61 “Khế Viên đạt huy chương vàng về thiết kế chung cư ở Trung Quốc. Hiệp hôi bất động sản quyết định tổ chức hội nghị giữa các Tổng giám đốc của các công ty địa ốc lớn và các kiến trúc sư ở Tân Giang, và cũng chuẩn bị mở rộng phong cách chung cư này.
62 “Lát nữa nói cho anh biết. ” Trì Linh Đồng ra hiệu bằng mắt, rồi đẩy đẩy anh, ám hiệu cho anh lịch sự bắt tay với Nhạc Tĩnh Phương. Anh nhìn cô chằm chằm, ánh mắt tĩnh mịch di chuyển sang phía Nhạc Tĩnh Phương, nhẹ nhàng nắm tay chị ta: “Xin chào, tôi là Tiêu Tử Thần.
63 Hoàng hôn như lửa, xuyên qua cửa sổ thủy tinh không có rèm che, ánh nắng chiều tà tràn vào căn phòng như dát lên một lớp vàng mỏng. Trên giường, trong chiếc chăn màu phấn lam, Trì Linh Đồng co mình lại thành một cái kén, mắt nhắm chặt.
64 Bóng đêm dần buông xuống, tay lướt qua giọt nước trên lá cây, đầu ngón tay truyền đến cảm giác lạnh lẽo, Trì Linh Đồng yếu ớt nói: "Về thôi. "Tiêu Tử Thần ừ một tiếng, dắt cô qua khúc ngoặt.
65 36 kế, chạy là thượng sách. Con người cũng giống như động vật, phản ứng bản năng khi gặp phải nguy hiểm hoặc khi không có cách nào giải quyết khó khăn chính là chạy trốn.
66 “Không hiểu được anh đang nói linh tinh cái gì. ” Trì Linh Đồng đưa tay ra cậy bàn tay không chịu buông của Tiêu Tử Hoàn, khuôn mặt nhỏ nhắn cau có, đột nhiên cô dùng chân đạp hẳn anh ta xuống.
67 “Ồ!” Trì Linh Đồng nháy mắt mà không mang theo bất kỳ tâm tình gì. Mặc dù đây là nhà của cô, nhưng hiện tại người ở lại là mẹ cùng với chú Quan, lại có quan hệ qua lại với nhà họ Tiêu, vì vậy lúc anh đến đây cũng không nhất định phải hẹn trước với cô.
68 Năm phút, mười phút…. Tiêu Tử Thần chau mày, nhìn kim phút của đồng hồ treo trên tường đang chậm chạp chạy, liền không nhịn được nữa mà đi tới gõ cửa phòng vệ sinh một cái.
69 Kể từ khi chuyện “Đính Hôn” tiến vào thời gian đếm ngược. Trì Linh Đồng cảm thấy như mình đang ngồi trên đống lửa mà trước đến nay cô chưa từng trải qua.
70 Hi Vũ nhìn Trì Linh Đồng chằm chằm, cho dù trải qua thế sự xoay vần, cho dù thời gian trôi qua bao lâu nữa, cho dù mùa xuân có tàn úa, thì ánh mắt sáng ngời của cô gái này vẫn là điều sâu đậm nhất trong long anh ta, bất kể ai cũng không thể thay thế hay che lấp nổi.
71 Tiêu Tử Thần đứng trên bậc cầu thang, thân thể khẽ nghiêng, ánh chiều tà bao phủ lên người anh một màu vàng óng ả, làm nổi bật lên gương mặt anh tuấn như điêu khắc của anh.
72 Trì Linh Đồng có chút lung túng, đứng ở ngoài cửa, không biết nên vào hay không. Không để cô suy nghĩ nhiều, Trì Minh Chi đã bước tới, cưng chiều vuốt tóc cô: “Ăn cơm chưa?”“Dạ.
73 “Tôi hình như không cần thiết phải trả lời cho cô biết. ” Trì Linh Đồng liếc nhìn qua cô ta một cái rồi chuyển mắt về phía nhân viên làm việc trong phòng: “Cho hỏi chi phí quản lý một quý là bao nhiêu?”Cô nhân viên có chút khó xử nói: “Xin chờ một chút.