61 Lý Kiến Thành nhìn ván cờ trên bàn, tự tay hạ xuống một quân trắng.
Đúng lúc này, cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài, Lý Uyên hùng hổ sải bước tiến vào, Lý Thế Dân và Lý Nguyên Cát theo sát phía sau.
62 Sau một canh giờ vào cung diện thánh, Ngụy Trưng được hạ nhân nâng đỡ, khó nhọc bước ra khỏi cửa cung.
Đứng trước bậc thềm, dù đi lại vẫn còn đau đớn, nhưng Ngụy Trưng vẫn ngẩng đầu nhìn mây bay phía chân trời, thoải mái thở phào một hơi.
63 Đêm đó trong cung Thái Cực ánh nến chập chờn, đèn đuốc sáng choang.
Trong thiên điện, ba huynh đệ họ Lý ngồi đối diện với nhau trước một bàn tiệc đầy sơn hào hải vị.
64 Khi Lý Uyên vào Đông cung thăm hỏi Lý Kiến Thành thì anh đã tĩnh dưỡng được hơn mười ngày, mà chuyện Tần vương muốn đầu độc thái tử, nửa hữu ý nửa vô tình, cũng đã được bàn tán xôn xao trong triều.
65 Ngụy Trưng kinh hãi, tiến lên vài bước đỡ lấy đầu vai anh, run run hỏi: “Điện hạ đây là……”
Lý Kiến Thành che miệng ho khan vài tiếng, cuối cùng buông tay vô lực phất phất trước mặt y, rồi lại run rẩy thò vào trong ngực áo lục tìm bình sứ nhỏ.
66 Rất khác với vẻ ngoài xưa nay luôn bình tĩnh kiềm chế của người kia, nụ hôn đột ngột này đúng là có vài phần hoảng hốt. Những nụ hôn rải rác như mưa phùn đậu lên môi, lặp đi lặp lại, lần sau sâu hơn lần trước, mạnh hơn lần trước.
67 Lý Thế Dân kéo cương ngồi trên lưng ngựa, sau lưng dẫn theo vài tùy tùng. Ánh mắt hướng về cung thành (1), Huyền Vũ môn cao lớn đã ngày càng gần.
Trong lòng hắn hơi thấp thỏm, dù sao bước qua cánh cổng này đồng nghĩa với ra một quyết định không thể sửa đổi; mà cũng hơi nóng lòng, dù sao quyết định này cũng vì đại ca.
68 “Đại ca, đại ca……” Hắn thì thào gọi tên anh, rõ ràng nghe ra sự run rẩy không thể đè nén trong giọng mình.
Những chuyện vừa trải qua, dù chỉ là trong mộng, lại dường như đột ngột chạm vào nơi sâu xa nhất dưới đáy lòng.
69 Một.
Trong khoảnh khắc mũi tên rời khỏi tay, hắn cuối cùng cũng nhìn rõ ánh mắt anh.
Đôi mắt kia đã không còn bình tĩnh, không còn xa cách, mà cảm xúc ẩn chứa trong đó cũng không thể nói hết bằng lời.
70 Hôm đó trước khi lên triều, Lý Thế Dân bước vào phòng, bỗng phat hiện ra bầu không khí có gì đó là lạ. Các đại thần chờ vào triều đều tụ tập một chỗ, bí mật bàn tán chuyện gì.
71 (*) cật thố = ăn dấm = ghen.
“Cái gì? Bệ hạ vào phủ Ngụy đại nhân. . . . . . Còn, còn thắp đèn trò chuyện thâu đêm?!”
“Cái gì? Ông thấy bệ hạ nắm tay Vi tướng quân?!”
“Cái gì? Bệ hạ gặp Hiệt Lợi Khả hãn? Còn vào doanh trướng người ta?”
Hả?
Hả?
Hả?!
.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 100