41 "Hảo!"
Thanh Dật đáp ứng, hai người trở lại khách điếm, Vô Song cùng Diệp Định Thiên giống con ruổi không đầu nơi nơi đi lại lung tung, vô cùng lo lắng, thấy hai người về, vội vàng chạy đến.
42 Như Phong nghe phụ thân nói, lúc này mới phát giác Phong Vân học viện là một học viện tốt, vậy mà trước nàng còn tưởng rằng nó chỉ bình thường thôi chứ.
43 Tù trưởng lão tức giận đập bàn, dọa Như Phong nhảy dựng, lại nhìn Tù trưởng lão tức đến râu dựng ngược, hùng hổ đảo qua trước mặt phần đông đệ tử, tức giận quát, "Đừng tưởng rằng các ngươi thiên phú hơn người liền rất giỏi, Như Phong là quan môn đệ tử của bản trưởng lão, ai khi dễ nàng thì đừng trách bản trưởng lão vô tình!"
"Tù trưởng lão, đừng như vậy, Như Phong không đi là được, cần gì phải.
44 Như Phong nghe ông nói thì nhẹ nhàng thở ra, chính là nha, rõ ràng là phụ thân cùng vô song không có năng lực gì, không biết sư phụ biết liệu có hôn mê không? Thanh Dật cũng vậy, hai người bọn họ khẳng định là quá yếu!
"Kỳ thật là sau khi xem trận đấu hôm kia trở về con mới bắt đầu luyện dược, vì chỉ có phối phương luyện Bổ Huyết dược hoàn và Thể Lực dược hoàn cho nên chỉ có thể luyện hai loại này, bất quá hoàn hảo, con thật sự có thiên phú luyện dược.
45 "Bất quá. . . " Phí Vân Vân nhìn Thanh Dật, gương mặt xinh đẹp ngượng ngùng, " Nếu ngươi làm cho Thanh Dật thú ta, vào Phí gia, ta liền đem nơi này tặng cho ngươi, còn cam đoan nơi này không có ai dám khi dễ ngươi, thế nào?"
Thời điểm Như Phong nghe được yêu cầu của nàng ta thì môi nở một nụ cười tươi rói, Thanh Dật nhíu mày, nàng sẽ đáp ứng sao? Bán hắn giống như bán Vô Song?
Như Phong nhìn Phí Vân Vân cười sáng lạn.
46 Như Phong nhẹ nhàng cười, "Ai biết bọn họ, có thể là đều thích đi xay bột mì đi. "
Một câu nói thanh thuần vô tội của Như Phong làm một đám người càng nghiến răng nghiến lợi trầm trọng thêm, gắt gao trừng mắt nhìn nàng.
47 "Sư phụ, đây là tiểu sư muội của chúng con?" Bốn người nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trước mặt, thật sự không tin nàng lợi hại như sư phụ đã nói!
"Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, các ngươi phải đối xử tốt với tiểu sư muội, không được để cho kẻ khác khi dễ nàng, nếu không tự gánh lấy hậu quả!" Tủ trưởng lão lạnh giọng phân phó, thanh âm cực lớn làm cho mọi người khiếp sợ, sư phụ rõ ràng chính là cảnh cáo người học viện không được tìm sư muội phiền toái, sư phụ thật là bất công mà!
"Sư phụ yên tâm, sẽ không!" Bốn người đáp ứng nhưng trong lòng lại bất mãn, không biết tiểu sư muội như thế nào lại được sủng ái như vậy.
48 Âu Dương Thanh tức đến cả người run lên, cái này nàng ta nói phải thì cũng không được, nói không phải cũng khống được, rõ ràng bị người ta mắng mà cũng không thế nói rõ, tức chết nàng!
"Ha hả.
49 "Té xỉu?" Như Phong nhìn 4 vị sư huynh nằm trên đất, lắc đầu, thật là yếu ớt, cư nhiên bị dọa cho hôn mê, tốt xấu cũng phải hoài nghi tính chân thực lời nói của nàng chứ, sư phụ như thế nào lại thu đệ tử ngốc như vậy a.
50 "Sư phụ, Linh Khí dược hoàn đâu có dễ dàng luyện ra, người đừng đùa con a!" Noãn Thu âm thầm kêu khổ, không biết sư phụ phát thần kinh cái gì nữa.
"Tứ sư huynh, Linh Khí dược hoàn rất khó luyện chế sao?"
Noãn Thu nghe tiểu sư muội hỏi, mày giương lên, "Đó là đương nhiên, muội cho là luyện dược đơn giản như ăn cơm sao? Ta nói cho muội, Linh Khí dược hoàn là loại dược hoàn khó luyện chế nhất trong các loại dược hoàn cấp bốn đó, không có tu vi tứ cấp làm sao có thể luyện chế được a!"
"Vậy huynh xem đây là cái gì?"
Tù trưởng lão nghe Noãn Thu trả lời hận không thể chụp chết hắn, thật là mất mặt a!
Noãn Thu tiếp nhận viên thuốc, xem a xem, rồi trừng lớn mắt, giật mình nhìn bọn họ,"Sư phụ, đây là tứ cấp dược hoàn, Linh Khí đan, phẩm chất trung cấp, trên thị trường giá trị xa xỉ a!"
Tù trưởng lão gật gật đầu, "Như Phong vừa mới luyện chế đó!"
Thân hình Noãn Thu khẽ lung lay, suýt chút thì té ngã, không dám tin nhìn sư phụ, lại nhìn tiểu sư muội.