Mà cái này còn không phải là bản thể của thanh hắc u diễm kia.
Ở dưới nguy cơ buông xuống, tay Từ Huyền vẽ một cái, tại chỗ "Ầm ầm" một tiếng, xuất hiện một thân ảnh mở hai cánh cực lớn.
- Cái đó...
Thời điểm Hắc Ma chứng kiến Thiết Dực Long Khôi Lỗi, đồng tử co rút lại, lộ ra vẻ khiếp sợ, tiếp theo lại thoáng hiện tham lam.
Thiết Dực Long há mồm rít gào, hình thành sóng khí chấn minh mảng lớn, chấn động phương viên hơn mười dặm.
Đồng thời hai cánh chấn động, trong hư không sinh ra một hồi cát bay đá chạy.
Gió lạnh có tính ăn mòn cùng sóng khí trùng kích mà đến, cùng từng đạo hỏa diễm màu đen giao kích.
- Thiếu niên kia tính cả Khôi Lỗi, có thể trong thời gian ngắn chống lại Thanh Minh ma diễm của ta!
Hắc Ma có chút giật mình.
Cần biết, Thanh Minh ma diễm của hắn rất gần với bảy đại thần thông của Thần hoang.
Xì xì ti
~ Rất nhanh, ở trong quá trình bản thể Thanh Minh ma diễm tiếp cận, từng đạo hỏa diễm màu đen kia, áp qua sóng khí của Thiết Dực Long, tới gần Từ Huyền.
Từ Huyền chỉ cảm thấy chất liệu kim loại của Thiết Dực Long dưới chân, ở hỏa diễm màu đen công kích đến, bắt đầu mài mòn, hiện ra từng dấu vết.
Tầng ngân cương cùng Viêm Hỏa tinh hồng bên ngoài thân, cũng nhận được áp lực lớn lao.
- Hừ! Tiểu tử, Hắc Ma ta cũng không phải là thế hệ Ngưng Đan bình thường, cho dù ngươi ra toàn bộ át chủ bài, cũng khó trốn một kiếp.
Hắc Ma một tay ở giữa không trung, chậm rãi thôi động Thanh Minh ma diễm tới gần.
Sắc mặt Từ Huyền âm trầm, đột nhiên lấy ra một bình ngọc, bên trong có bảy vuông, trong đó ở bên trong mấy ô vuông, nở rộ linh dịch các loại nhan sắc.
Hắn vốn định sử dụng Thiên hỏa linh dịch, đột nhiên linh cơ khẽ động, lấy ra vài tích linh dịch màu vàng.
Ở bên trong linh dịch màu vàng kia, phát ra một cổ khí tức hạo nhiên chính khí.
Bá PHỐC!
Lòng bàn tay Từ Huyền bám vào linh dịch màu vàng kia, hóa thành một đoàn quang diễm giống như Kim Ô, dẫn động một hồi quang phong, ngang nhiên nghênh đón.
- Cái kia chẳng lẽ là Kim Liên....
Hắc Ma thôi động Thanh Minh ma diễm, lập tức bị ngăn chặn.
Từ Huyền đại hỉ, trong tay lại bắn ra hơn mười tích linh dịch màu vàng, dùng bổn mạng Viêm Hỏa khu động, hóa thành từng mảnh hỏa diễm giống như Kim Liên, đánh cho Thanh Minh ma diễm của Hắc Ma liên tiếp bại lui.
- Tiểu tử kia còn có bao nhiêu át chủ bài cùng đòn sát thủ!
Hắc Ma ở bên trong kinh sợ, liên tiếp bại lui, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Nguyên lai linh dịch màu vàng này, có thể khắc chế Viêm Hỏa Ma Đạo.
Từ Huyền ha ha cười cười, thân hình bay vọt đến giữa không trung, trên một tay lơ lửng một đoàn linh dịch màu vàng, tay còn lại bỗng nhiên xuất hiện Phương Thiên Họa Kích.
Hắn hoả tốc đổ linh dịch màu vàng vào Phương Thiên Họa Kích, sau đó giẫm lên lưng Thiết Dực Long, hét lớn một tiếng, mãnh lực chém ra.
Hô oanh…
Trong nháy mắt Phương Thiên Họa Kích chém ra, linh dịch màu vàng thiêu đốt, anh sáng chói lọi phóng lên trời, giống như một con Kim Ô, huy hoàng sáng lạn, mang theo một cổ hạo nhiên chính khí khủng bố, hóa thành quang trảm kinh tâm, như thiểm điện lướt đến trước mặt Hắc Ma.
Lúc này đây công kích, có linh dịch màu vàng tương trợ, hơn nữa công kích càng mạnh, lăng lệ ác liệt, tập trung, uy năng ít nhất gấp hai lúc trước!
- Ah! Không tốt...
Đối mặt quang trảm như Trường Hà, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, trong lòng Hắc Ma run lên, sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng rút lui bỏ chạy.
Quang trảm sáng chói giống như Kim Ô kia, trong nháy mắt rút sạch Nguyên lực toàn thân Từ Huyền.
Thời điểm một mảnh quang ảnh kia phá không áp bách đến, Hắc Ma liền lập tức ra được một kết luận, mình đã bại, chẳng những là bại, hơn nữa có thể bảo vệ tánh mạng hay không vẫn là một chuyện không biết.
Cho nên hắn ra sức lui lại, đem tất cả Thanh Minh ma diễm tàn thừa trong cơ thể, rót vào hắc kỳ cấp bậc Bảo khí trong tay, quang diễm khói đen đang bốc hơi, bỗng nhiên biến lớn mười trượng, phun ra nuốt vào như mây mù, hình thành một tường phòng hộ như thực.
Phốc phốc két…
Bức tường ánh sáng như tờ giấy, bị quang trảm kia kích thành phấn vụn. Trong đó càng truyền đến ‘ xùy" một tiếng, hắc kỳ cấp bậc Bảo khí kia, cơ hồ bị chém hai đoạn.
Hắc Ma đã bị hỏa diễm chứ cương chí dương bao trùm, kiệt lực chạy trốn, bên ngoài thân vận chuyển một tầng hào quang đen kịt như thực chất.
Răng rắc!
Màn hào quang kia cũng bị chém vỡ dễ như trở bàn tay, Hắc Ma phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân hình lảo đảo, bay ra hơn mười trượng, huyết dịch trên người bắn thẳng lên trời, nhìn thấy mà kinh tâm.
Xa xa nhìn lại, một bên thân hình của hắn, một tay cùng một chân, bị ngạnh sanh trảm xuống.
Tên Liệp Yêu Giả còn sống sót kia, mắt thấy tình hình này, trong lòng một mảnh rung động, sợ hãi tới cực điểm, hắn như thế nào cũng không nghĩ đến, Ngưng Đan cường giả cường hoành như Hắc Ma, lại bị một thiếu niên Luyện Thần kỳ, giết đến chạy trối chết, cơ hồ là bị chém thành hai đoạn.
Nếu như một kích kia bổ tới chính giữa, Hắc Ma tuyệt đối không phải đánh mất một tay cùng một chân đơn giản như vậy.
Nếu không phải Hắc Ma quyết định thật nhanh, lập tức trốn tránh, mà là lựa chọn ngạnh kháng, cái kia cũng không có khả năng còn sống.
- Ah. . .
Hắc Ma đau nhức la hét, thân hình máu chảy đầm đìa, hắc thanh ma quang ở giữa không trung chợt tăng vọt, hóa thành một quang đoàn như lưu tinh màu đen, thoáng cái lướt đi hơn mười dặm, chui vào trong dãy núi phương xa.
Xuyến!
Từ Huyền lấy ra một tấm Tam phẩm Phong Linh phù, muốn đuổi theo truy kích, lại cảm giác toàn thân kiệt lực.
Bịch!
Hắn yếu đuối nằm trên lưng Thiết Dực Long, đưa mắt nhìn thân ảnh Hắc Ma tháo chạy xa xa.
- Sao. . . làm sao có thể!
Tên Liệp Yêu Giả còn sống sót kia, vẻ mặt tuyệt vọng, rốt cục đóng con mắt lại, khí tuyệt bỏ mình.
Hắc Ma chẳng những không có thành công báo thù, còn vì thế đánh mất nửa thân thể, biến thành một người không trọn vẹn.
- Hắc Ma kia bị chém nửa đoạn thân thể, đã bị trọng thương trí mạng, lại thi triển bí thuật chạy trốn như thế, cho dù có thể may mắn sống sót, không có một hai năm thời gian, đừng mơ tưởng khôi phục.
Lúc này cho dù Từ Huyền không còn sức chiến đấu, nhưng trong nội tâm ngược lại là đại định.
Nghỉ ngơi một lát, Từ Huyền quét sạch chiến trường, sau đó lại đường cũ phản hồi phủ đệ.
- Chủ nhân dũng mãnh phi thường, không ngờ có thể trảm giết ma tu Ngưng Đan kỳ.
Yêu Ngư công khuê Tuyết Vi, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.
Ngày xưa, nàng bị ép trở thành nữ bộc của Từ Huyền, trong nội tâm không cam lòng, thậm chí có ý niệm đợi sau khi khôi phục tu vi đan đạo, lại nghĩ cách thoát đi, bất quá tình hình hôm nay làm cho nàng rung động, Từ Huyền hai lần trảm kích, làm cho tâm thần nàng lạnh mình.
Vô luận là tu vi tiến triển, hay là bản thân có thực lực đáng sợ siêu việt gông cùm xiềng xích, Từ Huyền đều làm nàng cảm giác cực kỳ vô lực.
Có thể lường trước, vài năm sau, vị chủ nhân này của mình, tất nhiên là cường giả đỉnh thiên lập địa.
Nhân vật như thế, vạn vạn lần không thể đắc tội!
Ý niệm tới đây, Yêu Ngư công chúa ngôn hành cử chỉ, càng thêm nhu thuận cung kính.
Từ Huyền lại để cho Tuyết Vi quản lý động phủ, mình thì ngồi xếp bằng khôi phục nguyên khí.
Hai ba ngày sau, Từ Huyền tinh thần no đủ, khí huyết cường thịnh, một trận chiến sinh tử kia, lại để cho tu vi cùng cảnh giới của hắn có chỗ tinh tiến.
Hắn chậm rãi lấy Phương Thiên Họa Kích ra, chạm đến hoa văn màu đen thô ráp kỳ dị, nỉ non lẩm bẩm:
- Hạ đại sư, ngươi thấy không, sau khi Phương Thiên Họa Kích dục hỏa trùng sinh, lần thứ nhất hiện thế, đại triển thần uy, hai chiêu giết lui Ngưng Đan cường giả.
Ông!
Phương Thiên Họa Kích nhẹ khẽ chấn động, mặt ngoài tạo nên từng sợi Ám Kim, xa xưa thần bí, phong cách cổ xưa mà trầm trọng.
Từ Huyền lộ ra một tia kinh ngạc, Phương Thiên Họa Kích ở giai đoạn luyện chế cuối cùng, do Hạ đại sư xả thân hiến tế, làm cho trọng khí này ẩn chứa linh tính. Một vài năm sau, chưa hẳn không thể sinh ra đời khí linh trong truyền thuyết!
- Họa kích này có không gian phát triển rất lớn, nếu cố gắng sẽ vượt qua gông cùm xiềng xích của Bảo khí, sở dĩ Hạ đại sư kia xả thân hiến tế, rèn luyện vũ khí hoàn me nhất, nghĩ đến cũng đúng cân nhắc đến điểm này.
Thanh âm Tàn hồn kiếp trước truyền đến.
Từ Huyền gật gật đầu, thật lâu về sau, mới thu hồi Phương Thiên Họa Kích.
Kế tiếp một đoạn thời gian, Từ Huyền bắt đầu ở Hỏa Nhai phủ tu luyện, thường xuyên tìm hiểu luyện khí truyền thừa cùng tâm đắc của Hạ đại sư lưu lại.
- Phương pháp luyện khí Thợ rèn nhất mạch này, có lợi cho thể tu tu hành.
Từ Huyền sinh ra hứng thú nồng đậm.
Vốn là sau khi bước vào thể tu đại đạo, hắn đối mặt với đại đạo tu hành khác, hoặc là bàng môn học thức khác không có chút hứng thú.
Ngày hôm nay, lần đầu tiên hắn đối với đồ vật bên ngoài thể tu đại đạo, sinh ra hứng thú.
Ở bên trong Trí nhớ Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước yên lặng chú ý, lại không có làm bất luận can thiệp gì.
Hai tháng sau, kề bên vùng này, không có bất cứ động tĩnh gì, Từ Huyền nghĩ cách gia cố trận pháp Hỏa Nhai phủ cùng thạch bích bốn phía.
Vi tăng cường phòng ngự, Từ Huyền dùng phương pháp luyện khí, đem luyện hóa mỏ kim loại cứng rắn, để một bộ phận bạc nhược yếu kém, hóa thành tường đồng vách sắt.
- Có ta ta trấn nơi đây, cho dù đến một hai vị Ngưng Đan kỳ, cũng rất khó công phá phủ đệ này.
Sau khi Từ Huyền hoàn thành chuyện này, bắt đầu bế quan tu luyện.
Sau khi bước vào Luyện Thần thất trọng, tiến độ càng phát ra chậm chạp, lúc này Từ Huyền cách Luyện Thần cửu trọng còn có một đoạn.
Mấy tháng sau, Từ Huyền đả thông ẩn mạch thứ chín, chín tháng sau, mở ra ẩn mạch thứ mười, rốt cục ở Hỏa Nhai phủ bế quan tu luyện ước chừng một năm rưỡi thời gian, Từ Huyền mở ra ẩn mạch thứ mười một, tấn chức Luyện Thần cửu trọng.
Luyện Thần cửu trọng, đây không thể nghi ngờ là cấp độ đỉnh phong của Thoát phàm tam giai.
Ban đầu ở Hoàng Long Thành, vô luận là Đông Phương gia chủ, hay là Trương gia gia chủ, đều là cường giả cấp độ như thế, xếp vào cường giả đỉnh phong một phương.
Mà hôm nay, Từ Huyền cũng bước vào Luyện Thần cửu trọng.
Lại hướng lên, là đan đạo Tam Cảnh cao cao không thể chạm.
- Muốn ngắn ngủn một hai năm đột phá đan đạo, chỉ sợ không thực tế.
Từ Huyền có kinh nghiệm cảm ngộ kiếp trước, minh bạch bình chướng đan đạo đáng sợ.
Đừng nói là trùng kích bình chướng đan đạo, giờ phút này Từ Huyền cách Luyện Thần cửu trọng đỉnh phong cũng có một đoạn đường dài dằng dặc.
Hô!
Hắn hít sâu một hơi, phát hiện trái tim trong cơ thể, đã hoàn toàn tinh thể, hóa thành một hạch tâm tỏe ánh sáng màu đỏ óng ánh.
Hô hấp tầm đó, Hỏa chi tâm này tản mát ra tinh khí cường đại, làm toàn thân Từ Huyền thoải mái.
Tổng cộng đả thông mười một ẩn mạch, Hỏa nguyên trong cơ thể Từ Huyền càng thêm cường thịnh.
Hôm nay hắn có lòng tin, toàn lực sử dụng Phương Thiên Họa Kích có sáu bảy thành nắm chắc diệt sát Ngưng Đan sơ kì.
Đương nhiên, Phương Thiên Họa Kích với tư cách Bảo khí nhị phẩm, lại là trọng khí đặc thù, Từ Huyền trong vòng một ngày, chỉ có thể thi triển hai lần.
Một trảm có lẽ không thể trăm phần trăm diệt sát Ngưng Đan sơ kì, nhưng nếu là hai trảm mà nói, cơ hồ là nắm chắc.
Nhưng mà, đòn sát thủ bực này, sử dụng một lần sẽ khiến Từ Huyền đánh mất gần nửa Nguyên lực, thi triển hai lần, cơ hồ là hư thoát.
Cho nên, nếu không phải là tình huống vạn bất đắc dĩ, Từ Huyền sẽ không dễ dàng sử dụng Phương Thiên Họa Kích.
Ở Hỏa Nhai phủ chỉnh đốn mấy ngày, Từ Huyền chuẩn bị ly khai, tiến về Thiên Xà trại.
Hắn lấy ra Thất Phương Ngọc bình, phát hiện Thiên hỏa linh dịch đã tiêu hao một nửa.
Trong đó ở bên trong một ô vuông, lẳng lặng nằm một quả trứng, mặt ngoài ngưng kết một hồng kén óng ánh mỹ lệ.
Lúc này quả trứng kia đã đến giai đoạn cuối cùng.
Từ Huyền tấc tắc kêu kỳ lạ, triển khai thần thức rót vào trong đó, cảm nhận được một dấu hiệu tánh mạng.
Dấu hiệu tánh mạng kia, cho dù không mạnh, nhưng đã có một khí tức giống như tân sinh, đang dần dần trở nên mạnh mẽ.
Từ Huyền lại để cho tàn hồn kiếp xem xét.
- Thời điểm ngươi bỏ Phượng Tước đản vào Thiên hỏa linh dịch, nó cơ hồ sắp tử vong, ngày nay qua thời gian dài như vậy, hấp thu nhiều Thiên hỏa linh dịch trân quý, nếu không phải là dục hỏa trọng sinh, thì là một loại biến dị.
Tàn hồn kiếp trước phân tích nói.
Dục hỏa trùng sinh, hay là biến dị?
Trong lòng Từ Huyền lập tức có kích động này, bất kể là dục hỏa trùng sinh, hay là biến dị, cái kia đều là chuyện tốt.
Phương Thiên Họa Kích, cũng tương đương với có một lần dục hỏa trùng sinh, uy năng không phải tăng mạnh hay sao.
Về phần biến dị, Từ Huyền tận mắt thấy qua, lúc trước Thủy yêu biến dị phụ cận Đào Lâm tiểu châu, kia bất quá là yêu thú bình thường, sau khi biến dị thực lực đáng sợ đến bực nào!
Mà Phượng Tước, bản thân là Linh tước chảy xuôi huyết mạch của Phượng Hoàng cùng Thanh Loan trong truyền thuyết, linh thú như thế, dưới tình huống hấp thu đại lượng Thiên hỏa linh dịch, nếu như sinh ra biến dị, sẽ có uy năng như thế nào.
Bất kể là biến dị, hay là dục hỏa trùng sinh, Từ Huyền đối với Phượng Tước đản này đều tràn ngập chờ mong.
- Chủ nhân, tu vi hiện nay của ta, đã khôi phục đến Luyện Thần đỉnh phong, còn chênh lệch một bước nữa là có thể hóa thành nhân hình, cần ngủ say một đoạn thời gian.
Yêu Ngư công chúa cung kính xin chỉ thị.
- Tốt.
Từ Huyền gật đầu đáp ứng?
Trước khi đi, hắn lấy đi tất cả đồ vật trọng yếu trong Hỏa Nhai phủ, để phòng ngừa sau khi hắn rời đi, có cường giả đánh vào trong đó.
Ngày thứ hai, Từ Huyền đạp trên một phi thảm, tiến về Thiên Xà trại.
Xuyên thẳng qua núi non phức tạp, Từ Huyền bay cũng không nhanh, ngược lại không lo lắng giữa đường gặp đạo phỉ, thậm chí cầu còn không được.
Thời điểm bay đến phụ cận một phiến thâm sơn, Từ Huyền đột nhiên cảm thấy được một tiếng tiếng nổ kỳ dị.
- Không tốt, Tam Linh Lộc này nổi điên rồi!
Trong núi sâu, mấy chục Liệp Yêu Giả nhân loại, một hồi luống cuống tay chân.