang thế giới sẽ không dễ gì bị nhân sĩ bản thổ phát hiện, ít đi một chút phiền toái. Ở chỗ ta có một tấm bản đồ, giờ tặng cho các ngươi để phục chế cho nhau sử dụng này.

Loading...

Xem tiếp: Chương 491: Dấu Vết Để Lại

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đồng Đạo

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 43


Người Thay Thế - Thanh Ngọc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Cửu Ca

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 8


Lâu Rồi Không Gặp

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Bàn Long

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 804