41 Đêm đến người ta thường có những suy nghĩ sâu sắc hơn. Đang bơ vơ đi dưới trăng đêm ánh mắt hắn dừng lại ở mội nơi, ngẫm lại cũng có chút khó hiểu. Tiểu Thất lại đi vào ngôi nhà hoang, nơi tam tiểu thư bị nạn.
42 Thiếu niên to béo nổi gận, khuôn mắt phúng phính chuyển sang màu hồng như kẻ say rượu. Lúc này hắn đã đứng dậy, tay trái bị ném trúng vẫn có chút run rẩy, ánh mắt nam tử trước mặt làm hắn không thoải mái, bằng giọng run run hắn cố hắng giọng hô lớn
“Ngươi là kẻ nào? Sao dám đánh lén ta”
Mọi người xung quanh cơ hồ không nhận ra là tên béo này bị đánh lén a.
43 Thiên Phổ thành không thiếu những kỳ nhân dị sỹ, một người dù có ăn mặc khác người như thế nào đi chăng nữa thì cũng không có gì làm người khác ngạc nhiên.
44 Nhận ra vấn đề, Tiêu Dật Hồng có chút bối rối nhưng rất nhanh khôi phục lại tâm trạng bình ổn, ghé sát vào tai Tiểu Thất thì thào
“Bí mật”
Rồi lại chuyển sang bộ mặt tươi cười có chút đắc ý vu vơ nói
“Ta còn biết nhiều thứ lắm, ngươi có hứng thú tìm hiểu không?”
Nhìn nữ nhân nháy mắt với hắn, lại nhấn mạnh hai chữ “tìm hiểu”.
45 Nam Thành là khu phố tồi tàn và vắng vẻ nhất trong Thiên Phổ Thành, Sau một vụ thanh trừng của Thiên Phổ Các và Vũ Gia đối với các phe lối lập, nơi này chìm ngập trong bể máu, cuộc thảm sát làm cho Thành chủ phải ra mặt và thỏa hiệp với hai thế lực kia, phân chia lại địa bàn thì mới chịu dừng.
46 Qua đềm rồi mà vẫn chưa có thấy Tiểu Thất về Tiêu Dật Hồng có chút khó chịu trong lòng, vội đi sang chỗ của huynh đệ họ Ngô và Triệu Huy. Nhưng không có thấy đám người đó, trong phòng chỉ có hai huynh muội, An Mộc và Ưng Mộc.
47 Đợi một lúc lâu, cũng có người chạy ra nhưng không phải chỉ là hai huynh muội mà là cả đám người Triệu Huy, huynh đệ Ngô Lập, Ngô Hà và không thể thiếu được nữ nhân, động cơ mà đám người bọn họ đi theo- Tam thiểu thư Tiêu Dật Hồng- mặt mày hớn hở, đang tung tăng chạy tới phía Tiểu Thất.
48 Tên cướp đang vung đao định chém xuống thì cánh tay chợt đau nhói, và sâu đó là lập tức tê dại, thanh đao rơi xuống tạo nên một thứ âm thanh khô khốc.
49 Trời lờ mờ sáng, Ngô Diệm đã tỉnh lại, sau lưng truyền tới cảm giác đau đớn nhưng chỉ nhăn mặt chứ không có kêu la dù chỉ một tiếng,Cả người đã được băng bó qua hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
50 Bữa tối có phần thịnh soạn hơn vì hôm nay mọi người làm việc có chút mệt mỏi. lại thêm việc Ngô Diệm đã tỉnh lại chẳng biết nên buồn hay vui, mừng vì hắn đã qua khỏi nguy hiểm, nghỉ ngơi một hai ngày đỡ hơn nhiều.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 10
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 8