341 Lục Thiếu Hoa biết Hoắc Anh Đông không muốn nói nhiều qua điện thoại, nhưng không phải không muốn nói chuyện phiếm, mà là không thể đem sự việc nói ra hết qua điện thoại, điểm này có thể từ Hoắc Anh Đông nghe thấy giọng điệu như có chút gấp gáp.
342 Lục Thiếu Hoa không phải là còn nhỏ, đồng thời cũng không phải là người nghèo, mời mười vị quản lý ớ tầng bốn của thương hội Trung Hoa ăn một bữa cơm đều không có vấn đề gì, cho nên sau khi hội nghị kết thúc, Lục Thiếu Hoa liền dẫn đầu đoàn người hướng đến một nhà hàng ở khu Cửu Long nghênh ngang bước đi.
343 Mười một người, mười một lão tổng, toàn bộ đều có tài sản hàng tỷ trở lên đang ngồi trên dãy ghế bên trong dùng cơm. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy rất là tráng lệ, rất là uy nghiêm, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại, không những không khí không có chút gì là uy nghiêm, trái lại lại sôi nổi hơn bao giờ hết, có lẽ đây là thời khắc mà sự giả tạo của họ được gỡ bỏ xuống chăng.
344 Sóng gió trên quan trường đúng là không thể nào lường trước được. Ai cũng không dám bảo đảm mình sẽ nhất định thắng lợi nhưng Lục Thiếu Hoa lại dám nói Lục Xương chắc chắn thăng quan, vì Lục Thiếu Hoa từng nghe qua một câu của Đặng Lão nói:- Ái Dân cũng phải đổi khác rồi.
345 Việc sắp xếp đón khách nhìn bên ngoài thì cực kỳ đơn giản. Ai khiến Lục Xương chỉ là cục phó cục chiêu thương mà không phải là cục trưởng làm chi, tuy là có được Chủ tịch thành phố Tăng Ái Dân chống đỡ, nhưng cũng phải hao phí chút thời gian, hơn nữa, vừa khéo lúc không may, cục trưởng cục chiêu thương hiện tại lại là người của Bí thư Thành ủy, Tăng Ái Dân càng phải dốc chút sức lực mới có thể loại họ ra được.
346 Hoắc Anh Đông nói thăm quan trước thì Lục Thiếu Hoa đương nhiên không còn ý kiến gì rồi, miệng cười chuẩn bị trả lời, thì không ngờ, Hoắc Anh Đông lại nói, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể nuốt lời nói vào trong bụng, vẻ mặt nghi vấn, trong ánh mắt nhiều phần muốn hỏi, dường như muốn hỏi Hoắc Anh Đông “Sự thực là ông có ý gì”Hoắc Anh Đông nhìn thấy dấu chấm hỏi to đùng trên mặt Lục Thiếu Hoa, mỉm cười một tiếng, cũng không trả lời ngay vào câu hỏi của Lục Thiếu Hoa, mà hỏi một câu hỏi vô cùng vô lý- Tòa nhà này có được coi là nằm trong cơ sở này không?Như bị dội gáo nước lạnh, Lục Thiếu Hoa đáp lại Hoắc Anh Đông bằng một ánh mắt khinh người, giọng điệu có chút bất mãn: - Ông hỏi như vậy chẳng phải bằng thừa sao! Kiến trúc được xây dựng trong khu này đương nhiên phải coi là một phần của chỗ này rồi- Ừ, nếu coi như là một phần của chỗ này.
347 Tất cả mọi hành động của Lục Thiếu Hoa đều bị Hoắc Anh Đông nhìn thấu rồi, Lục Thiếu Hoa có thể nói gì được chỉ nói một câu: “Gừng càng già càng cay”.
348 Lục Thiếu Hoa và Lục Xương không mở miệng, Chử Lỗi thu lại vẻ mặt kiêu hãnh, sốt sắng giới thiệu tường tận cho mấy người về quá trình hình thành của tòa cao ốc này cùng với công ty xe hơi.
349 Hoắc Anh Đông cảm thấy kỳ lạ vì cơ ngơi của Phượng Hoàng trên sườn núi chiếm một diện tích lớn như vậy, không thể chỉ có một khu sản xuất xe hơi, bởi vì sản xuất xe không cần nhiều không gian đến thế.
350 Hoắc Anh Đông là Hội trưởng thương hội Trung Hoa, tất cả mọi việc đều do ông ta đi tiên phong, quyền xử lý bao gồm tất cả mọi việc, chẳng hạn nói chuyện với Tăng Ái Dân, Chủ tịch thành phố Thâm Quyến đương nhiên cũng cần Hoắc Anh Đông ra mặt.
351 Biệt thự bên ngoài xa hoa, tráng lệ bên trong cũng lộng lẫy như thế. Sau khi Lục Thiếu Hoa dẫn mọi người tham quan, mấy người Hắc Anh Đông vẫn giống như nông dân vào thành phố, hết nhìn đông đến nhìn tây, quan sát chung quanh, nói không nên lời thấy thật là kỳ lạ.
352 Gia đình Ông Văn Đức và gia đình Lục Thiếu Hoa có giao tình thân thiết đã mấy đời, trước kia tình cờ đi lại rồi thành gắn bó. Không nói đâu xa, Ông Văn Đức đã giúp nhà Lục Thiếu Hoa kiếm được món tiền đầu tiên.
353 Tiếp đón xong, Lục Thiếu Hoa không muốn bị người ta quan sát như quái vật, nói chuyện vài câu sau đó dẫn mọi người rời khỏi La Hồ, đi về hướng Bảo An.
354 Trước kia Lục Thiếu Hoa từng là kỹ thuật viên máy tính, đối với hệ thống máy tính có những hiểu biết nhất định. Nên biết trong lĩnh vực hệ điều hành, thì gần như hãng Microsoft là độc quyền.
355 Lục Thiếu Hoa hiển nhiên không biết rõ thân phận cụ thể của thiếu tá quân đội, nhưng dám chắc vị thiếu tá đó là do có người phái đến đón hắn. Vả lại hắn biết, dù không phải Tăng Kiến Quốc thì cũng là một trong số ít người biết hắn.
356 Lục Thiếu Hoa lòng đầy nghi vấn đi theo Tăng Kiến Quốc vào thư phòng. Tăng Kiến Quốc đóng của, khóa trái lại, ra vẻ rất thần bí. Lúc này Lục Thiếu Hoa ý thức được tiếp theo chuyện Tăng Kiến Quốc định nói với hắn phải là chuyện ngoài trí tưởng tượng nếu không đã không cần phải bí mật như vậy.
357 Tăng Kiến Quốc không phải chuyên môn xử lý vấn đề của Hồng Kông, nhưng đề, nhưng đề cập đến việc liên quan đến vấn đề này khiến ông ta không kìm nổi tò mò, ai bảo ông ta là quan chức cao cấp của nhà nước chứ, cho dù không liên quan đến hắn thì cũng liên quan đến quyền lực của ông ta.
358 Ông ta đột nhiên nói:“Ông kia đến đây với tôi” không đầu không cuối. Lục Thiếu Hoa không biết ông Đặng nói “ông kia” là nói ai. Tuy nhiên cũng khẳng định người tới có địa vị lớn, hay là người đó cũng là người cùng thời.
359 Nghe và nhìn vẻ mặt của ông Đặng, không cần nói cũng biết ông ấy đang muốn nói chuyện nghiêm túc, còn nói các gì thì ngoài Lục Thiếu Hoa và Tăng Kiến Quốc biết trước thì không ai biết cả.
360 Lục Thiếu Hoa trong lòng đã sớm có quyết định, nhưng hắn lại không vội nói ra, trong đầu rất băn khoăn, dù hắn có đưa ra giả thiết nào cũng cảm thấy không hợp lí, cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn bốn người Thường Đức, muốn từ thái độ của bọn họ mà tìm ra được manh mối nào đó, nhưng hắn đành phải thất vọng.