21 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
==========================
Kiều Úc mím môi không trả lời, thế nhưng trên gương mặt tái nhợt lại hiện ra một mảng ửng hồng, Tùng Dung cười nhẹ: “Cậu bao nhiêu tuổi rồi còn nằm mơ thấy ác mộng.
22 Editor: Anh Cung + Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
==================Hơi thở nhàn nhạt mang theo nhiệt độ cơ thể phả vào tai Tùng Dung, nhè nhẹ như chiếc bàn chải nhỏ chải phớt lên mặt, cảm giác nhồn nhột một đường truyền thẳng từ lỗ tai vào trong tim.
23 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
=========================
“Làm sao cũng không cắt đuôi được, thật là dai như đỉa mà. ” Kiều Úc khó chịu đạp ga, Tùng Dung lắc lắc khẩu súng trong tay mình, “Xem ra không muốn làm người khác bị thương cũng không được rồi.
24 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
=================
Sáng sớm ngày hôm sau, tại phòng hội trường đại học T.
Buổi thuyết trình của Tiêu Quốc Chấn được ấn định vào lúc mười giờ sáng, nhưng hội trường đã sớm đầy người, đa số trên tay họ cầm cuốn sách ‘Từ Hồn’ hưng phấn thảo luận với nhau.
25 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
=================================
Sau khi buổi diễn thuyết của Tiêu Quốc Chấn kết thúc, tất cả mọi người đều muốn ở lại xin chữ ký, Tùng Dung và Kiều Úc nghe xong buồn ngủ muốn chết, thật vất vả đợi đến khi kết thúc diễn thuyết liền ba chân bốn cẳng chạy thẳng về cảnh cục.
26 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
=========================
“Lão Lý, chúng tôi có thể đến hiện trường xem không?” Tùng Dung đoán được tâm lí của Kiều Úc, mở lời trước.
27 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
=================
Sau khi đưa Kiều Úc về nhà, Tùng Dung vội vã tới cục cảnh sát, khi đến mới phát hiện Thư Tình đã dẫn học sinh cấp ba kia đến.
28 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
==================
Vừa nghe đến đây ánh mắt Tùng Dung lập tức trở nên âm trầm, có gì đó như vừa xẹt qua não y: “Cậu đang nói về Hiệp hội thánh nữ sao?”
“Đúng đúng! Chính là cái tên này, tôi nghe mẹ tôi bảo thành viên trong hội là một đám thần kinh, cứ nghĩ phụ nữ không kết hôn sinh con chính là cứu rỗi nhân loại, rất kinh khủng!”
Hạ Quân Chi nghe đến hít một ngụm khí lạnh, Hiệp hội thánh nữ này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vì sao lại có nhiều cô gái tự nguyện tham gia thế, Lý Hiểu Mẫn đã đành, Vương Nguyệt Lâm cũng thế.
29 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
===================
Kiều Úc ngồi trong quán cafe xuất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, tay theo bản năng sờ vào trong túi, nhớ ra lúc rời khỏi nhà quên không mang theo điện thoại, trong lòng trống rỗng muốn nhanh chóng ra ngoài, không nói một tiếng với Tùng Dung.
30 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
================
Thật không dễ dàng tiễn Trương Nguyên đi, Kiều Úc thở ra một hơi cầm chìa khóa về nhà.
Mấy ngày nay hệ thống đèn cảm biến âm thanh ở hành lang bị hư, cả dãy hành lang giờ đều là một mảnh đen kịt, giơ tay không thấy năm ngón, nhưng Kiều Úc đã sớm quen với bóng đêm, cứ thế quen thuộc mà bước đến chuẩn bị mở cửa.
31 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
========================
“Tùng Dung, nếu anh còn tiếp tục, sớm muộn cũng có ngày tôi giết anh!”
Tung Dung cười khổ một tiếng: “Nếu tôi không tiếp tục nữa em vẫn sẽ hận tôi, tôi chịu đựng đủ rồi, nhịn thêm nữa… tôi không phải là đàn ông.
32 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
===================
Tùng Dung không biết tối qua bản thân đã ‘muốn’ Kiều Úc bao nhiêu lần, chỉ nhớ mình như phát điên cứ một lần lại một lần mà đẩy sâu vào, muốn vắt kiệt sinh lực của Kiều Úc.
33 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
=================
10:00 sáng – Tòa nhà cảnh sát thành phố T, trong văn phòng tổ trọng án.
Âu Dương Mạn duỗi người một cái, ngẩng đầu liếc qua đồng hồ treo tường nói: “Thật kỳ quái, lão đại bình thường cuồng công tác thế mà giờ còn chưa đến, sẽ không xảy ra chuyện gì đi?”
Hạ Quân Chi đặt điện thoại xuống, quay người lại cười nhẹ: “Lão đại có thể xảy ra chuyện gì được chứ, tôi nghĩ người gặp chuyện không may e là người khác.
34 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
=====================
“Còn thiếu chút nữa thôi, đợi bao nhiêu năm, mong bao nhiêu năm, cuối cùng ngày này cũng đến! Ha ha ha ha….
35 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
===========================
1:00 sáng, Tổ trọng án.
Thời gian chờ đợi quá dài khiến cho mọi người bắt đầu trở nên nôn nóng, loại cảm giác này giống như phải giành giật với tử thần từng giây từng phút, Kiều Úc càng ngày càng bất an.
36 Editor: Dương Dương
Beta 1: tiểu Hồ
Beta 2: Anh Cung
======================
Rừng núi ban đêm im lặng không một tiếng động, giơ tay không thấy ngón, đã thế ngẫu nhiên còn vang lên vài tiếng chim kêu, tất cả cộng lại khiến cho biệt thự Tiêu gia trở nên vô cùng âm trầm đáng sợ.
37 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
===============================
Cảnh tượng này giống hệt ác mộng Kiều Úc đã mơ thấy, nháy mắt người cậu đổ một tầng mồ hôi lạnh, đẩy Tùng Dung ra: “Đàn quạ này tấn công người, anh mau chạy đi!”
“Em điên hả, phải đi cùng nhau.
38 Editor: Anh Cung
Beta: tiểu Hồ
========================
Ánh mặt trời dần hé lộ trên bầu trời, vài tia nắng chiếu vào rừng cây, chiếu sáng hết thảy sương mù cùng bóng tối.
39 Editor: Anh Cung
Beta: zizi
===============================
Vụ án liên hoàn giết người cưỡng gian chấn động toàn quốc cuối cùng đã phá được, Trương Nguyên vô cùng may mắn sống sót, nhưng tinh thần bị kích động dẫn tới mất trí nhớ tạm thời.
40 Editor: Dương Dương
Beta: tiểu Hồ
==================
Sau hơn nửa tháng bình phục, Kiều Úc đã chịu không nổi mùi thuốc diệt khuẩn trong bệnh viện, khăng khăng đòi về nhà, bác sĩ bị cậu như Đường Tăng niệm kinh cuối cùng không chịu nổi đành phải thả người.