1 Chương 1 KHI CỬA PHÒNG bật mở, điều đầu tiên thoáng qua trí óc mụ mị của tôi là Liz đã nghĩ lại và quay về. Tuy nhiên, ma đâu thể làm vậy.
2 Chương 4 CẮM CÚI THEO TIẾN SĨ Davidoff xuống cuối hành làng, tôi cố xua đi bao suy nghĩ rối ren sau khi chứng kiến chuyện vừa rồi. Tôi là một người gọi hồn: chuyên giải quyết những vấn đề liên quan đến hồn ma.
3 Chương 6 TIẾN SĨ DAVIDOFF KHEN “ý hay đấy”, thế có nghĩa là ông ta chưa biết chuyện tôi biết Tori chỉ điểm cuộc chạy trốn của chúng tôi.
4 Chương 7 XẾ CHIỀU HÔM ĐÓ, tiến sĩ Davidoff lại gõ cửa phòng tôi. Chắc đã đến giờ nghe kể chuyện xưa rồi. Dẫn tôi đến trước cửa phòng mình, tiến sĩ nhập mật mã để mở cửa một căn hầm cỡ bằng phòng để đồ, hai bên tường là hai kệ sách.
5 Chương 9 BỮA TRƯA CHỈ BAO GỒM RAU CỦ, salad và nước đóng chai. Có vẻ như là lựa chọn của Tori. Rae chào tôi một tiếng để giữ phép lịch sự, sau đó không hề hé môi.
6 Chương 11 BÙA CHE MẮT HÓA ra là giống với những gì từng chiếu trên phim khoa học viễn tưởng, khi lũ người xấu đồng loạt biến mất, ngụy trang đằng sau một trường lực ma thuật.
7 Chương 13 MỚI CHẠY ĐƯỢC vài bước đến gần dì, tôi đã bị mẹ Tori dùng bùa trói kìm chân. Lời mụ loáng thoáng vẳng đến tai nhưng tôi nghe không rõ. Tai tôi ù đặc bởi những tiếng thét nội tâm khi tôi phải đứng chống mắt nhìn dì mình nằm bất động.
8 Chương 14 CHÚNG TÔI RÓN RÉN ĐI QUA CHỖ người gác đêm đang mải xem tạp chí Playboy trong nhà ăn. Liz ở lại, đề phòng ông ta nghe thấy tiếng động. Kết quả là không.
9 Chương 16 CON DƠI CHƯA CHẾT. Nó đã – Ôi, tôi không muốn nhớ lại. Lúc đó tôi quá căng thẳng, chỉ sợ không đủ tập trung để phóng thích linh hồn của con vật.
10 Chương 18 TRÊN BẢN PHIM ĐIỆN ẢNH THÌ cuộc chạy trốn này hẳn sẽ có tình tiết chúng tôi rơi thẳng vào bẫy. Mọi người đều bị bắt giam… ngoại trừ tôi, bởi tôi là nhân vật chính.
11 Chương 20 SAU KHI “màn” đối đầu nho nhỏ qua đi, lần đầu tiên trong đời tôi háo hức đi mua sắm. Tôi chỉ muốn ra ngay khỏi cái nơi ẩm thấp, tối tăm, lạnh lẽo này.
12 Chương 21 DEREK TRỞ VỀ, TRĨU TAY với tiền mặt và đống túi đựng đồ vừa mua được. Tôi đã đưa anh thẻ và số PIN, và Derek tìm được một máy ATM không gắn ca-mê-ra.
13 Chương 22 RUN RẨY HÍT MỘT HƠI SÂU, tôi ngước lên và thấy thân hình Derek lù lù che kín khung cửa. “Nếu anh cho rằng có người đã nghe thấy tiếng ồn, ta nên lấy đồ đạc và đi ngay thôi,” giọng tôi cực kỳ bình tĩnh.
14 Chương 24 TÔI DÚI DAO VÀO TAY Tori và bảo chạy. Cô ta nghe lời ngay và phóng vút đi. Cặp chân dài sớm bỏ lại tôi một mình, đó không phải là điều tôi muốn.
15 Chương 26 GẦN NHƯ SUỐT CẢ NGÀY hôm đó, cả Derek và Tori đều tránh mặt tôi, làm như trên người tôi có chấy rận, thứ họ không muốn bị lây vậy. Tôi cũng hiếm khi thấy mặt Simon.
16 Chương 28 ĐẾN RÌA RẶNG CÂY um tùm ngay cạnh bến đỗ xe tải, tôi bắt kịp Derek. “Càng vào sâu bên trong rặng cây này càng tốt,” anh lên tiếng. “Em đi theo anh nhé.
17 Chương 29 TÔI NGỒI YÊN ĐẤY CHO TỚI KHI mồ hôi rịn trên da Derek khô dần. Người Derek bắt đầu run lên dù anh vẫn ngủ say. Thấy vậy, tôi gỡ những ngón tay đang nắm lấy cổ chân mình ra.
18 Chương 31 VỚI CHÚNG TÔI BÂY GIỜ, cách tối ưu để đến được nơi mình muốn là xin đi nhờ. Không ngốc đến độ chường mặt ra đường đứng vẫy, nhưng chúng tôi vẫn có thể lén trèo lên xe chạy ngoài xa lộ.
19 Chương 33 CHÚNG TÔI ĐẾN ĐƯỢC THỊ TRẤN KẾ TIẾP và tìm được trạm xe, nói đúng hơn là một cửa hàng bán hoa. Người bán hàng kiêm luôn việc bán vé xe buýt.
20 Chương 35 CHÚNG TÔI LEN LỎI CHẠY QUA một khu thương mại tối om. Liam bám theo sát gót. Lúc đến một dãy nhà chung vách, hắn thụt lại sau. Có vẻ hẳn không muốn bị người ta phát hiện đang đuổi theo mấy đứa con nít.