161 - Lúc ấy nếu như tìm đúng phương pháp thì bệnh sẽ được chữa khỏi. Nhưng đáng tiếc, sau này có làm cái gì thì cũng tuyệt vọng thôi. Hơn nữa, tâm trí của anh ta đã mất, không thể đem cảm nhận của mình nói cho bác sĩ biết.
162 Sở Chấn Bang bước nhanh lên, đến bên cạnh Địch Vinh Thái, cúi chào một tiếng:- Lão thủ trưởng, Chấn Bang hướng ngài báo danh. Vi Trường Phong cũng ở phía sau kính lễ, nhưng không dám nói lời nào.
163 Đang nói thì điện thoại của Tăng Nghị vang lên. Hắn cầm, vừa thấy số thì nói:- Là lãnh đạo huyện tìm tôi. Có lẽ là có chuyện quan trọng. Nói xong, hắn nhấn tắt điện thoại.
164 - Tăng Nghị, không được càn quấy. Thang Vệ Quốc sa sầm nét mặt:- Cậu không phải là đối thủ của Trương tướng quân. - Cái đó cũng chưa chắc. Tăng Nghị cười:- Con la hay là con ngựa, chỉ khi nào so tài với nhau thì mới biết đích thực được.
165 - Cây súng này là Browning M1911, là Địch lão năm đó trong chiến trường Triều Tiên từ trên tay người khác có được. Trương Kiệt Hùng nói. Tăng Nghị đứng lên từ chối:- Cái này rất quý, hơn nữa lại có ý nghĩa.
166 - Bạch tổng hiện tại không rảnh. Anh vài ngày nữa hãy tới. Bạch Gia Thụ còn chưa lên tiếng thì Phàn Lượng Lượng đã mở miệng. Y đã sớm nghe nói Vinh Thành đã khai trương một nơi ăn chơi mới, muốn đến đó thăm qua một chút.
167 Tăng Nghị lúc này ánh mắt càng thêm đỏ lên. Hắn căn bản chẳng thèm quan tâm đến cái tên Đồn trưởng Mã đó. Nếu hôm nay tìm không được, Đồn trưởng mã có đến đây, Tăng Nghị cũng không thèm để ý.
168 Lập tức hai người cùng nhau bước đến căn biệt thự của Thang Tu Quyền. Khi đến đó, những gì Trương Kiệt Hùng giao phó cũng đã được làm xong. Y nói:
- Hôm nay không cần đi ra ngoài nữa, cứ ở trên Trường Ninh Sơn này đi.
169 Sở Chấn Bang đến khu nghỉ dưỡng Trường Ninh Sơn, ngay cổng khu biệt thự cũng bị cảnh sát canh gác ngăn cản lại.
Tuy rằng ngày hôm qua hành động là người của đoàn Cảnh vệ trung ương.
170 Mọi người đang ăn uống thì cánh cửa phòng bị đá văng. Chỉ thấy Long Mỹ Tâm hai tay chống nạnh, đĩnh đạc bước vào. Thấy Tăng Nghị, cô a lên một tiếng, rồi bày ra tư thế tiểu tử anh lúc này chết chắc rồi.
171 - Cái gì không đúng?
Tăng Nghị lại hỏi.
Long Mỹ Tâm liền đi tới trước mặt máy pha cà phê, lại mở ngăn tủ ở dưới, rất nhanh lấy ra một bịch cà phê, còn có mấy món điểm tâm.
172 Hai người bị rắn cắn, một là người dẫn đường, một là du khách. Khách là một người nước ngoài trẻ tuổi. Đại khái khoảng hai bảy, hai tám tuổi. Lúc này hai người đều được đặt lên trên một cái cáng gỗ, đang được đội thi công trên núi nâng xuống dưới.
173 - Kiệt Hùng, cậu mau đi gọi Tăng Nghị lại đây. Tôi muốn cùng cậu ấy đánh lại một ván cờ.
Địch lão nói với Trương Kiệt Hùng:
- Để ta gỡ lại bàn thua ngày hôm qua.
174 - Người bệnh trước khi chuyển đến được dùng thuốc gì?
Lão chuyên gia hỏi.
Thiệu Hải Ba đối với cảnh tượng trước mắt cũng có chút không thể lý giải.
175 - Nếu cô không tin anh ta, thì tôi sẽ chứng minh.
Mọi người ai cũng nhìn cô gái kia, không ai chú ý đến lão chuyên gia lúc này chạy tới trước mặt con rắn độc.
176 Khang Đức Lai dù gì cũng là một chính khách lão luyện, vừa thấy biểu hiện của Tiếu Đăng thì biết tên nước ngoài David đó hơn phân nửa là đang gặp phiền toái.
177 Tiếu Đăng sau khi nhận được trao quyền của cha David, lại vội vã tìm Khang Đức Lai:
- Bí thư Khang, David tiên sinh đã đồng ý quyên tiền xây dựng một trường đại học y chuyên nghiệp ở huyện Nam Vân.
178 - Sự việc gì mà sốt ruột như vậy?
Trần Quốc Khánh cười ha hả, buông công văn đang xử lý trong tay, cầm lấy văn kiện của Diêu Tuấn Minh đưa tới:
- Ngồi đi, Tuấn Minh.
179 Rời khỏi cửa hàng xe, Yến Dung dẫn cha đến tiệm cơm của Lưu lão tam.
Tiệm cơm của Lưu lão tam hiện tại cũng đã thay đổi rất nhiều. Tuy nhiên, không gian thì không đủ dùng.
180 - Vấn đề chính là ở chỗ đó.
Thang Tu Quyền hít một hơi:
- Phỏng đoán là hoạt động chủ quan. Khi nhìn thấy mặt trời mọc đằng đông lặn đằng tây thì cho rằng trái đất chuyển động từ đông sang tây.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50