21 Thạch Bằng có chút không dám tin tưởng.
“Thật sự?”
Ninh Hữu đối diện với ánh mắt rõ ràng là đầy hồ nghi kia của ông, gật gật đầu, đôi mắt to sáng cực kỳ, “Thật sự đó thật sự!”
Nói rồi, Ninh Hữu liền một tay xách cái máy thật lớn kia lại, đặt tới trước mắt Thạch Bằng.
22 Tưởng An sinh ra ở một gia đình bá chủ thương nghiệp, trong nhà tiếp nhận mấy chục loại ngành sản xuất lớn lớn bé bé, Tưởng gia bọn họ tuy rằng không cách nào so được với những đại gia tộc khác, nhưng cũng coi như chiếm một chút địa vị ở Tương Vương Tinh.
23 “Vật này kỳ thật là một loại ngọc thạch”, Ninh Hữu giơ cục đá trước mặt Tưởng An, “Bên ngoài tuy rằng hình dạng như là một hòn đá bình thường, thật ra lại bao lấy ngọc ở bên trong.
24 “Lão Thạch, gần đây hiệu suất của anh làm sao cao như vậy!”, Một nhân viên tạp vụ ngạc nhiên nhìn chỗ Thạch Bằng khai thác, chỗ đó đã không còn một khối đá lớn nào nữa, “Anh vừa đổi máy mới sao?”
Thạch Bằng ha ha nở nụ cười, “Như thế nào có thể, vẫn là máy cũ trước kia thôi, lúc trước không phải bị hỏng rồi sao, sau đó lại tìm người sửa lại một chút, ai biết tốc độ ngược lại trở nên nhanh hơn.
25 Thời điểm Ninh Hữu về đến nhà, cảm giác không khí chung quanh có chút không thích hợp, cậu theo bản năng bước chậm lại.
Sau đó phóng xuất ra linh thức của mình.
26 Sau một lúc lâu, Thạch Bằng đi ra ngoài đã từ bên ngoài trở lại.
“Anh đã đem chuyện này nói cho quân cảnh vệ”, sắc mặt Thạch Bằng khó coi cực kỳ, “Đám súc sinh này, bọn họ quả thực chính là không chết tử tế được!”
Thạch Bằng bị tức giận đến ngực phập phồng kịch liệt.
27 “Nga”, thanh niên dựa nghiêng trên sô pha, lười nhác nâng nâng đôi mắt, “Rốt cuộc là sao lại thế?”
“Không biết làm sao, không tìm thấy tung tích của mấy người kia”, người đàn ông trung niên nói, “Hỏi qua rất nhiều người, chỉ biết là lần cuối thấy là bọn họ ở trong một quán bar nhỏ, nhưng là tung tích của bọn họ sau đó không có ai biết.
28 Tưởng An nghe tiếng cười hạ lưu của bọn họ, sắc mặt đỏ lên, xông lên muốn đánh bọn họ.
Ninh Hữu âm thầm kéo cánh tay của hắn lại.
“Anh, các anh nói bậy!”, Ninh Hữu bởi vì tức giận mà cả người phát run, cả lời nói cũng không liền mạch.
29 Mấy người quan chiến bên ngoài trong lòng đều cả kinh, khí thế của tiểu tử kia như thế nào lại đột nhiên thay đổi rồi?!
Mà Uông Minh đang ở bên trong khoang cơ giáp thì vẫn còn như trước khi thi đấu bộ dạng không chút để ý, chẳng qua cũng chỉ là một tên tay mơ, bản thân chơi đùa một chút cũng đủ rồi.
30 Tưởng An nghiêm nghị, “Đừng a sư phụ, tiền này cậu cầm đi, cậu muốn cái gì tôi tự nhiên sẽ mua cho cậu, cậu đã dạy tôi cơ giáp, tôi cũng không thể làm cậu uổng phí sức lực được a.
31 Tiếng khóc vang trời ngập đất giống như ma âm rơi vào tai, bất quá Ninh Hữu vẫn ngồi ổn không động, sau lại dứt khoát ngồi xuống ghế trong khoang chống cằm chờ.
32 “Giải thi đấu cơ giáp cẩm trình mạng giả lập? Đó là cái gì?”, Ninh Hữu nghi hoặc hỏi.
“Chính là một giải thi đấu cơ giáp chơi đặc biệt vui, ở đó có thật nhiều người!”, thanh âm của Viêm Hoàng hưng phấn cực kỳ, “Tui nói cho cậu biết, chỉ cần cậu tham gia là tuyệt đối có thể chơi đủ!”
Ninh Hữu lặng im trong chốc lát rồi lắc lắc đầu, “Không đi”
“Vì cái gì?”, Viêm Hoàng nóng nảy, nó chính là thích nhất trường hợp như vậy, nhiều người lại náo nhiệt, hơn nữa bản thân còn có thể lén lút tham dự nữa.
33 Giải thi đấu cơ giáp cẩm trình mạng giả lập quy mô trung đẳng, người báo danh cũng không ít, bởi vì phí báo danh cao, cho nên hạn chế được đại bộ phận người trong tay tương đối thiếu tiền.
34 Trong lúc thi đấu hiệp thứ năm, đối thủ Ninh Hữu được phân phối gọi là "Chiến thần x", một tuyển thủ phi thường nổi danh.
Trong giải thi đấu cơ giáp lần này, "Chiến thần x" lấy thao tác hoàn mỹ, thủ pháp thô bạo của hắn mà nổi danh, cơ hồ là mỗi đối thủ gặp được trong vòng mười phút đã bị hắn hoàn toàn giải quyết, hơn nữa bộ dáng bị loại trừ cực kỳ thảm thiết, điều khiển cơ giáp cơ hồ là không có chỗ nào không hoàn hảo.
35 Thời điểm đấu vòng loại so với vòng dự tuyển thì phải cẩn thận hơn nhiều, bởi vì chọn dùng chính là hình thức quyết đấu hai hai, một khi thua liền bị đào thải, vì để tránh tình huống hai người vốn dĩ rất mạnh bị phân đến một tổ, trong đó một người bị đào thải không thể đi tiếp, đấu vòng loại còn thiết lập riêng đợt đấu loại thứ hai.
36 Ngay tại thời điểm chiến đao kia sắp sửa chém đến cabin của mình, thanh âm của Viêm Hoàng bỗng nhiên vang lên trong đầu Ninh Hữu.
"Đùi phải uốn lượn 5 độ, xạ kích.
37 Ninh Hữu nghe được Viêm Hoàng nói xong thì sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
"Tôi có thể đánh bại bọn họ không?"
Viêm Hoàng dừng một chút, sau đó hắc hắc nở nụ cười, "Đó là đương nhiên, cậu không nhìn xem đến tột cùng là ai ở bên cạnh cậu sao, có tui ở đây cậu có muốn thua cũng không dễ dàng đâu.
38 Từ chương này cô Thiên Hội trưởng sẽ up nhé. Tui giao lại bộ này cho cô ấy toàn quyền edit và đăng tải. Nên cách trình bày không giống vs trước, báo để mọi người biết không bất ngờ °^^°
Lota
---------
Chương 38
Chờ đến lúc Kỳ Tĩnh về đến nhà, Ninh Hữu đã bắt đầu so đấu trận chung kết.
39 Thời điểm thi đấu lần này, Ninh Hữu rõ ràng khẩn trương không ít, cậu cảm giác được thực lực của Lam Phong kia còn che dấu như lúc đầu.
" Ngay từ đầu chiến đấu, tôi sẽ sử dụng tinh thần lực khống chế đi", Ninh Hữu thương lượng với Viêm Hoàng.
40 "Thiếu gia, chi mạch cha con Lâm Ưng muốn gặp ngài. "
"Cho bọn họ tiến vào. "
"Cẩm Trình thiếu gia", khuôn mặt người nói chuyện có chút sắc nhọn khắc nghiệt, nhưng thái độ của gã lại phá lệ cung kính, nhìn kỹ thì đúng là "Ưng Trảo" thi đấu lúc trước.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25
Thể loại: Huyền Huyễn, Võng Du, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40