Mặt khác mấy Ngưng Đan cường giả vừa mới chuẩn bị xuất thủ, hoặc là đang phi hành giữa không trung bị làm cho sợ đến kinh hãi lạnh mình, vội vàng phanh lại, tránh thoát một kiếp.
- Quả thật là Huyền Hàn Băng Phách Ti!
- Không nghĩ tới có thể nhìn thấy hình dáng của một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang.
Hai cái dị tộc và một nhân loại Ngưng Đan, trong mắt vừa mừng vừa lo, nhưng đều lộ ra vẻ kiêng kị thật sâu.
Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang. Đây cũng không phải là hạng người bình thường có thể xúc phạm đấy, dù là mạnh như cường giả cấp bậc Ngưng Đan.
Từ Huyền Nhìn chằm chằm vào Huyền Hàn Băng Phách Ti với quang quang lạnh lẽo sáng long lanh cũng âm thầm líu lưỡi, vật ấy ẩn nấp dung nhập trong khí tức của Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, rất khó phát giác. Có lẽ chỉ có Tuyết Vi - Viễn Cổ Yêu Ngư hoàng tộc, biết chân thực của nó mới có thể nhận ra được chân giả.
Giờ phút này, Tam đại Ngưng Đan cường giả khác cảm thấy khó giải quyết, không biết làm sao.
Từ Huyền đối mắt với mỹ mâu màu ngọc bích của Tuyết Vi sau đó âm thầm dùng thần thức trao đổi.
- Phải nhớ, muốn hái ‘ Huyền Băng thương quả ’ - loại Tứ phẩm linh tài hiếm thấy trân quý bực này thì đầu tiên phải áp chế hoặc là thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Tuyết Vi đột nhiên lên tiếng, cười mỉm quét qua mấy người còn lại:
- Mấy vị đều không am hiểu Hỏa Hệ tiên pháp thần thông, có thể làm được điểm này duy chỉ có một mình chủ nhân ngài.
Lập tức, ánh mắt của hai gã dị tộc cùng một vị nhân loại Ngưng Đan đều chuyển về phía Từ Huyền, mang theo vẻ bán tín bán nghi, nhưng đều có vẻ mặt đề phòng cẩn thận.
Trong đó nhân loại kia có tu vi Ngưng Đan trung kỳ, trên người bắt đầu khởi động một tầng ma khí màu tím đen, âm lãnh bạo ngược, tràn ngập khí tức hủy diệt, thực lực không phải đơn giản.
Từ Huyền lạnh nhạt nói:
- Từ mỗ cũng không quanh co lòng vòng, đợi lát nữa ta xuất thủ thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti ’, ba vị có thể thừa cơ đồng loạt ra tay hái linh quả, chia sẻ một chút áp lực. Như nếu không, tất cả mọi người không cách nào đột phá Huyền Hàn Băng Phách Ti cũng đừng mơ tưởng được Tứ phẩm linh quả giá trị liên thành.
Nghe Từ Huyền đề nghị nhưu thế, Ngưng Đan nhân loại cùng hai dị tộc khai mở khai mở thần cảm bắt đầu truyền âm thương nghị.
- Thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti? Tiểu tử này không biết tự lượng sức mình mà còn muốn chết, vậy chúng ta sẽ thành toàn cho hắn!
- Việc này đối với chúng ta chỉ có lợi mà không có một chút hại, có hắn làm chủ lực kiềm chế Băng Phách ti, chúng ta có hi vọng đạt được Tứ phẩm linh quả. Hơn nữa, cho dù tiểu tử này may mắn đạt được Băng Phách tia, suy đoán cũng chắc chắn trả một cái giá lớn nhất định, , đến lúc đó chúng ta đạt được linh quả, vẫn có thể ra tay đối với bọn hắn.
Mấy người thương nghị một lát, trong mắt hàn quang thiểm thước, rất nhanh đã làm ra quyết định.
- Tốt. Chúng ta đáp ứng.
Ba người gật đầu với Từ Huyền tỏ vẻ đồng ý.
Từ Huyền thấy thế, mỉm cười chậm chạp tiếp cận Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Bỗng nhiên, một cỗ Hàn Băng, ẩn ẩn đột phá ngân cương tầng, đóng băng thân thể cùng huyết dịch của hắn.
Hô!
Từ Huyền cảm nhận được một cỗ nguy cơ, Hỏa Chi Tâm trong thể nội bỗng nhiên chấn động . Bên ngoài thân dâng lên một tầng hồng oánh viêm quang, đem hàn khí bức ra ngoài.
Mặt khác mấy người chậm chân hơn vài nhịp, cảm nhận được khí tức cường đại Viêm Liệt mang theo nhiệt độ cao trên người Từ Huyền thì giật mình vạn phần, thu hồi sự coi thường trong lòng lại.
Tuyết Vi đi theo đằng sau Từ Huyền cẩn thận từng li từng tí hộ pháp cho hắn.
Hưu....hưu...!!!. . .
Khi tiếp cận đến cái vị trí hai người vừa bị đóng băng thì từ bên trong Huyền Băng Thương Tuyết Thụ nhanh chóng bắn ra một cây băng tia, mạnh mẽ quấn tới Từ Huyền.
Ba ti!
Tay của Từ Huyền thoáng cái cầm chặt băng ti lại.
Bỗng dưng, một cỗ hàn ý đáng sợ hướng thể nội lan tràn, hơi chút dừng lại đã đột phá hồng oánh viêm quang tầng ngoài thân thể của Từ Huyền.
- Hảo cường hàn lực a!
Tâm thần Từ Huyền run lên, Hỏa Chi Tâm đột nhiên nhảy lên, một đoàn Viêm Hỏa Viêm Hỏa hồng oánh sáng long lanh tuôn ra nơi tay, miễn cưỡng ngăn cản được hàn ôn.
Ngay cả như vậy, còn xa xa khó có thể ngăn cản được uy lực của Thần Hoang Tam đại kỳ ti.
Từ Huyền vội vàng vỗ túi trữ vật linh sủng bên hông, một dị điểu như ô tước mang theo siêu cường nhiệt độ bay đến trên không, huy động Hắc Vũ, thành từng mảnh diễm quang tím xanh rơi xuống băng ti giúp Từ Huyền hóa giải hơn phân nửa hàn ôn.
Kể từ đó, Từ Huyền hung hăng túm lấy băng ti kéo ra bên ngoài.
Nhưng không thể ngờ...
Hưu...hưu... --
Nguyên bản băng ti quấn quanh hai gã hai gã Ngưng Đan khác đột nhiên nhanh như thiểm điện cuốn lấy hai chân của Từ Huyền.
Lập tức, một tầng băng sương ẩn ẩn giữa hai chân lan tràn đi lên, chỉ trong một hai nhịp hô hấp đã tràn tới đầu gối Từ Huyền.
- Không tốt!!
Tuyết Vi sắc mặt khẽ biến, hai tay bấm niệm pháp quyết, một tràng ánh sáng nhu hòa màu xanh da trời quanh quẩn hai chân của Từ Huyền muốn giúp trợ hắn tan rã kì hàn trong băng ti, nhưng tác dụng quá mức bé nhỏ.
Với tư cách một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang, hàn lực của Huyền Hàn Băng Phách Ti, chân hỏa tầm thường khó khăn ngăn cản, chỉ có Viêm Hỏa của Từ Huyền cùng Minh Tước không giống tầm thường mới có thể tới đối kháng, thậm chí tại một mức độ nhất định còn có thể khắc chế.
- Lên!
Mặt khác ba gã Ngưng Đan cường giả, mặt lộ một tia trào phúng dị sắc, từ phía sau bay vụt hướng Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
- Đừng quản ta nữa.
Từ Huyền mỉm cười, hai chân bỗng nhiên ngưng phát một tầng quang mang màu vàng đất tản ra khí tức nồng hậu dày đặc. Nhìn về phía trên cặp chân dường như hóa đá khiến cho tốc độ lan tràn băng sương màu trắng giảm bớt đi.
Tuy làm như thế, nhưng Từ Huyền vẫn vô pháp chống cự lực lượng của Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Nhưng điều này làm cho Từ Huyền nảy sinh quyết tâm thu lấy băng ti này càng thêm cường liệt.
Trên mặt hắn lộ vẻ kiên quyết, Từ Huyền há miệng phun ra diễm quang đồng tước ba màu thanh, tím, hồng bay ra bên ngoài cơ thể, tản mát ra khí tức cổ xưa làm cho tâm thần cường giả Ngưng Đan chấn động, uy năng của Viêm Hỏa này thậm chí còn khiến cho Huyền Hàn Băng Phách Ti run lên.
Hưu....hưu...!!! Phốc! Phốc! Phốc! --
Ba cái lông vũ của Thất Linh Đồng Tước chém ra ba loại quang diễm chi nhận, liên tục trảm lên bên trên Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Trong lúc nhất thời, Từ Huyền, Thất Linh Đồng Tước, Minh Tước, ba người hợp nhất, lửa khói cường đại phô thiên cái địa mãnh liệt đánh tới, cuốn lấy ba ba tia băng ti đang lan tràn.
- Kiện pháp bảo kia, không ngờ là Thất Linh Đồng Tước một trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo của Thần Hoang, vật ấy là trấn sơn chi bảo của Khổng Tước nhất tộc như thế nào lại nằm trong tay của tiểu tử này?
Tam đại Ngưng Đan đồng thời xuất thủ bay vọt lên kinh hãi rung động, nhưng mà không rảnh chú ý, họ vẫn đánh về phía linh quả bên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Vù hưu....hưu...!!! --
Huyền Băng Thương Tuyết Thụ lại bắn ra hai cây băng tia, khí lãng dẫn phát một hồi hàn lưu phong bạo. Tam đại Ngưng Đan dưới sự kinh hoảng lập tức liên thủ thi triển thần thông, tế ra pháp bảo, cũng khó khăn chống lại, sương lạnh trên người bắt đầu ngưng kết.
Lúc này, phía sau truyền đến một tiếng quát, Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi đạp trên một cái quang trạch thiết Dực Long khổng lồ lập loè kim quang , cứ thế mà vọt tới trước Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Tam đại Ngưng Đan thân tại phía trước sợ hãi kêu lên một cái, lui không thể lui.
Phanh oanh --
Thiết Dực Long Có được tu vi Ngưng Đan trung kỳ trực tiếp đâm vào bên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ. Hàn Lưu Phong bạo tạc rách ra khiến sương lạnh lan tràn trên thân thể khổng lồ của Thiết Dực Long.
Huyền Hàn Băng Phách Ti có ảnh hưởng rất lớn đối với linh lực, nhưng mà đối với Thiết Dực Long loại Khôi Lỗi không có dấu hiệu của sinh mạng thì giảm bớt nhiều có thể ngăn cản được một bộ phận của hàn lưu.
Đằng! Trên người Tuyết Vi chớp động lam tử sắc điện quang. Cường hành phá vỡ một phần hàn lưu rơi lên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, nàng không điên cuồng hái quả mà chỉ chọn một số một ít Huyền Băng thương quả đã thành thục.
Hưu...hưu...!
Trên lưng Thiết Dực Long còn có hai đầu Tri Chu Khôi Lỗi bắn ra tơ nhện kỳ dị phá không đi hái Huyền Băng thương quả.
Mặt khác Tam đại Ngưng Đan cường giả, kinh sợ nảy ra, lâm vào hàn lưu phong bạo, bị chậm mất mấy nhịp, hơn nữa còn đang điên cuồng vận pháp lực, còn đâu thời gian để hái Huyền Băng thương quả.
Khóe miệng Từ Huyền nhếch lên. Hắn dùng sức một mình chế trụ ba Huyền Hàn Băng Phách Ti. Còn phân thần đi điều khiển Thiết Dực Long cùng hai đầu Tri Chu Khôi Lỗi.
- Chủ nhân! Chuẩn bị lui lại!
Tuyết Vi sau khi hái được ba Huyền Băng thương quả thì phi thân rút lui khỏi Huyền Băng Thương Tuyết Thụ phản hồi.
Từ Huyền cho dù không quá minh bạch ý của Tuyết Vi, nhưng vẫn làm theo.
Thiết Dực Long bị bao trùm bởi từng mảnh vụn băng, miễn cưỡng giết ra ngoài phạm vi hàn lưu phong bạo.
Hô hưu...hưu... --
Ở bên trong hàn lưu phong bạo, hai cây Huyền Hàn Băng Phách Ti vũ động hàn lưu đem hai Ngưng Đan dị tộc đóng băng đông cứng lại.
Cuối cùng một cái nhân loại Ngưng Đan trung kỳ ma tu, miễn cưỡng hái hai khỏa Huyền Băng thương quả. Thời khắc nguy cơ cận kề, cánh tay liền chém ra quang trảm do Tử Hắc Ma Diễm cấu thành đem một cây Băng Phách ti trong đó tạm thời bức lui. Sau đó thân hình huyễn hóa thành một đạo tử sắc tàn ảnh, miễn cưỡng chạy ra hiểm cảnh, nhưng trên người đã ngưng kết một tầng sương trắng.
Nhân loại Ngưng Đan mạnh mẽ vận khởi ma diễm hóa giải hàn lực trong thể nội, trong mắt càng phát hiện vẻ không cam lòng, hắn nhìn chằm chằm vào hai người Từ Huyền cùng Tuyết Vi.
Oanh!!!
Từ Huyền hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, các loại hỏa diễm hào quang rực rỡ tách ra, bổn mạng Viêm Hỏa của hắn lan tràn đến băng tia, Minh Tước cũng phun ra hồn hỏa trợ uy, thêm vào uy lực ba đạo quang nhận của Thất Linh Đồng Tước hung hăng trảm kích bên trên băng ti.
Băng Xùy~~ --
Ba loại viêm lực cùng thần lực cực lớn của Từ Huyền hợp nhất, cứ thế mà đem băng ti dài bảy tám trượng kéo ra từ trên đại thụ.
Phanh vèo!
Đồng thời Từ Huyền mượn nhờ cỗ lực lượng này, bay vọt đến giữa không trung, hai chân hơi chùng xuống mở hai cây Huyền Hàn Băng Phách Ti khác.
- Chúc mừng chủ nhân!
Tuyết Vi mặt lộ vẻ vui mừng, lập tức Từ Huyền dùng hảo diễm đặc biệt bao vây lấy Băng Phách tia, đem phong ấn quấn quanh lên trên một cây hỏa mộc đỏ thẫm.
Thu lại Băng Phách tia, Từ Huyền thở dài một hơi, cảm giác nguyên lực tiêu hao non nửa, vội vàng thu hồi Thất Linh Đồng Tước cùng Minh Tước, tính cả Thiết Dực Long, đều biến mất không thấy gì nữa.
Loại Ngưng Đan duy nhất may mắn còn sống sót, trong lòng hoảng sợ, một nhân loại tu giả còn trẻ như vậy lại có được thực lực kinh người và vốn liếng như thế, chỉ sợ cho dù là Ngưng Đan hậu kỳ đích thân tới, cũng không dám đối chiến với hắn.
- Vừa rồi vì sao không hái thêm mấy viên linh quả nữa?
Từ Huyền ăn vào mấy viên Viêm Liệt linh đan, khu động Hỏa Chi Tâm trong thể nội nhàn nhạt hỏi ý kiến của Tuyết Vi.
- Huyền Băng Thương quả sinh trưởng bên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ chính thức thành thục đấy, cũng không nhiều, nô tỳ đã hai ba quả. Những trái khác còn chưa tới dịp, chỉ có dược hiệu của Tam phẩm linh quả. Hơn nữa Huyền Băng Thương Tuyết Thụ cùng Băng Phách tia cả hai nhất thể, hàn lực vô hạn, một khi dùng hết sức lực thì nô tỳ cùng chủ nhân, đều nguy hiểm.
Tuyết Vi dứt lời, ánh mắt còn có toan tính đảo qua hai cái thi thể Ngưng Đan bên cạnh Huyền Băng Thương Tuyết Thụ mới tăng thêm.
- Thì ra là thế, có thể được ba viên Tứ phẩm linh quả, đã không sai. Hôm nay có ngươi tương trợ, suy đoán ta tại Yêu Ngư thành cổ, sẽ thuận lợi rất nhiều.
Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, đặc biệt là đã nhận được Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang.
Có lẽ hắn còn có thể đoạt được mấy viên Huyền Băng thương quả, nhưng Từ Huyền thiết yếu bảo tồn nguyên lực, chuẩn bị tranh đoạt trận cuối cùng Di Lạc Côi Bảo.
- Ngươi là nói. . . Huyền Băng Thương quả bên trên Băng Thương Tuyết Thụ phần lớn là phần lớn là không thành thục sao?
Ngưng Đan trung kỳ nhân loại, biến sắc, vội vàng lấy ra hai khỏa Huyền Băng Thương quả , phát hiện khí tức cũng không có vượt qua cực hạn Tam phẩm linh tài.
Thần sắc hắn càng phát ra vẻ không cam lòng, nhưng có thể được đến hai linh quả Tam phẩm đỉnh phong đối với Ngưng Đan bình thường mà nói, xem như không tệ rồi.
Cuối cùng, hắn chỉ nhìn hai người Từ Huyền Từ Huyền căn bản không dám ra tay.
Từ Huyền thanh lý chiến lợi phẩm, phát hiện ngoại trừ ba viên Tứ phẩm linh quả ra, hai cái Tri Chu Khôi Lỗi cũng thu hoạch bốn viên Tam phẩm linh quả, cái này xem như trúng quả lớn mùa thu hoạch rồi.
Trung tâm thuỷ vực, tại một tòa phủ đệ cổ xưa, Từ Huyền thúc dục Hỏa Chi Tâm bên trong thể nội ra, một tầng viêm khí lan tràn tứ chi bách hài, hơn nữa là hội tụ xuống hai chân.
Xùy~~ ti
~ Hai chân Từ Huyền bị bao phủ một tầng băng ti bắt đầu dâng lên dâng lên một tia hàn khí hơi nước, sau đó chậm rãi tản ra theo linh thủy màu xanh da trời trải rộng bốn phía.
Thời điểm lúc trước đối kháng Huyền Hàn Băng Phách Ti, hai chân Từ Huyền bị đông cứng lại, sau đó lại them hai cây băng ti cuốn lấy. Bộ vị từ đầu gối của hắn trở xuống cơ hồ mất đi tri giác, nếu như còn tiếp tục thì đối với Từ Huyền càng thêm bất lợi.
Muốn khu trừ hàn lực bên trong thể nội đồng thời khôi phục nguyên lực, đại khái còn cần nửa canh giờ.
Từ Huyền không khỏi cảm khái may mắn, nếu không phải mình có thể chất viêm hỏa, đồng thời có được Hỏa Chi Tâm, lại thêm Minh Tước cùng Thất Linh Đồng Tước có diễm hỏa thần thông khắc chế hàn lực, như vậy mặc dù tu luyện tới Ngưng Đan hậu kỳ, cũng khó có thể hái Huyền Băng thương quả, chớ nói chi là đạt được một Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Từ Huyền suy đoán tại phía dưới Nguyên Đan kỳ, Đan Đạo cường giả khác tuyệt không có năng lực chống cự Huyền Hàn Băng Phách Ti, chớ nói chi là chính diện đối kháng.