1 Trong quán bar nhộn nhịp của thành phố. . . . . .
- Thiên Lam, uống nào! - Uông Mạn đưa cho cô ly rượu, tay cũng đã run run.
Cô xoa xoa mi tâm, trực tiếp ngả mình vào Mi An, xua tay.
2 Sáng sớm hôm sau, cô mơ hồ mở mắt. Toàn thân lập tức truyền tới trận đau nhói như bị xe tải lớn cán qua. Nhìn xung quanh phòng. . .
- Đây là đâu? - Cô ôm đầu, xoa xoa mi tâm.
3 Công việc của cô ở phòng hành chính, cách phòng tổng tài năm tầng, chắc chắn sẽ không gặp hắn ta. Với lại, công ty to lớn thế này, cô lại thuộc vào loại thấp bé chắc chắn việc gặp mặt hắn ta là một chuyện khó có thể xảy ra.
4 Sáng hôm sau cô dậy thật sớm với tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Môi xinh đẹp không ngừng mấp máy, lẩm bẩm hát mấy bài hát quen thuộc. Đôi tay nhỏ xinh thoan thoắt thái rau trong bếp.
5 Tan làm, cô đi bộ ra bến xe bus.
Gió khẽ thổi, làm mái tóc cuốn theo gió. Lay động vài chiếc lá khô bay xuống. Xe cộ vẫn tấp nập, dòng người vẫn hối hả chạy đua với thời gian.
6 Cô lơ đãng bước vào nhà, vẫn còn mơ hồ về nụ hôn của hắn vừa rồi. Hắn ta bị sao vậy? Thật không hiểu nổi mà!
Hắn bị biến thái sao? À không, hắn vỗn dĩ bị biến thái từ lâu rồi!
Hazz! Thiên Lam à, sao mày cứ phải suy nghĩ về nó làm gì chứ? Thật phiền chết đi được!
________
Sáng hôm sau, cô vẫn bình thường như mọi ngày.
7 Sáng hôm sau, cô đến thật sớm. Đôi mắt gấu trúc được che phủ một ít kem che khuyết điểm nhưng khuôn mặt vốn đã hồng hào của cô vẫn không khỏi tiều tụy.
8 Bắc Lâm Thần từ trong văn phòng bước ra, vừa vặn nhìn thấy cô thư kí của mình đang ngủ ngon lành ở trên bàn làm việc. Chắc hẳn hôm qua cô đã thức rất muộn.
9 Bàn tay hắn như có ma lực, di chuyển đến đâu chỗ đó liền tê liệt. Cô nghiến răng, hận không thể đấm cho hắn một cú.
- Bắc Thần! Đừng như thế! - Cô thở hổn hển, nghiến răng lợi nói.
10 Tan làm, Thiên Lam dọn dẹp trên bàn làm việc. Cánh cửa phòng bên cạch một tiếng, thân ảnh cao lớn xuất hiện.
- Thư kí Lam? - Hắn lớn tiếng gọi.
Cách hắn vài bước chân, Thiên Lam cô làm như không nghe thấy, tiếp tục công việc.
11 Ánh nắng ban mai khẽ chiếu rọi vào phòng ngủ. Thân hình nhỏ bé khẽ động. Hôm nay là chủ nhật.
- Lam Lam. - Bắc Thần chui vào trong chăn ôm thân hình bé nhỏ vẫn đang mơ màng.
12 Hai người cùng đi ra ngoài ăn trưa. Hắn dẫn cô tới một nhà hàng Pháp.
" Đúng là người biết tiêu tiền! ". Cô thầm nghĩ.
- Yên tâm đi, anh đủ tiền bao nuôi em cả đời! - Hắn nhìn thấu ý nghĩ của cô, cười tà.
13 Ngày hôm sau. . . . .
Công ty có một cuộc họp các hội cổ đông đều tập hợp, vấn đề là tiểu thư Tố Nhiên đã về nước và muốn lên làm phó giám đốc điều hành.
14 Bắc Thần lạnh giọng, tiếng nói thâm trầm vang lên.
- Dừng lại! - Đôi mắt hắn vụt qua tia lạnh lẽo, sâu thẳm nhìn Tố Nhiên, hàm ý cảnh cáo.
Tố Nhiên bị hắn hù nên vẫn khiếp sợ, không dám mở ra lần nữa.
15 Bắc Thần vội vàng đỡ cô dậy, ngồi lên sofa. Hắn đặt cô vào lòng, vỗ về nhẹ giọng hỏi.
- Có đau chỗ nào không?
Cô yên tĩnh nằm trong lòng hắn, nhẹ lắc đầu.
16 Khi cô thức dậy đã là ngày hôm sau, người bên cạnh đã không thấy đâu. Trên bàn còn có tô cháo khói bay nghi ngút, vẫn còn ấm nóng.
Cô hơi tò mò, không biết cái này chui từ đâu ra, chẳng lẽ là hắn?
Bỗng nhìn đồng hồ, " a " muộn làm mất rồi.
17 Như thường lệ, cô cùng hắn đi làm. Sáng có một buổi họp ban kinh doanh, cô tất bật thu xếp đồ đạc trên bàn.
Lộp cộp, tiếng giày cao gót vang tới, một thân hình lắc lẻo đến bàn làm việc của Thiên Lam.