21 Chiều hôm sau trước khi tan làm, Tô Đường nhận được đồ chuyển phát nhanh lần thứ ba từ Thẩm Dịch, anh nói đây là thư thông báo nhập học, Tô Đường còn tưởng rằng là tài liệu học thủ ngữ gì đó anh gửi, sau khi mở ra mới biết, đồ chuyển phát nhanh anh gửi tới cho cô là thẻ qua cửa chung cư và chìa khóa nhà của anh.
22 Điện thoại được mở ra, âm lượng được chỉnh đến mức lớn nhất, trong căn phòng ầm ĩ vẫn có thể nghe rõ giọng nữ tiêu chuẩn, khách khí, gọn gàng cũng không có nhiều tình cảm.
23 Thẩm Dịch hơi ngẩn người, đôi môi đỏ rực vì nụ hôn kia của cô bỗng nở nụ cười dịu dàng, rồi anh nhẹ nhàng gật đầu, vòng tay xuyên qua đầu gối cô, mạnh mẽ bế thẳng cô lên, đi vào phòng ngủ của mình.
24 Tô Đường còn tưởng rằng anh không định mặc quần áo ở nhà ăn cơm với cô, cuối cùng, khi Thẩm Dịch thay xong quần áo thì anh vẫn mặc một bộ quần áo ở nhà, chỉ là thay đổi màu sắc, từ tông đậm sang tông bụi.
25 Thẩm Dịch đặt chiếc laptop nặng trịch vào tay Tô Đường rồi đứng dậy đi vào nhà bếp.
Hành động của Thẩm Dịch vẫn thong dong nhẹ nhàng như vậy, nhưng Tô Đường rõ ràng cảm nhận được, vừa rồi trong một khoảnh khắc thoáng qua, trên gương mặt luôn hiền lành kia bỗng xuất một chút khó chịu, hình như anh đã tức giận thật rồi.
26 Edit: Ốc | Beta: Maika
Lúc Thẩm Dịch ngẩng đầu lên, trong nụ cười còn mang chút tự trách, dưới ánh nắng trời chiều đẹp mà không ấm áp tô điểm một chút, càng tăng thêm vài phần mất mát.
27 Thẩm Dịch cuộn mình trong chăn, hai tay kéo chăn chùm qua đỉnh đầu bịt kín hai bên người, Tô Đường giằng co kéo qua kéo lại với anh vài lần, mãi mà cũng không kéo anh ra khỏi chăn được, bất giác cô vừa bực mình vừa buồn cười, cô đập nhẹ một cái lên chiếc chăn phập phồng lên xuống kia vì có người đang thở hổn hển trong chăn.
28 Editor: Ốc
Nguồn: Hội hiền lười
Thẩm Nghiên mặc một bộ áo gió, tóc dài buộc cao lên, lúc cô hỏi những lời này thì hàng mi gọn gàng hơi nhíu lại, giống hệt như mẹ cô, cả người được chau chuốt đoan trang nền nã.
29 Khi Thẩm Dịch gõ những chữ này anh không tức giận cũng chẳng buồn bã, chỉ im lặng cụp mắt xuống, dường như vô cùng mệt mỏi, ngay cả đôi lông mày rậm kia cũng rủ xuống nặng trĩu nỗi tâm sự.
30 Editor: Ốc
Nguồn: Hội hiền lười
“Alo, xin chào…” Người gọi điện thoại là bảo vệ chung cư, giọng nói vô cùng hoang mang: “Có phải điện thoại của Thẩm tiên sinh bị hỏng rồi không, sao mà mãi không gọi được vậy cô?”
Tô Đường nhìn cua ở trong bồn nước, vừa bực mình vừa buồn cười lầm bầm: “Điện thoại của anh ấy không hỏng mà là người hỏng…”
Người ở đầu dây bên kia nghe không rõ: “Hả?”
“Chú gọi có chuyện gì không ạ?”
“À… Cô còn đang ở trong nhà cậu ấy không?”
“Vẫn còn ạ.
31 Thẩm Dịch nghiêm túc nhìn cô, thấy cô nói xong thì vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nhưng anh lại chẳng có cảm xúc gì đặc biệt, cũng không thể hiện sự bất an của mình, mà ngược lại anh nheo mắt cười dịu dàng, dường như những lời Tô Đường vừa nói không liên quan gì đến mình vậy.
32 Edit: Ốc
Nguồn: Hội hiền lười
Màn đêm dần buông, hai bộ cửa sổ sát sàn cũng chẳng làm nên trò trống gì, chỉ có ánh đèn giường tập trung chiếu lên người Thẩm Dịch, trông anh như một món đồ triển lãm quý giá bày trong tủ kính bảo tàng.
33 Tô Đường dành tất cả thời gian nấu một nồi cháo ngon mềm, Thẩm Dịch làm thêm hai món nữa, hai người giải quyết bữa trưa gọn lẹ. Khi Thẩm Dịch đi rửa bát và cho mèo ăn xong, Từ Siêu đã dẫn người giao hồ cá Thẩm Dịch đặt hàng và một chút cát và đá dùng để nuôi cua tới.
34 Editor: Ốc
Beta: Queenie_SK
Nguồn: Hội hiền lười
Tô Đường ôm iPad chọn một lúc, cuối cùng chọn một nhà hàng lẩu gần nhà Thẩm Dịch nhất, không cần lái xe mà hai người có thể đi bộ qua đó.
35 Lần này Thẩm Dịch đi công tác rất vội, cũng không biết là vì chuyện gì mà gấp như thế.
Lúc này đây Thẩm Dịch tuy gấp nhưng cũng không biểu hiện cụ thể ở hành động hay vẻ mặt, nhưng Tô Đường lại có cảm giác, đây không phải chỉ là một chuyến công tác bất ngờ gì đó, mà chuyến đi này nhất định chịu ảnh hưởng từ yếu tố tình cảm cá nhân trong lòng Thẩm Dịch.
36 Edit: Ốc
Beta: Queenie_sk
Nguồn: Hội hiền lười
Tô Đường cảm thấy lạnh cả người, tới mức ngay cả Thẩm Dịch cũng cảm nhận được, không đợi Tô Đường ngẩng đầu lên, anh đã khẽ vỗ lên vai cô an ủi, quay đầu sang quan tâm cô.
37 Dường như Thẩm Dịch rất hài lòng vì Tô Đường có thể nhớ thời gian họp báo rõ ràng đến như vậy, gương mặt cứng nhắc hồi lâu giờ cũng giãn ra nhiều, khóe môi anh khẽ cong lên nở một nụ cười mỉm như có như không, nửa đêm thế này thoạt nhìn trông mặt anh thật tinh ranh mang theo chút tính xâm lược, giống như một đứa trẻ đang chờ kết quả của trò đùa của mình.
38 Edit: Ốc | Beta: Queenie_sk
Nguồn: Hội hiền lười
Tô Đường nghe được vị phiên dịch viên được mời đến tạm thời từ trường khuyết tật thành phố S này không thể trau chuốt cho anh như Tần Tĩnh Dao, chỉ phiên dịch chi tiết lời nói của Thẩm Dịch.
39 Lúc về tới nhà thì trời đã tối, bà ngoại cô đã làm xong cơm nước hết rồi, tràn ngập trong gian bếp là mùi thịt sườn nồng đậm, Tô Đường lập tức kéo tay Thẩm Dịch đi vào phòng ngủ của cô.
40 Edit: Ốc | Beta: Mốc
Nguồn: Hội hiền lười, Nguyên Phương
Dạ dày Tô Đường chừa chút mặt mũi cho Thẩm Dịch, nhưng lại không nể nang bà ngoại chút nào.