1 Xuyên không là gì? Xuyên không là thể loại tiểu thuyết, trong đó các nhân vật chính vì một lý do nào đó mà đã đi đến một khoảng thời gian, không gian, một thời đại khác so với thời đại mà họ đang sinh sống.
2 Thanh Sơn Môn phái toạ tại đỉnh Thanh Sơn, vị trí thuận lợi hấp thụ tinh hoa trời đất, cả một vùng đại lục rộng lớn đều biết danh tiếng, ngay cả các môn phái nhất nhì lớn mạnh cũng phải có ba phần kính nể.
3 - Ngụy cung chủ! Xin mời theo chúng tôi đến khách phòng nghỉ ngơi! Sáng mai hội nghị sẽ bắt đầu!
Lục Triền vẫn vững tâm làm đệ tử tốt nhưng ánh mắt vẫn không tự chủ liếc qua Nhược Y Tuyết có vài tia phức tạp.
4 Lăng Vũ lần đầu tiên cảm giác được cái gọi là khinh bỉ sâu sắc được tả trong truyện. CMN, đôi cẩu tình nhân nhà các ngươi qủa nhiên đều đều mắc bệnh tự coi mình là nhất đúng không? Đây là dù sao cũng là chỗ tu tiên! Không phải phòng ngủ nhà các ngươi! Các ngươi dù sao cũng là khách đó! Nhịn một buổi lăn giường sẽ chết sao? Lăn giường thì thôi đi! Không biết cái gì gọi là áp chế sao? Âm thanh xuân phòng lớn như vậy, các ngươi có để ý xung quanh đây đều là khách phòng của các môn phái khác không? Còn có nữ chính, âm thanh của ngươi đề - xi - ben qúa cao đi, ngươi thích tự ngược như vậy sao? Thích người ta nhìn ngươi như nữ nhân thanh lâu sao?
Lăng Vũ đè lại gân xanh nổi trên trán, làm một động tác vung tay áo đầy tức giận tiêu chuẩn trong phim muốn trở lại phòng, không nghĩ đến vừa xoay người liền thấy có một bóng người khác bỏ đi giống mình tuy người kia cực kỳ vội vàng nhưng vẫn không che giấu được sự cứng nhắc của thân thể, có vẻ như bị sốc.
5 Năm mươi năm trước, khi Thanh Sơn Môn vừa thành lập môn phái không lâu bỗng xuất hiện một phái ma tu mang tên Phong Ma Giáo. Thiếu chủ vừa nhận chức của Phong Ma Giáo - Phong Vu Thương lãnh đạo Phong Ma Giáo đối đầu trực tiếp với Thanh Sơn Môn.
6 Lục Triền vừa mới một hồi ác chiến trên võ đài trở về phòng liền thấy một người đứng chờ trước cửa phòng mình. Tiểu cô nương vừa tròn 17 gương mặt trắng nõn như bạch ngọc, mắt to màu nâu ngấn lệ quang lung linh, đôi môi chu ra đỏ thắm như hoa hồng xinh đẹp kiều diễm khiến người ta chỉ muốn hung hăng hôn xuống, bạch y trắng như tuyết lại có chút không vừa người, cổ áo trễ xuống lộ ra xương quai xanh tinh tế cùng vùng da mềm mại như ẩn hiện.
7 Một cơ khí tầng 9, một cơ khí tầng 7 không cần suy đoán cũng biết kết quả nhưng cái Lăng Vũ không nghĩ đến chính là Lục Triền thế nhưng bị Triệu Huyền Phương đánh bất tỉnh nhân sự.
8 Lăng Vũ trừng mắt nhìn đống bánh bao chỉ còn một phần ba trước mắt, hắn ăn chưa thỏa mãn nhưng cũng không thể không để lại cho Cảnh Hoài cái nào, dù sao cũng không phải công sức của một mình hắn làm ra.
9 Sau hôm đó, Lăng Vũ trước đó vốn một mực từ chối chuyện thi đấu khảo hạch lại lập tức nộp đơn tham gia thi đấu, lý do có lẽ chỉ có Cảnh Hoài lờ mờ hiểu được.
10 Bỗng nhiên cuồng phong nổi lên cuồn cuộn, một thân ảnh từ trên không trung đáp xuống võ đài, tiên y thanh lãnh vương vấn mùi đàn hương nhè nhẹ, khuân mặt trái xoan trắng nõn đủ góc cạnh tinh tế, đôi mắt phượng hẹp dài lại sắc sảo thanh lệ, hàng mi dài cong cong, bạc thần ( môi mỏng) nhàn nhạt nhưng quyến rũ kì lạ, tóc đen xoã tung tùy ý nhảy múa theo cơn gió.
11 Lãnh Vô Hàn là một cái tên vang vọng tam giới, các phái tu chân đều kiêng kỵ ba phần với cái tên này.
Nghe nói 50 năm trước sau khi Phong Ma giáo bị đàn áp, giáo chủ Phong Vu Thương bị tiêu diệt, Minh giới rơi vào hỗn loạn.
12 Siêu nhân là ai?
Nhắc đến siêu nhân chúng ta lập tức liên tưởng đến một nhóm năm người mặc các bộ đồ màu sắc khác nhau, đội mũ bảo hiểm hình thù độc đáo trùm kín đầu, dùng một cái điện thoại, vòng tay, đồng hồ, thắt lưng.
13 Tam trưởng lão Thanh Sơn Môn - ôn nhuận như ngọc, phong lưu tiêu sái, một đời lấy cầm kỳ thi họa làm thói vui, không tranh quyền đoạt lợi cũng không màng thế sự.
14 Cảnh Hoài cảm thấy bản thân là một người rất an phận! Ngoài việc hay phát điên cũng Lăng Vũ thì chỗ nào cũng ổn, xuyên qua cũng không cảm thấy quá đáng sợ, cuộc sống ăn nằm chờ chết này vốn là mơ ước của nó
Sáng sớm hôm nay mặt trời chưa nhô lên Thanh Sơn đã rầm rộ người chạy qua chạy lại khiến nó không ngủ được, bản thân còn bị ngũ thúc dựng đầu dậy nhắc nhở gì đó, nó nghe câu được câu mất, chỉ có một câu là rõ:
-" Đi gọi tên nhóc sao chổi kia dậy!"
Thế là nó rất không tình nguyện mò đường đến phòng Lăng Vũ, cơm sáng còn chưa được ăn đã phải đi tập chung đón đại trưởng lão gì đó.
15 Nhị trưởng lão Thanh Sơn Môn - tư chất thiên phú, ngọc thụ lâm phong
Đáng tiếc, rơi vào ma đạo. . .
-------------
Thiên Huyền Thư của Thanh Sơn là một tiểu viện ban đầu được xây dựng mục đích phục vụ cho việc dạy học, về sau bị chia đôi một nửa trở thành thư viện cất giữ bảo quản sách vở bí tịch.
16 Ta là Phùng Hạo - chức danh ngũ trưởng lão của Thanh Sơn Môn ta một đời quang minh lỗi lạc, đệ tử tôn sùng, thế nhân ghi danh vạn vạn không ngờ tới chỉ vì một tên sao chổi đều đem hình tượng quăng hết!
- NGŨ SƯ NƯƠNG! NGƯỜI BÌNH TĨNH MỘT CHÚT! CHÚNG TA HẢO HẢO NÓI CHUYỆN CÓ ĐƯỢC KHÔNG!?
- LĂNG TIỂU QỦY! NGƯƠI CÓ GIỎI THÌ ĐỪNG CHẠY!!
- NGƯỜI CÓ GIỎI THÌ ĐỪNG CẦM KIẾM ĐUỔI TA NỮA!!
Được rồi! Tình cảnh hiện tại chính là tập cuối của trùm series phim thiếu nhi Super Sentai
Một đám siêu nhân bảo vệ chính nghĩa và một đám phản diện muốn thống trị thế giới đang chơi trò " mình ngồi dưới đất, em ngồi đây, anh ngồi kia, đang nhìn nhau" hay đúng hơn là nhìn một già một trẻ đang chơi trò Tom và Jery đến hăng máu
Lăng Vũ cũng vạn vạn không ngờ tới vị ngũ sư nương này thật sự động thủ, hơn nữa còn dùng ngự kiếm linh lực dồi dào cầm như cầm dao mổ lợn chạy theo đòi chém hắn.
17 Đệ tử chân truyền của độc sư Tu Vân tên tự là Lăng Vũ, đại danh Lăng Thiên Lam - y thuật cao minh, phong lưu tiêu sái, đáng tiếc " bệnh" có chút nặng.
18 Lăng Vũ nhớ rõ trong cuốn NP « Nữ chủ! Lại dẫn về một người! » kia có nhắc đến đoạn Nhược Y Tuyết sau khi được đại boss đỡ lấy quay vài vòng trên không thì Lãnh Vô Hàn tuyên bố ta muốn có nữ nhân này thế là Ngụy Quân Tư đánh với hắn một trận, đánh đến bên vách núi thì nữ chính chạy theo, vô cùng vi diệu hoặc nói mắt nàng ta để dưới mông mới có thể không thấy cái vách núi to thù lù trước mặt mà trượt chân ngã xuống, sau đó nàng ta được thần y gì gì đó cứu chữa, nàng vừa gặp hắn liền thầm than một tiếng "trích tiên".
19 Nhị trưởng lão Thanh Sơn Môn tên tự Thường Thiệu Phong, đại danh Thường Vu tư chất thiên phú, ngọc thụ lâm phong. . .
Đáng tiếc. . . rơi vào ma đạo.
20 Mùa đông ngày ngắn đêm dài, đó là quy luật không thể thay đổi dù là ở tu chân giới thì chung quy vẫn là đứng trên trái đất
Lăng Vũ chưa từng cảm thấy chán ghét cái quy luật chuyển động của cái hành tinh xanh lè xanh lét này như hiện tại
Nhóm của họ dù thi triển ngự kiếm bất quá vẫn có vài đệ tử thế gia non nớt vừa kết đan không lâu, ngự kiếm cũng điều khiển chưa thuần thục nhiều cũng mất kha khá thời gian, đến được trấn cũng là chiều muộn, chưa được ăn một bữa tử tế trời tối đã ập xuống, cả nhóm phải tức tốc chia ra hai người một cặp thủ trên mái nhà có thể bao quát tầm nhìn tiện bề hành động, lặng lặng chờ kẻ mang đôi dày đỏ tới
Theo lẽ thường tình tên bạn tốt kia sẽ cùng Lăng Vũ ngồi đung đưa ngắm trăng tay cầm xiên kẹo hồ lô bàn luận nhân sinh đến quên trời quên đất mới phải.