1 Cây ở trong phòng đều ngã xuống, chỉ còn dư lại mấy cây đáng thương vẫn còn cắm ở trong bùn. Khắp nơi đều là thi thể, vết máu và một vài ngọn lửa, làm cho người ta nhìn thấy mà sợ hãi, thời điểm ở đây đánh nhau, thì sẽ không có người đi tới nơi này, nhưng trước mắt lại có một chiếc xe đang đậu ở đó.
2 Tỏa Hoạch buôn lậu súng đạn, mười mấy năm qua kiếm được không ít tiền, hơn nữa còn thành lập tổ chức ám sát lớn nhất của người Hoa, huấn luyện ra rất nhiều sát thủ.
3 Mười phút, 20 phút, một tiếng. . . . . . Thời gian trôi qua từng phút từng giây, nhưng cô lại không thấy bóng dáng của Tỏa Kiều. Cô hơi mệt, ngồi ở trên thảm lông dày, cô dựa vào gốc giường chợp mắt một chút.
4 Chuyện rất lâu hiện lên trong đầu cô, đó là chuyện rất lâu rồi? Bây giờ cô đã hai lăm tuổi, khi đó cô mới mười tám tuổi, là chuyện của bảy năm trước!Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh.
5 "Cô. . . . . . "Chủ nhiệm nhân sự nói cho anh biết, hôm nay có thư ký mới đến, vốn là Tân Tấn không để ý, nhưng khi anh nhìn mặt đối phương, anh ngẩn người.
6 "Cám ơn tổng giám đốc đã coi trọng, hi vọng tôi sẽ không làm anh thất vọng. " Cô nói xong câu đó, thì cửa bị đẩy ra, một người đàn ông bước vào. "Tân Tấn, tôi nghe nói anh mới chọn được một cô thư ký xinh đẹp phải không? Tôi đặc biệt tới đây nhìn trộm một chút, có một cô gái xinh đẹp tất nhiên sẽ có một người đàn ông đẹp trai?"Trang Duy An là bạn bè nhiều năm của Tân Tấn, mặc dù hắn là nhân viên Tân thị, nhưng mà hắn luôn luôn gọi thẳng tên của anh.
7 Bình thường Ái Toa đi làm đều là rất đúng, nhưng hôm qua cô uống quá nhiều rượu, cho nên cái đầu sắp nổ tung, cô thậm chí còn nghe được tiếng ong ong.
8 "Tốt, tôi đã hiểu rồi. " Anh gật đầu, "Cậu đi ra ngoài đi. " Khi thấy được văn kiện này, anh rất là tức giận. "Cậu định xử lý cô ấy ra sao? Cô ấy quá nguy hiểm.
9 "Tổng giám đốc, thế này là sao?"Hôm sao Ái Toa đi làm, phát hiện bàn ghế của mình đã biến mất, trong nháy mắt cô còn tưởng mình đã bị đuổi, nhưng khi vào phòng làm việc của Tân Tấn, cô liền gặp được chúng.
10 Đem đem chó con thả vào trong lồng của nó, chào tạm biệt bà chủ liền rời đi. Sau khi Ái Toa rời đi, có một đôi mẹ con đi vào. "Mẹ, con chó này thật đáng yêu! Chúng ta mua nó có được hay không? Đem nó mang về nhà nuôi.
11 "Đồ của em chỉ có nhiêu đây thôi sao?"Thật không thể tưởng tượng nổi, Tân Tấn vẫn cho là phụ nữ có rất nhiều đồ, quần áo sẽ làm cho người ta ôm không hết, giống như mẹ của anh, nhưng Ái Toa lại không giống.
12 Ăn bít tết ở trong nhà hàng, đột nhiên Ái Toa phát hiện một bóng dáng quen thuộc, lòng cô nhíu lại, tay cầm dao nĩa đều rơi xuống đất. "Ái Toa, em sao vậy?" Tân Tấn quan tâm, nhìn sắc mặt cô không tốt, anh gọi phục vụ, đổi một bộ dao nĩa khác.
13 "Rất tốt!" Tỏa Kiều nói xong, liền dừng máy. Ái Toa thở dốc. Đây coi như là Tỏa Kiều giúp cô đi, nếu không cô sẽ đem toàn bộ thân thế mình nói cho anh nghe.
14 "Nếu như em lừa anh, anh có thể tha thứ cho em hay không?" Thân Thể trần trụi của Ái Toa dựa sát vào lòng ngực Tân Tấn, nhẹ giọng hỏi. Cô không động thủ không được, chuyện đã kéo dài quá lâu, nếu để cho thiếu gia biết lòng của cô đã sớm nghiêng về Tân Tấn, cô không biết hắn sẽ có động tĩnh gì.
15 "Thiếu gia, Ái Toa trở lại. " Vịnh Lam cung kính nói với Tỏa Kiều. "Trở về chưa?"Tỏa Kiều hai chân bắt chéo ngồi trên ghế sa lon, toàn thân anh mặc quần áo màu đen, cả người trong cực kì lười biếng.
16 "Cậu đang làm gì đây, chẳng qua là không có Ái Toa mà thôi, thật ra cô ấy ra đi cũng tốt, cô ấy chính là một sát thủ. " Trang Duy An thấy Tân Tấn bất cần như vậy anh chịu không nổi nói, "Cậu phải biết, chỉ là vì nhiệm vụ mà thôi, cậu chớ vì cô ấy mà thương tâm.
17 "Ý của anh là —— Ái Toa biết rõ anh sẽ giết cô ấy, cô ấy còn đi tay không trở về sao?" Cô ấy làm sao lại ngu như vậy? Tại sao cô ấy lại muốn làm như vậy?Anh không phải đem tinh phiến giao cho cô sao? Vì sao cô lại không mang đi?Nếu như có thể, anh thà rằng đem tinh phiến đưa cho cô, sau đó cô sống thật tốt trên cuộc đời này.
18 "Không nghĩ tới trễ như thế cậu vẫn còn ở công ty. . . . . . Mau, tôi dẫn cậu đi gặp mặt một người. " Vừa thấy được Tân Tấn, Trang Duy An liền kéo lấy tay của anh muốn dẫn anh đi ra khỏi phòng làm việc.
19 Tân Tấn thiếu chút nữa liền bị nụ cười đó làm cho thần hồn điên đảo, nhưng mà anh cố gắng trấn định mình, khắc chế tâm tình muốn hôn cô, "Ái Toa, để anh xem là chuyện gì đã?""Tôi hi vọng bắt đầu từ bây giờ, anh không cần xuất hiện trước mặt tôi.
20 "Ái Toa, em đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn anh được không? Ánh mắt đó là đại biểu cho hai chữ "Xa lánh". "Ái Toa buông lõng. Đúng vậy. . . . Cô không cần phòng bị bất luận kẻ nào nữa rồi, cô thả lỏng chính mình nói.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 11