41 “Nhanh ! Đi xem vương gia như thế nào”. Hộ vệ đó nói, sau đó quay ra Kiều Vân trịnh trọng: “Đa tạ huynh đệ đã ra tay cứu giúp. Không ngờ sát thủ to gan đến vậy.
42 “Vậy, ta xin phép về trước. Cha con các người cứ thế mà chuẩn bị nhé”. Kiều Vân nói. Sau đó trực tiếp dẫn Thiên Tuyết Linh li khai, cùng với đôi cánh.
43 “Tỷ. . . không phải. . . con người sao”. Vương Lộ Phi thanh âm hơi nhỏ, cố gắng phát ra từng câu từng chữ, dường như run sợ điều gì đó mà cứ cúi gằm mặt xuống.
44 Tại một cánh con đường xuyên qua cánh rừng. Lúc này có một chiếc xe ngựa đang di chuyển trên đó.
Thiên Tuyết Linh cầm một góc màn che vén he hé lên, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ là rừng cây rậm rập, núi cao sông lớn đều hiện lên trước đôi mắt thích thú ấy.
45 Khoảng mười phút sau, một con phượng hoàng bay tới. Thân dài khoảng chín mươi mét, đuôi dài tám mươi mét, đôi cánh cũng phải hơn trăm mét, bao phủ cả một góc bầu trời.
46 “Xàm ngôn ! Đám Hắc thần các ngươi đã phá hủy bao nhiêu tinh cầu rồi chưa đủ sao ? Trong đó thậm chí có rất nhiều tinh cầu có sự sống nữa. Giờ còn muốn động thủ với tinh cầu này.
47 “Một hơi đến Hoàng thành luôn, cũng đỡ đấy chứ”. Kiều Vân đặt tay lên trán, nhìn về bức tường thành phía trước mà cảm thán.
“Hừ ! Nếu không phải mệnh lệnh Phượng Hoàng đại nhân ban ra, thì còn lâu ta mới đi với ngươi”.
48 Sở dĩ Kiều Vân lăn ra ngất xỉu thế, bởi vì tửu lượng quá kém. Với lại từ trước đến giờ nàng chưa hề uống rượu lần nào, bởi vì nàng nghĩ cái thứ đó không tốt gì cho sức khỏe cả, vị thì chẳng ra đâu vào đâu mà người ta lại thích uống nó.
49 Hoàng thành, thân là thủ đô của một đế quốc, nơi này so với Hoàng thành của Đại Việt đế thì phồn hoa hơn hắn. Trên đường đi có hàng ngàn người qua lại tấp nập, những quầy hàng đủ các loại thì ra sức lôi kéo người đi đường.
50 “Đề nghị các người đến tham dự đăng ký thì xếp hàng, không được chen lấn xô đẩy. Kẻ nào không nghe lời sẽ trực tiếp bị loại, cấm ý kiến ý cò”. Giọng nói già nua vang lên, khí thế cười giả trào dâng khiến không khí nhất thời khó thở, duy nhiên không làm gì được Kiều Vân, Lam Phong.