201 "Ta đã giao yêu đơn Xích dực viêm ma cho ngươi nhưng hiện tại hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch không thấy bóng dáng đâu cả. ” Ngụy Tác không hề lưu tình nói, "Chắc lâu rồi ngươi không rời Thủy Vận lâu, căn bản không rõ trong kho có hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch không.
202 "Thế nào, sợ hả?" Kim Xảo Nhi nhìn Kim Hinh Nhi với vẻ mèo vờn chuột: "Lúc ngươi thi triển Mộng yểm thuật sao không thấy sợ nhỉ? Nếu không nhờ ta biết trước, đã đề phòng người thì giờ chắc đã chết mất xác từ lâu?""Ta chỉ muốn giúp phụ thân lấy được thứ trong tổ đường chứ không định hại ngươi.
203 Thoáng sau, Ngụy Tác vô thanh vô tức từ mật đạo trong gian phòng chứa đồ lặt vặt trong biệt viện đi ra. Thần thức quét qua, xác định chung quanh không có tu sĩ nào, gã lấy ra một quả cầu chứa Hắc toản trùng, kích phát chân hỏa, đốt mỏng bớt vỏ quả cầu rồi ném vào mật đạo mới ra.
204 "A!"Trong tòa lầu chín tầng yên lặng đột vang lên tiếng thét xé lòng. "Mau phong tỏa toàn Kim phủ!"Chừng nửa tuần hương sau, bên trong lại vang lên tiếng gầm chói lói.
205 "A!"Chát!Tiếng nổ vang cùng tiếng kêu to cơ hồ đồng thời vang lên. Lưu Thiếu Nguyên bị thiêu đốt đến không mở nổi mắt kinh hoàng tột bậc phát ra bạch sắc linh quang quang tráo và một tấm hắc sắc pháp thuẫn.
206 "Cố gắng chút đi, không được hả!"Ngụy Tác vừa nhìn huyết hồng sắc quang tráo, vừa thầm kêu lên, nhưng gã muốn khóc mà không có nước mắt vì dù kêu thế nào, quang tráo cũng càng lúc càng nhạt.
207 Trương gia lão tổ cười lạnh, chát một tiếng, sóng âm trong veo tràn ra trên óc lão. Trương gia lão tổ biến sắc, sắc mặt hơi méo đi nhưng rồi khôi phục ngay.
208 Trương gia lão tổ phát ra tiếng hự đau đớn tột bậc. Đồng thời, Ngụy Tác ở ngoài xa cũng bị hất văng, cũng phun ra một ngụm máu, thụ thương không nhẹ. Gã không dừng lại, vẫn khống chế số hồng sắc pháp thuẫn còn lại quanh mình, thậm chí thừa cơ Trương gia lão tổ không thể khống chế hắc sắc tiểu kính mà thu lại cả hắc sắc tiểu đao lẫn Lục dương thần hỏa xoa.
209 Chân ma phong thể thuật, đối với tu sĩ thụ thương trí mạng, tối đa duy trì thêm được một tuần hương, hơn nữa không thể phát ra bất kỳ thuật pháp nào, bằng không sẽ mất mạng.
210 Hắc giáp tu sĩ tên Vạn Phong, hoàng sam tu sĩ tên Lâm Siêu, huyền sam tu sĩ và hồng sam tu sĩ khá ít nói là Dương Bất Hối và Tiền Lập. Bốn tu sĩ trẻ tuổi hỏi danh hiệu Ngụy Tác, gã tùy tiện dùng cái tên Quý Lý thường dùng trước đây.
211 "Trời ạ, phi độn pháp bảo hả? Lớn quá, khác nào một ngọn núi nhỏ lơ lửng. ”"Thực lực Huyền Phong tông quá mạnh. Phi độn pháp bảo lớn thế này cần bao nhiêu pháp trận mơi giữ cho nổi được.
212 Ngụy Tác ngoái nhìn, trên hai cây tử mộc chi cạnh đó, một thanh niên gầy khô mặc hỗn kim sắc pháp y và một tu sĩ mặt rỗ chằng rỗ chịt mặc lục sắc pháp y đang bàn luận.
213 "Vị huynh đài này, không hiểu lấy được tin tức Cơ Nhã sắp thành đạo lữ song tu của người ta là ở đâu?" Vất vả lắm mới định thần được, Ngụy Tác hỏi tu sĩ lùn mập áo xám.
214 Vào buổi sáng bảy ngày sau khi thân ảnh Ngụy Tác tan biến khỏi Mê Vân thành, linh quang lóe lên trong truyền tống pháp trận, một nhất danh trung niên tu sĩ mặc hồng sam, mặt mũi có phần cuồng ngạo từ truyền tống pháp trận trong Lạc Nguyệt thành đi ra.
215 Mắt lóe lên một chốc, Ngụy Tác thu thanh hắc sắc tiểu đao cổ quái tột bậc vào túi, rồi ngẩng lên nuốt huyết hồng sắc Cửu chuyển thần huyết đơn. Tay gã bắt quyết kỳ quái, thân mình ánh lên hôi hắc sắc quang hoa, hộc lên một tiếng, sắc mặt trắng nhợt.
216 "Các hạ tìm ta?"Lão đạo râu chuột kinh nghi bất định, tựa hồ tưởng định bỏ đi thì từ khu rừng phía dưới vang lên giọng nói. "Ngươi có thuật pháp che giấu khí tức? Chả trách thoát được.
217 "A! Ngươi định làm gì!"Trong thạch thất Ngụy Tác chuyên dụng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, lão đạo râu chuột lại kêu ré lên. Sau mười mấy canh giờ bị giày vò, lại bị Ngụy Tác dùng Hạt vĩ phong độc châm đâm mấy lần, giọng lão đạo râu chuột cũng khàn khàn, lúc ré lên càng chói lói, cực kỳ khó nghe.
218 Thông Thiên Chi LộTác giả: Vô Tội------oo0oo-----
219 Phi độn hơn hai trăm dặm, xích sắc độn quang phía sau đã hiện rõ. Đạo xích sắc độn quang đuổi sát gã là một xích kim liên đài đủ cho một người đứng, đương nhiên là Đổng Thanh Y mặc kim sắc pháp y.
220 Tuy Kim môn cự thạch trận trông có vẻ nguy ngập nhưng Ngụy Tác không hề lo lắng pháp trận bị phá. Pháp trận dù gì cũng là pháp trận, tuy hoàng khí liên tục tan đi nhưng trận kỳ cũng liên tục bổ sung cho pháp trận, không liên tục oanh kích trong một hai tuần hương trở lên thì không thể phá được.