1 Trời ngả về chiều đem theo bóng của tửu quán kéo dài ra. Lão bản bộ mặt chán nản tính sổ sách tại phía sau quầy. Những khách nhân uống rượu nhìn lên sân khấu.
2 Tiêu Linh từng nghĩ tới việc mua sắm một con Robot Quỷ Nhỏ, nhưng Robot Quỷ Nhỏ cấp 2 giá cả cao tận 8000 kim tệ làm cho Tiêu Linh từ bỏ ý định, không bằng bản thân mình dùng tiền chế tạo một cái.
3 Tiêu Linh trầm mê nhìn đường vân trên người Robot Quỷ Nhỏ, sau khi giải mã ký hiệu, Tiêu Linh cuối cùng cũng xác định được Robot Quỷ Nhỏ này phẩm bậc hẳn đúng là tam giai, ký hiệu tam giai ít nhất phải cần cao cấp Cơ giới luyện kim thuật sĩ mới có thể khắc ra được, Tiêu Linh đánh giá một chút người trẻ tuổi này, nếu như hắn tự thân thực lực không quá kém mà nói, tổng hợp thực lực tại bảng xếp hạng ít nhất cũng được xếp vào nhóm 100.
4 Tiêu Linh chăm chú nhìn chiếc đồng hồ, pháp sư Hỏa Vũ mặc pháp bào màu đỏ lửa kia không khỏi có chút tò mò, rốt cuộc là cái đồ vật gì hấp dẫn Tiêu Linh đến vậy? “Phong Long, nhớ kỹ 30 phút sau chúng ta tập hợp tại giáo đường Duy Kim.
5 Tiêu Linh đi tới bên bờ khe suối nhỏ thuộc rừng rậm khô lâu, vừa dùng nước lạnh rửa qua gương mặt một chút, vừa hồi tưởng hết thảy chuyện mới phát sinh vừa rồi, tâm tình lại trở nên kích động, không nghĩ tới đột nhiên chiếm được nhiều thứ tốt như vậy, Tiêu Linh một hồi lâu cũng chưa có cách nào chấp nhận ngay chuyện này được, khó khăn lắm mới làm cho trái tim kích động của mình bình tĩnh hơn.
6 Tiêu Linh ở bên dòng suối rửa mặt, mới vừa đứng lên đã phát hiện một bộ xương cầm trong tay thanh trường kiếm hỏng, mặc giáp da rách nát, hướng bản thân mình vọt lại đây.
7 Cách Lỗ Cao Chi Tử là boss cấp 15, hơn nữa tốc độ rất nhanh, có thể nói là sát thủ đối với chức nghiệp pháp hệ, Tiêu Linh làm sao có thể chống đỡ nổi một kích của nó cơ chứ.
8 Lão thuật sĩ từ trên giá sách lấy ra một cái bình, bên trong có một loại chất lỏng màu lam, sau đó tìm một khối vải chấm một ít chất lỏng này, tỉ mỉ mà lau chiếc nhẫn sắt này.
9 Luyện kim thuật sĩ trừ cái kỹ thuật khó hiểu ra, cũng không còn cái kỹ năng nào có thể mua sắm, tuyệt đại bộ phận thời gian bọn họ dùng để tăng thực lực cho robot cũng chính là tăng thực lực cho bản thân rồi, thế cho nên thân thể suy nhược, nếu như không có robot hiệp trợ mà nói, bọn họ quả thực là rất yếu.
10 Tiêu Linh chỉ suy tư trong chốc lát, thuật sĩ mặc dù thân thể hơi yếu một chút, nhưng giết chết hai khô lâu binh chỉ có 3% lượng máu hẳn cũng là không thành vấn đề, Tiêu Linh huy động pháp trượng hướng một khô lâu binh phóng đi.
11 Đạo tặc kia đã bị trúng vài kích của Tiêu Linh, mà ngay chéo áo Tiêu Linh hắn còn chưa chạm được đến, lượng máu của đạo tặc đã chỉ còn 7%. Không nghĩ tới tốc độ phản ứng cùng tốc độ công kích của Tiêu Linh lại nhanh như vậy, hơn nữa thương tổn công kích cũng quá cao rồi! Hắn rút cuộc là Ác ma thuật sĩ, Thống khổ thuật sĩ hay Hủy diệt thuật sĩ vậy? Đạo tặc thầm mắng một tiếng, như thế nào lại có loại game thủ dị thường nay tồn tại, đạo tặc vội vàng uống một một bình nhỏ hồi phục lượng máu trong nháy mắt, lượng máu tăng lên 67%.
12 Tiêu Linh thu thập đầu lâu cương thi, cuối cùng cũng thu thập được 40 đầu lâu, cũng chuẩn bị lên 7 cấp. Hắn đang do dự không biết là ở chỗ này luyện cấp một hồi nữa hay là dùng hồi thành quyển trục trở về.
13 Grào! Dục Huyết một lần nữa quay lại hình thái gấu khổng lồ, Dục Huyết phía trước, Loạn Ảnh ở phía sau, hai người bước vào Động Giòi. Tiêu Linh cùng Phi Vũ là chức nghiệp pháp hệ đi sau.
14 Ánh mắt ba người đồng thời rơi lên trên người Phi Vũ, trong bốn người thì Phi Vũ là người yếu nhất, chứng kiến Tiêu Linh, Loạn Ảnh, Dục Huyết nhìn mình, Phi Vũ có chút khó khăn, rồi tựa như đã làm ra được quyết tâm rất lớn nói: “Ta, ta có thể.
15 Có bao nhiêu bằng hữu bởi vì trang bị mà trở mặt thành thù a? Vì thế trong trò chơi đã có lập ra chế độ pb, nếu như tự tiện làm loạn, ngược lại sẽ rước lấy nhiều phiền toái không cần thiết.
16 Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ, Tiêu Linh vẫn kìm chế sát thương của bản thân, đem sát thương của mình áp chế dưới 2 lần sát thương của Loạn Ảnh. Tiêu Linh không biết rằng, hắn làm như vậy làm cho Loạn Ảnh cùng Dục Huyết hãi hùng khiếp vía.
17 Trị Liệu Thuật! Trong tích tắc Tiêu Linh phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn, Trị Liệu Thuật của Phi Vũ cũng rơi xuống người Tiêu Linh. Tiêu Linh chuẩn bị chống đỡ thêm hai giây đồng hồ nữa lại phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn để bảo vệ tánh mạng, chỉ là Tiêu Linh chưa tính tớ, Phi Vũ kịp có thể sử dụng Trị Liệu Thuật kịp thời như vậy, như vậy hẳn còn có thể kéo dài thêm 1 giây đồng hồ.
18 Tiêu Linh gật đầu, thì ra là thế, Tiêu Linh ghi nhớ kỹ điều này, coi như được nhận thêm một lần dạy bảo, mỗi một hạng thuộc tính của trang bị đều có giá trị nhất định, sau này khi chưa rõ ràng giá cả thị trường của một kiện trang bị, tuyệt đối không thể bán ra.
19 Ánh mặt trời đem sương mù dần xua tan, chiếu rọi trên phiến đại lục, người chơi lại bắt đầu một ngày mới, tiếp tục bước trên hành trình. Truyện Võng du chi luyện cấp chuyên gia copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi Ngã tư đường trên trấn nhỏ một mảnh thê lương, không một tiếng động, ngẫu nhiên có một hai game thủ cấp thấp trang bị đi qua cũng là vội vã chạy đi luyện cấp.
20 Tiêu Linh xuyên qua đám người huyên náo, cũng không giống những người này, không cùng bọn họ nhiều lời, nhưng cũng không thể tránh né, có một chút thanh âm rơi vào trong lỗ tai của Tiêu Linh.