41 Trên đường cao tốc vắng vẻ, một chiếc xe thể thao mui trần đang phóng nhanh như gió. Gió mùa hè mát mẻ thổi vào người rất thoải mái, Dao Dao đang hôn mê cũng dần tỉnh lại: "Ôi, đau.
42 Làm chuyện đó? Làm chuyện đó? Bọn họ vẫn làm?
Cô căng thẳng nhìn mặt của Ngự Ngạo Thiên, chết tiệt, căn bản không nhìn ra hắn rốt cuộc đang nói đùa hay nghiêm túc.
43 Nếu như không phải Ngự Ngạo Thiên đưa lưng về phía cô, phỏng chừng lúc này cô đã bị nét mặt của Ngự Ngạo Thiên dọa cho chết, quả thật là mặt đen như than: "Chuyện ngày hôm qua tôi không muốn nói!"
"Tại sao lại không nói chứ?" Phải biết rằng không phải lần nào cô cũng có gan dám chủ động hôn đàn ông, lần này vất vả lắm mới to gan mượn rượu làm ra chuyện đó, cô đương nhiên muốn biết kết quả rồi: "Ngự lão đại, anh nói cho tôi biết đi! Nếu hôn tôi anh có cảm giác, vậy như đã hứa anh buông tha cho tôi có được không?"
Đối với chuyện ngày hôm qua, hắn thật sự không muốn nhớ tới rồi, đầu tiên không nói nụ hôn kia có cảm giác hay không, ngày hôm qua lúc bọn họ mới hôn đến nửa chừng.
44 Cuối cùng cũng đến cuối tuần, Dao Dao ngủ thẳng một mạch đến trưa. Mở mắt, duỗi người, cô thuận tay cầm lấy bộ quần áo vừa muốn mặc vào. “Cách cách” một phong thư rơi xuống đất: "Đây là.
45 "Ây ây, nói sao thì cũng là tấm lòng thành của Dao Dao nha, cám ơn cậu Dao Dao. " Hạ Như nói xong, sắc mặt lạnh lẽo, cố ý nhét thập tự thêu xinh xắn của mẹ Dao Dao vào đống rác rưởi trên bàn.
46 “Hạ Như, Lạc Dao Dao nói không sai, cha mình đã từng có lần hợp tác với tập đoàn Bác Sâm, lúc đấy tổng giám đốc Long Diệp đã tiếp đãi cha mình. ”
May mắn thay trước khi Bạch Linh nói với cô chuyện này thì cô đã biết Long Diệp, nếu không ngay bây giờ chắc chắn cô sẽ không khỏi choáng váng.
47 Vừa lúc bốn mắt chạm nhau, Ngự Ngạo Thiên thiếu chút nữa thì bật cười. Hắn thật sự không nghĩ tới người giả mạo bạn gái của mình sẽ là cô gái nhỏ này.
48 Không đợi cô ngăn lại, quần áo của cô đã bị người đàn ông phía trước vén lên. Làn da trắng nõn nhanh chóng bị phơi bày ra bên ngoài. Khuôn mặt Dao Dao đỏ bừng lên nghẹn giọng nói:
“Cái này.
49 “Đó là bởi vì. . . ”
Bởi vì bọn họ đề cập đến Phong Thần Dật! Cô biết khoe khoang là không đúng nhưng thời điểm bọn họ nhắc tới Phong Thần Dật thì cô liền cảm thấy buồn nôn.
50 Nghe Dao Dao nói như vậy, tài xế lập tức bị dọa đến trắng bệch mặt: “Tiểu thư Lisa, làm sao bây giờ?”
“Không sao cả, lão Trương. Ông tổn thất bao nhiêu thì chúng tôi bồi thường ông gấp đôi.