21 Vô Song nhìn chủ nhân, "Diệp Như Ý là thiên tài cũng phải cần mười mấy năm mới đạt đến tam cấp, mà Bạch Hạo mười lăm tuổi kia, thiên phú so với đại tiểu thư cường hãn hơn cũng mới tới ngũ cấp quang hệ ma pháp triệu hoán sư, được tính là thiên tài so với những người khác.
22 Gia chủ? Không để người sống? Khóe môi Như Phong khẽ câu. Không ngờ bọ chúng muốn nàng chết tới điên, thậm chí ngay cả người sống cũng không lưu, bất quá, chúng hình như tính sai rồi.
23 "Đại gia rõ ràng đây là chủng loại cao quý sư ưng song dực (nguyên là 2 cánh nhưng ta thấy để thế này đẹp hơn), rất khó có được, tốc độ phi hành rất nhanh, phong hệ ma thú loại hiếm!" Người chủ trì thấy không có người nào muốn mua, vội vã giải thích.
24 Diệp gia trưởng lão và Lâm gia gia chủ đã đấu đến đỏ mặt tía tai, không bên nào chịu nhường lại, Diệp gia trưởng lão cắn răng, hung hăng trừng mắt. "Hai cao cấp quặng!"Lâm gia chủ đắc ý nhìn lại đại trưởng lão, vội vàng nói, "Ba cao cấp quặng!""Bốn!" Diệp gia trưởng lão cơ hồ muốn nhảy lên, Lâm gia gia chủ sắc mặt xanh đen, nhưng lại kêu không nổi nữa.
25 "Đại ca nói cái gì? Diệp Như Phong hôm nay lại kiếm ra 10 cái quặng cao cấp mua một bộ y phục?" Diệp gia trưởng lão cùng Diệp gia gia chủ đều bị lời của hắn làm khiếp sợ.
26 Diệp Như Phong nhìn thân thể Diệp gia chủ chậm rãi ngã xuống, khinh thường cười lạnh, "Một đời gia chủ cư nhiên liền chết như vậy, thực sự là không chịu nổi một kích a!" Diệp gia các trưởng lão sắc mặt khó coi tới cực hạn, nếu không phải bọn họ cường cố gắng chỗng đỡ thì đã sớm hộc máu.
27 Ba người nhìn biểu tình nàng xán lạn như hoa, mỗi người đều nhịn không được phát lạnh. May mắn là mình không đắc tội nàng, nhưng bọn hắn không biết, đây chỉ là bắt đầu, sau này, bọn họ sẽ ở phía sau nàng không gừng chịu kích thích mà trưởng thành.
28 "Phiền phức rồi đây!" Khuôn mặt tuấn tú của Thanh Dật lạnh lại, Như Phong cười khẽ, Vô Song nhíu mày, Diệp Định Thiên bình tĩnh ung dung, bởi vì hắn đã cảm nhận được người đang tới căn bản sẽ không uy hiếp gì được tới mình, chỉ là tứ cấp ma pháp triệu hoán sư thôi.
29 Thanh Dật cũng không ngờ được Như Phong lại lấy Vô Song để đổi trứng, trong đầu hiện lên một suy nghĩ may mắn không phải là mình, nếu không thì. . . Nhìn Vô Song ánh mắt ai oán, Như Phong câu môi cười.
30 "Tên khốn khiếp nào dám nấu lão tử đó!"Một thanh âm non nớt vang lên, cùng lúc đó một con vật nửa giống thằn lằn bò ra khỏi vỏ trứng bị nứt. Chỉ tiếc rằng thanh âm này vào tai mọi người lại không hề có một tí uy hiếp, tiểu puddinh (em nó dễ thương giống cái bánh) nhỏ tí xíu tựa chẳng bõ nhét kẽ răng, ma thú đây ư? Nhỏ như thế vậy cái trứng to thế kia làm gì a?"Thanh Dật, đây là ma thú gì? Thằn lằn à?"Như Phong nhíu mày nhìn cái thứ gọi là ma thú trong miệng Vô Song, tên gia hỏa này như vậy mà cũng lọt được vào mắt Vô Song? Nó cũng quá nhỏ đi? Cũng vừa lúc Như Phong nhắc tiểu gia hỏa kia, tiểu gia hỏa lập tức gào khóc kêu to lên, "Mau mau thả lão tử ra, bằng không, ngươi cứ chờ mà xem!""Ta thật sự không phân biệt được ngươi là đực hay cái đấy!" Thanh Dật nói khiến tiểu gia hỏa tức dựng râu, "Buông ta ra mau, nhân loại ti bỉ, các ngươi muốn chết sao?""Phong nhi, tiểu gia hỏa này rất hung dữ, không biết vì cái gì nha?"Diệp Định Thiên cau mày nói, không ngờ ma thú vừa mới vừa sinh ra lại hung ác như vậy, sau khi lớn lên chẳng phải là.
31 "Chủ nhân, như vậy không tốt lắm đâu? Nếu là cái ta chẳng phải là. . . "Vô Song ngượng ngùng nhìn chủ nhân, thật là xấu lại kêu hắn nhìn, nếu như người này là cái, hắn phải phụ trách làm sao bây giờ?"Vậy ngươi cứ chỉ cách cho ta,ta sẽ tự xem!"Như Phong kỳ thực tò mò nhất là làm sao để biết giới tính hắn cơ.
32 "Chủ nhân. . . "Sắc mặt Vô Song trắng bệch, bằng hữu là dùng để bán ? Đây là cái mà chủ nhân gọi là bằng hữu? Mừng rỡ cùng cảm động mới xuất hiện trong nháy mắt bị bóp chết không thương tiếc.
33 "Chủ nhân, kỳ thực ngươi cũng có thể thử một chút, không được cũng không sao đâu. Ngươi vốn đã rất lợi hại rồi, không sao cả. " Vô Song cho là chủ nhân đang thương tâm vội vàng nói, Như Phong gật gật đầu, "Ta sẽ đi xem, cũng phải tìm và dược liệu giữ bên người, nếu không sau này gặp chuyện sẽ rất khó.
34 "Tìm ngươi ? Không phải là vì nữ nhân chứ?" Như Phong cười hỏi, Thanh Dật mím chặt môi mỏng, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng không nói một lời. Như Phong nhìn hắn, tám phần là mình đoán trúng nha, là nợ nữ nhân nữa.
35 "Vô Song, luyện dược sư thực lực cao nhất là cấp mấy?" Như Phong cái gì cũng không biết nhưng nếu có thể mua một ít dược tề, kia cũng đáng giá. "Không biết nữa, chỉ có thể chờ kết quả.
36 "Lần sau nếu còn động thủ với nàng, cẩn thận mạng của ngươi. "Thanh Dật hừ lạnh một tiếng, kéo Như Phong lên lầu lưu lại Phí Vân Vân một mặt khiếp sợ.
37 "Ôi, lại hôn mê!" Như Phong thở dài, tại sao mình đã rất nỗ lực không kích thích bọn họ rồi mà bọn họ vẫn chịu không nổi hôn mê bất tỉnh thế? Xem ra, sau này mình phải cẩn thận một chút mới được.
38
"Ngoại trừ bổ huyết và thể lực dược tễ thì cái gì cũng có thể!"
Như Phong nói làm Tù trưởng lão có chút giật mình, đối với nàng không khỏi nhìn với cặp mắt khác xưa, xem ra, người thiếu nữ này rất có ý tứ, không biết thiên phú thế nào?
"Cho nàng một phương thuốc luyện trú nhan dược tễ!"
Như Phong nhìn chằm chằm Tù trưởng lão, mừng rỡ nhìn dược liệu được lấy tới, trong lòng âm thầm cao hứng Tù trưởng lão nhìn nàng, "Cho ngươi hai phương hai phương pháp, nếu luyện chế không được, vậy không thể trách ai.
39
"Tù trưởng lão, thi đấu cũng đã kết thúc!"
Người chủ trì nhìn luyện dược sư trên đài, có mặt ở đây đều là tinh anh ở các nơi đổ về, tới nơi đây cùng chung mục đích là bước chân vào Phong Vân học viện, cho nên tất nhiên sẽ trổ hết tài lực ra chỉ mong được Phong Vân học viện chọn lựa, trở thành đệ tử của Phong Vân học viện.
40 "Có việc?" Như Phong quay đầu lại, thấy người gọi nàng là Phí Vân Vân, có chút buồn cười, nàng ta thật là muốn quấn lấy nàng không buông a!
Phí Vân Vân thở phì phì chỉ vào Như Phong, tức giận chất vấn, "Ngươi rốt cuộc đã làm gì Tù trưởng lão? Tại sao Tù trưởng lão lại té xỉu? Có phải hay không ngươi sử dụng yêu pháp?"
Lời nói của Phí Vân Vân làm cho tất cả mọi người bắt đầu nghị luận, nhìn Như Phong chỉ trỏ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111