Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 370 - 371: Bất Hủ Kim Đan.

Chương trước: Chương 368 - 369: Mài Đao Phát Uy.



Trong nháy mắt, lũ yêu lang tộc công kích, trở nên không có tác dụng, không ít người đứng im tại chỗ.

Khí tức Thái Cổ cường đại, thần bí trên người thiếu niên kia cổ, lại để cho Yêu Lang tộc là sinh linh thiên phú không tầm thường, cũng một hồi hãi hùng khiếp vía.

- Thần thông phòng ngự của thiếu niên nhân loại kia, như thế nào đột nhiên tăng vọt, tăng lên một cấp.

Một vị trưởng lão Luyện Thần cửu trọng thất kinh nói.

- Không xong! Mắc lừa rồi! Kẻ này lại cầm chúng ta làm đá mài đao, thúc đẩy thần thông của hắn tiến giai.

Lão giả tóc bạc giật mình tỉnh ngộ, hối hận không kịp, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lời vừa nói ra, công kích như sóng triều cuồng bạo, đột nhiên đình chỉ, trên trận một mảnh tĩnh mịch, không ít người hít một ngụm lương khí, khó có thể tin nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia.

Cao thủ của Yêu Lang tộc, sắc mặt tái nhợt, cái loại thất bại cùng cảm giác vô lực này, so với bị địch nhân hành hạ còn mãnh liệt hơn.

- Ha ha, đa tạ chư vị phối hợp, không có đả kích thiên chuy bách luyện, thần công của ta thật khó đại thành.

Từ Huyền lộ ra vui vẻ, cảm thấy rất me mãn.

Biểu hiện như thế, cơ hồ khiến cho mấy vị trưởng lão Yêu Lang tộc nổi điên, lão già tóc bạc kinh sợ tới cực điểm, thân hình run rẩy "Oa" càng trực tiếp phun ra một búng máu, thân hình lảo đảo muốn ngã.

Từ Huyền mặc cho bọn hắn công kích, nhanh chóng thu lấy linh thạch trong bảo khố.

Tình hình kinh tế của hắn rất khó khăn, vừa vặn cần linh thạch, giờ phút này cướp đoạt, tự nhiên là sảng khoái vô cùng.

Một đám Tu Giả bên ngoài bảo khố, giật mình thật lâu, sau khi lão già tóc bạc ôm hận nộ gọi một tiếng, mới giật mình phát động công kích mãnh liệt hơn.

Đinh đinh đinh… tầng ngân cương bên ngoài thân Từ Huyền có chút di động, tinh quang long lanh, me lệ như bảo thạch, ở bên trong từng tiếng ầm ầm, pháp quang cận thân nhao nhao hóa thành mảnh vỡ pháo hoa, tràng diện có chút đồ sộ.

Sau khi Ngân cương đại thành, lực phòng ngự thân thể Từ Huyền, tăng lên tới giai đoạn cao nhất, ở bên trong cấp độ Luyện Thần Kỳ, khó có người có thể chính diện đột phá phòng ngự của hắn, kể cả Luyện Thần đỉnh phong liên tục oanh kích cũng là như vậy, Từ Huyền cướp đoạt, rất là thư giãn thích ý, chỉ là Nguyên lực trong cơ thể tiêu hao rất nhanh.

Không bao lâu, Từ Huyền đem cái này cả trong bảo khố linh thạch, vơ vét được một hơi cạn sạch.

Một đám Yêu Lang tộc, đỏ mắt phóng hỏa, lại hết lần này tới lần khác không thể làm gì Từ Huyền.

Sau khi vơ vét sạch sẽ bảo khố này, Từ Huyền phi thân lao tới, trong tay lần nữa cầm chặt Phương Thiên Họa Kích.

- Ah!

Lũ Yêu Lang tộc sợ tới mức hồn phi phách tán, nhao nhao tránh né.

Đối với uy năng đáng sợ của Phương Thiên Họa Kích kia, bọn hắn khó có thể sinh ra ý niệm chống đỡ trong đầu.

Từ Huyền khinh thường liếc nhìn bọn hắn, hắn mới không tiêu hao Nguyên lực quý giá, dùng để chém giết những người này.

Ở dưới cục diện vây công như vậy, đơn thuần phòng ngự so với giết địch thì càng tiết kiệm nguyên khí, cho nên hắn chẳng muốn quản những người này.

Loại tâm tính cùng thần sắc này của Từ Huyền, hoặc nhiều hoặc ít rơi xuống trong mắt trưởng lão Yêu Lang tộc, trong nội tâm không khỏi sinh ra bi phẫn không hiểu, càng thêm dốc cạn cả đáy gào thét:

- Giết chết hắn.

Phanh oanh… Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa phát huy, liềm nhận huy hoàng chói mắt bổ ra đại môn bảo khố thứ tư, Từ Huyền nắm chặt thời gian vơ vét đồ vật bên trong.

Lúc này nguyên khí của hắn xác thực còn thừa không nhiều lắm, dù sao mỗi lần thi triển Phương Thiên Họa Kích, sẽ tiêu hao không ít Nguyên lực, vả lại, thời thời khắc khắc thừa nhận nhiều công kích như vậy, đều có tiêu hao.

Trong bảo khố thứ tư, chất đống lấy một đống đạo cụ đặc thù, ví dụ như lò luyện đan, luyện khí lô, trận bàn, trận kỳ, các loại vật phẩm mà tu giới thường dùng.

Từ Huyền nhanh chóng thu thập mấy thứ cảm thấy hứng thú, thí dụ như luyện khí lô...

Mà lúc này, Nguyên lực trong cơ thể hắn chỉ còn lại có ba thành, hét lớn một tiếng, lần nữa tay cầm Phương Thiên Họa Kích bắn ra.

Hơn nữa, Từ Huyền giơ Phương Thiên Họa Kích lên cao cao, khí tức lăng lệ ác liệt này làm cho cường giả yêu lang kinh hãi lạnh mình, nhanh chóng trốn tránh, nhượng xuất một lối đi.

- Ha ha ha. . . lần sau gặp lại.

Thân hình Từ Huyền bắn ra vài chục trượng, cười một tiếng dài, thu hồi Phương Thiên Họa Kích, bay vào núi non bên ngoài.

Một đám Tu Giả Yêu Lang tộc, sắc mặt lập tức tái nhợt, nhưng cũng là lòng còn sợ hãi!

Nếu như Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền toàn lực chém ra, ở đây không có bất kỳ người nào có thể thừa nhận được.

- Lần này chẳng những Ngân cương thân thể tăng lên tới đại thành, thu hoạch cũng rất phong phú.

Từ Huyền ly khai sào huyệt Yêu Lang tộc, trong nội tâm một hồi cuồng hỉ.

Ngân cương thân thể đại thành, phối hợp Phương Thiên Họa Kích, lại đi đối phó Thủy yêu biến dị kia, sẽ gia tăng phần thắng thật lớn.

Ngay thời điểm Từ Huyền mừng thầm không thôi.

Vèo trước mặt bay tới một đạo kim quang đẹp mắt, cũng nương theo một cổ khí tức hung tàn bạo ngược.

Thân ảnh trong kim quang kia, xuyên thẳng qua giữa tầng mây, bốn phía cuồng phong gào thét, sinh ra một cổ áp lực khó có thể hình dung.

Trực giác Từ Huyền khó thở, trong lòng căng thẳng:

- Là Ngưng Đan cường giả!

Thân ảnh màu vàng kia, so với nhân loại cao hơn rất nhiều, chừng hai trượng, mặc Vương Bào màu vàng, một đôi con ngươi như ác lang, làm cho người ta run sợ.

Đợi Từ Huyền thấy rõ bộ dáng người này, so với Yêu Lang tộc trước khi, khí tức còn hơn không chỉ gấp mười lần, thầm nghĩ không tốt.

Bởi vì Ngưng Đan cường giả này, cũng là Yêu Lang tộc!

Chẳng lẽ người này cùng sào huyệt Yêu Lang kia lại có quan hệ gì, nam tử Yêu Lang kia nhàn nhạt liếc nhìn Từ Huyền phía dưới, sau đó nhanh chóng bay tới phương hướng sào huyệt Yêu Lang tộc.

- Quả thật như thế! Chạy mau!

Sắc mặt Từ Huyền đại biến, nhanh chóng hướng thuỷ vực phương xa bay đi.

Trong lòng hắn thầm nói:

- Cái kia chính là Kim Lang đại Vương, cực kỳ đáng sợ!

Kim Lang đại Vương! Kim Lang điện!

Trong nội tâm Từ Huyền càng xác nhận, gia tốc phi hành, nhưng Nguyên lực trong cơ thể hắn còn thừa không nhiều lắm.

Mà trên thực tế, Kim Lang đại Vương không biết Từ Huyền, nhân loại, dị tộc, Yêu tộc ở phụ cận thuỷ vực vô số, hắn cũng không có khả năng gặp ai cũng chận lại.

- Cái này, đây là có chuyện gì?

Kim Lang đại Vương tiến nhập núi non, chứng kiến đại bản doanh một mảnh bừa bộn, ánh mắt ngưng tụ.

- Đại Vương, ngài cuối cùng cũng trở lại. . .

Bọn người lão giả áo bào trắng, một hồi gào khóc thảm thiết, kể ra phát sinh hết thảy trước kia.

- Lẽ nào lại như vậy!

Trên người Kim Lang đại Vương tản mát ra một cổ uy áp bạo ngược kinh tâm, trong thanh âm lạnh như băng kia ẩn chứa sát ý, làm cho máu người ngưng kết.

- Nhân loại kia vừa rời đi, có thể cùng đại Vương gặp mặt, cầu đại Vương làm chủ cho chúng ta!

Một đám Tu Giả Yêu Lang tộc, phủ phục run sợ, hướng Vương giả trong hư không phát ra linh áp to lớn kia quỳ lạy xin giúp đỡ.

- Yên tâm, bổn vương nhất định sẽ bắt nhân loại kia, lột da rút gân, phanh thây xé xác, để hắn sống không bằng chết!

Thanh âm Kim Lang đại Vương quanh quẩn phương viên hơn mười dặm.

- Không tốt!

Thần thức Từ Huyền bắt đến khí tức đáng sợ trong sào huyệt Yêu Lang đạo phỉ.

Hơn nữa rất nhanh, cái kia khí tức hướng chính mình phương hướng tới gần.

- Lang yêu kia là Ngưng Đan trung kỳ, lúc này ngươi nguyên khí tiêu hao hơn nửa, cho dù tế ra Khôi Lỗi Thiết Dực Long, cũng khó có thể chống lại. Mau chạy ra một khoảng cách, để cho ta ra tay.

Trong thanh âm Tàn hồn kiếp trước, lộ ra vài phần dồn dập.

- Tốt!

Từ Huyền gật đầu, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một tấm linh phù phát ra khí tức cường đại, hoa văn trên thượng diện rất tinh vi, ẩn ẩn lưu động một cổ pháp lực bàng bạc.

XÍU...UU! Từ Huyền thúc dục linh phù, tốc độ phi hành tăng nhiều mấy lần, dưới chân càng kéo động một đạo quang mang màu xanh lá, làm cho tầng mây phụ cận chấn động, tiếng gió gào thét chói tai.

Linh phù này đúng là trước đó Từ Huyền ở Tinh Dạ linh thành buôn bán Bảo khí, cùng vị đạo sĩ trung niên kia trao đổi.

Tấm Phong Linh phù này, là Tam phẩm linh phù, tốc độ gia trì có thể so với Ngưng Đan kỳ, hơn nữa bản thân Từ Huyền có năng lực Hoành Độ Hư Không, càng là như hổ thêm cánh.

Tốc độ kia, trong thời gian ngắn thậm chí vượt qua Ngưng Đan cường giả.

Một hơi bay ra hơn trăm dặm, uy năng của Tam phẩm linh phù kia mới dần dần tiêu tán.

Mà giờ phút này Nguyên lực của Từ Huyền tiêu hao không đến một thành, thở dài một hơi, tiến vào bên trong một toa thâm sơn, khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt lại, vội vàng ăn vào linh đan điều tức.

Hắn cũng không hy vọng xa vời có thể tránh thoát Kim Lang đại Vương truy kích.

Khứu giác Yêu Lang tộc rất linh mẫn, hơn nữa căn cứ linh khí cường đại trong phi hành lưu lại, rất dễ dàng xác định phương hướng.

Không lâu lắm, Kim Lang đại Vương truy kích đến khu vực thâm sơn này, cũng lúc đó dừng lại, thần thức nhìn quét thâm sơn.

Kết quả, trong núi sâu này, không không đãng đãng, trừ một ít Yêu thú không có linh trí, thì chỉ có một lão giả khí tức cổ quái.

Kim Lang đại Vương nhìn chằm chằm vào lão giả kia, có chút giật mình, mình lại nhìn không thấu người này.

- Vị đạo hữu này, có chứng kiến một thiếu niên nhân loại bay qua nơi này hay không, hắn đi hướng phương nào.

Kim Lang đại Vương thản nhiên nói, âm thầm dò xét lão giả này, nhưng nhìn không ra sâu cạn.

- Ngươi là ai, tại sao ta phải nói cho ngươi biết?

Lão giả nhìn cũng không nhìn hắn, phảng phất đứng ở trước mặt hắn, không phải Ngưng Đan kỳ cường giả, mà là một người bình thường.

- Ngươi. . .

Kim Lang đại Vương ngốc trệ, trong mắt chớp động một tia hàn quang, phát ra một cổ khí tức làm cho khắp núi rừng sợ run.

Nhưng mà, lão giả mặt đen kia không chút ảnh hưởng, thản nhiên nói:

- Vừa mới đột phá Ngưng Đan trung kỳ, không đến nửa tháng, là mượn nhờ thiên tài địa bảo cường nào đó tấn cấp, nhớ năm đó, Đan đạo cường giả như ngươi, bản tôn không biết chém giết qua nhiều ít?

Cái gì!

Kim Lang đại Vương hoảng sợ, chính mình nhìn không thấu đối phương, mà người này lại liếc mắt liền nhìn thấu mình.

Cái này, ý vị như thế nào. . .

- Cho ngươi một chữ, cút!

Trong ánh mắt lão giả mặt đen, có một loại ý tứ hàm xúc bao quát Thiên Địa.

Khuôn mặt Kim Lang đại Vương đỏ bừng, mình chính là Ngưng Đan cường giả, đại Vương một phương, chẳng lẽ lại bị đối phương xua đuổi như heo cẩu:

- Ha ha, ngươi không phục?

Trong con mắt lão giả mặt đen, hiện ra kim quang kỳ dị, nhìn thẳng vào hắn.

Ngay sát na tiếp theo, một cổ uy áp chấn nhiếp thiên địa, bay thẳng đến Vân Tiêu, làm cho Thiên Địa biến sắc, Nhật Nguyệt vô quang.

Khí tức uy áp này, bao trùm phương viên hai trăm dặm, làm cho ngàn vạn sinh linh run rẩy.

Hơn nữa ở một sát na kia, Đan đạo cường giả trong phương viên mấy ngàn dặm, ngay ngắn sinh ra cảm ứng, vội vàng đứng dậy, nhìn về phương hướng kia, trong mắt tràn ngập kính sợ, tối nghĩa nói:

- Bất. . . Hủ. . . Kim Đan!

- Xin tiền bối. . . tha mạng!

Thanh âm Kim Lang đại Vương run rẩy, hoảng sợ tới cực điểm "Bịch" một tiếng, quỳ trên mặt đất!

Ở bên trong giang vực phương viên hai trăm dặm, dâng lên sóng lớn cuồn cuộn, Thiên Địa phong vân biến sắc, ngưng kết lấy một cổ Hạo Nhiên thần uy bễ nghễ vũ nội.

Cổ khí tức này, đều là do lực lượng linh hồn không thể tưởng tượng nổi biến thành, làm cho vô số sinh linh phủ phục sợ run. Ngưng Đan cường giả cấp độ tương đối cao, dù là ở bên ngoài mấy ngàn dặm, cũng có thể cảm nhận được khí tức này, thần sắc sinh ra sùng kính hướng tới.

Bất Hủ Kim Đan!

Một cảnh giới chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thuộc về chí cao sừng sững, khinh thường Thần hoang đại địa, bao quát chúng sinh.

Kim Lang đại Vương sợ run phủ phục ở trước mặt lão giả mặt đen kia, tất cả cao ngạo đều bị ném lên chín từng mây, chỉ còn lại có sợ hãi cùng kính sợ.

Hắn tuyệt đối không ngờ, trong đời này có thể gặp được cường giả Bất Hủ Kim Đan thiết tha ước mơ, mà lại tao ngộ dưới loại tình huống này, khóe miệng không khỏi nổi lên một tia đăng chat.

Đừng nói là Kim Đan cường giả, coi như là cùng Nguyên Đan kỳ cường giả gặp nhau, hắn cũng đại khí không dám ra một cái.

Đan đạo Tam Cảnh, cho dù chỉ có Tam Cảnh giới, nhưng chênh lệch mỗi cảnh giới, khác nhau một trời một vực. Ngày đó ở Hoàng Long Thành, Nguyên Đan kỳ cường giả hàng lâm, trong khoảnh khắc diệt sát Ngưng Đan kỳ, có thể thấy được kia là chênh lệch như thế nào.

Huống chi lúc này, không phải chênh lệch một đại cảnh giới, mà là hai đại cảnh giới!

- Ngưng Đan cường giả nho nhỏ, bản tôn cũng chẳng muốn động thủ, cút xa một chút.

Đôi mắt lão giả kia, hiện ra kim quang kỳ dị, ở dưới vầng sáng kia, lại để cho người ta ngưỡng mộ cúng bái.

- Dạ dạ phải, ta cút!

Kim Lang đại Vương như được đại xá, thân hình lập tức lăn một vòng, thoáng cái chuồn ra khỏi núi rừng.

Lão giả không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc: Kim Lang đại Vương này quả thật là cút ra ngoài.

Sau khi ly khai núi rừng, Kim Lang đại Vương còn hành lễ, vẻ mặt sùng kính nói:

- Cảm tạ Tôn giả tha thứ, hôm nay có thể được gặp Bất Hủ Kim Đan, cuộc đời này sống không uổng!

Trong ngôn từ lộ ra cảm kích, thiếu chút nữa không có rơi lệ khóc lóc.

- Chuyện ngày hôm nay không được nói lung tung ra ngoài, nếu không… hừ.

Trong núi rừng, truyền đến thanh âm đạm mạc.

- Dạ dạ, tiểu bối cáo lui.

Kim Lang đại Vương đạp trên một đạo tiêu quang tràn đầy màu xanh, ly khai phiến núi rừng này, nhanh chóng bay về sào huyệt.

Giờ phút này, hắn còn có tâm tư gì đuổi bắt thiếu niên nhân loại kia.

Sau khi Kim Lang đại Vương ly khai trăm dặm, thân hình lão giả kia bỗng nhiên biến mất, tại chỗ hiện lên một thân ảnh cân xứng, áo choàng màu đen run lên, tại chỗ biến mất.

- Đây là làm như thế nào?

Thân hình Từ Huyền ở trong thần thông ẩn nấp, trên mặt lộ ra một tia kinh dị.

Hắn quả thực không thể tin được vừa rồi phát sinh hết thảy.

Uy năng mênh mông cuồn cuộn của Bất Hủ Kim Đan, vay mà từ trên người mình phát ra, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 389 - 390: Xả Thân Hiến Tế

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Giấc Mơ Tình Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 75



Vợ Ơi, Theo Anh Về Nhà!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Song Lạc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9


Thịnh Thế Trường An Dạ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 59