61 -Họ Thường kia, anh có ý gì?Một tiếng khẽ kêu, một thiếu nữ giống như phượng hoàng lửa bay nhanh đến trước mặt hai người. Cô đạp lên đôi xăng đan cao gót màu hồng phấn, đôi chân dài dưới sức bật sung mãn lộ ra ngoài tới 90%… Lúc trước đã từng nói qua, thương hiệu AgentP lập nghiệp bằng nội y, Tần Uyển chính là mặc loại nội y nữ tính của thương hiệu này, gợi cảm hấp dẫn, dùng phơi bày để chứng minh vẻ sexy.
62 -Hai vị chuẩn bị xong chưa?Đình hóng mát bên trong hoa viên của một khu nhà cao cấp nào đó ở ngoại thành thành phố C, một gã thanh niên khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi mặc trang phục Pierre Cardin màu đen sắc mặt ngưng trọng hỏi.
63 --Hoàng tiên sinh không tin chúng tôi sao?Lưu Mãnh lạnh lùng liếc Hoàng Phiêu Nhiên một cái, lỗ mũi hừ ra hai luồng khí lạnh, nhìn vẻ mặt buồn bực của Hoàng Phiêu Nhiên, ngạo nghễ nói:-Kẻ hèn mọn này được cho là cấp bậc C-1, đáp án này Hoàng tiên sinh có vừa lòng không?Hoàng Dật Nhiên như con gà mổ thóc vội vàng gật đầu, sợ đắc tội loại cao nhân này, trong lòng lại ân cần thăm hỏi phụ nữ cả nhà tên này mấy trăm lần.
64 Nhìn từ góc độ của hai người, Thường Nhạc trên cơ bản không thể tránh, chỉ có thể nghênh đón ngoan chiêu của hai người. Đột nhiên, sương mù màu trắng sinh ra đầy trời, lượn lờ vây quanh Thường Nhạc.
65 Đừng cho rằng ‘Xử Nữ’ là một cái tên quái lạ, trong giới sát thủ, thậm chí là giới lính đánh thuê trên toàn thế giới, có thể không ai không biết đến ‘Mười hai cung hoàng đạo’! Mười hai cung hoàng đạo là một tổ chức sát thủ, nghe nói chỉ có mười hai người, đều đặt tên theo các chòm sao, cũng được xưng là sát thủ mười hai chòm sao.
66 Thường Nhạc ngồi chồm hỗm trên mặt đất, dùng một động tác tay kỳ quái bao trùm lên trái tim và xung quanh ấn đường của Hứa Quy Lâm. Hứa Quy Lâm hôn mê bất giống như chạm phải điện, thân hình to béo đột nhiên run rẩy lên một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục nguyên trạng.
67 Mắt Thường Nhạc nhanh chóng ánh lên quang mang sâu thẳm màu tím, nhưng vẻ mặt vẫn rất nhẹ nhàng, không chút để ý nhìn nhìn bốn phía, ngón tay liên tục run lên, bắn ra trăm ngàn luồn gió cẩn thận điều tra phạm vi vài trăm thước xung quanh.
68 -B2? Tôi thấy ông chỉ là cái đít?-Ngạo mạn, tiểu bối ngông cuồng, ngươi…Châu Thuật Nhân tức giận đến sắp lòi hai tròng mắt, dựa theo quy củ trước giờ, ông ta đã cho đối phương đủ sĩ diện.
69 -Ảnh mát mẻ của mèo Ba Tư, mèo Ba Tư bị cưỡng gian~Huyết Hổ vừa lẳng lơ ngâm nga một bài hát vừa trừng mắt trâu đối mắt với Big Ben. Rất rõ ràng, Big Ben – con chó tự ình có IQ rất cao và kẻ đại ngốc Huyết Hổ giằng co có phần chênh lệch, vì thế nó không để ý tới Huyết Hổ nữa mà tựa đầu vào một bên, nước dãi của nó rất nhanh chảy xuống, đầu lưỡi dài ra, mắt lóe ra ánh hào quang dâm đãng… Trong tầm mắt của Big Ben, một thiếu phụ xinh đẹp mặc đồ Chanel đang nằm trên mặt đất dãy dụa, miệng cô bị dán kín băng dính, cổ phát ra âm thanh ‘ô ô’, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, bộ ngực no đủ vì dãy dụa mà không ngừng rung lên.
70 -Không dám?Thường Nhạc hí mắt, xì gà trong tay ‘không cẩn thận’ rơi vào tay Hoàng Phiêu Nhiên, trực tiếp khiến Hoàng Phiêu Nhiên nhíu mày bị bỏng. Sau đó, Thường Nhạc vô cùng thương tâm nói:-Ngài đang nói dối, Cảnh sát Hoàng tôn kính, ngài thật sự quá dối trá! Không lâu trước kia trong biệt thự ngài nói như nào, chẳng lẽ không nhớ sao? Ngài nói nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, chẳng những mời hai cao thủ kia, hai cao thủ kia còn mang theo một tên siêu cấp thái độ cao thủ thiếu chút nữa lấy cả cái mạng nhỏ của tôi, bây giờ nhớ lại bản thiếu gia còn thấy hơi sợ nha…Dừng một chút, Thường Nhạc quả nhiên lộ ra vẻ mặt nghĩ đến mà sợ, giọng điệu vô cảm nói:-Cảnh sát Hoàng, mời cao thủ còn chưa tính, ngài còn cố ý đem tin tức tôi xuất hàng nói cho tổ trọng án, bảo bọn họ dùng thiết bị vô cùng chuyên nghiệp nghe lén động tĩnh của tôi, có phải không? Ngài muốn thu được chút chứng cứ phạm tội, muốn đưa tôi giam vào trong ngục, thậm chí còn rất đê tiện mà tính rằng, cho dù ngài không thể thành công cũng phải để tổ trọng án bắt được tôi, ngài muốn biến tôi thành kẻ thù của cảnh sát? Đúng nha, quơ được một tội phạm to gan lớn mật như tôi, ngài nhất định sẽ thăng quan tiến chức, còn có thể xả cơn tức cho em trai mình!Hoàng Phiêu Nhiên bắt được bả vai Thường Nhạc, mồ hôi trên trán rơi như mưa, lắc đầu tiên tục:-Không phải, không phải, nhất định là hiểu lầm, Nhạc thiếu gia, ngài nhất định hiểu lầm ở chỗ nào đó! Kỳ thật… tôi vẫn coi ngài là một người bạn có thể hợp tác, trong đầu tôi chưa bao giờ có ý niệm muốn tổn thương ngài…Nhìn bộ dạng không hề động tâm của Thường Nhạc, Hoàng Phiêu Nhiên đem nước bẩn đổ hết lên hai kẻ đã chết:-Là Hứa Quy Lâm và Lưu Mãnh hai kẻ tự ình là lợi hại, bọn chúng muốn kiến thức thủ đoạn của cao nhân hội Huyết Thủ, bọn chúng bức tôi đối phó với ngài! Ngài biết đấy, tôi coi ngài là bạn, kỳ thật tôi vẫn luôn ngưỡng mộ ngài!-Ngưỡng mộ tôi?Thường Nhạc ngẩn ngơ, lộ ra nụ cười cân nhắc.
71 Nhìn nhóc con cười khanh khách kia, vẻ mặt Thường Nhạc rất kỳ lạ, không biết là đang suy nghĩ điều gì. Lại nhìn đôi gian phu dâm phụ tựa sát vào nhau dưới đất, Thường Nhạc đột nhiên mỉm cười nói:-Kỳ thật, tôi là người có văn hóa, cho dù là lưu manh thì cũng là kẻ lưu manh có tố chất, đúng không?-Đúng, đúng, đúng! Nhạc thiếu gia ngài căn bản không phải lưu manh, ngài quả thực chính là thân sĩ cao quý!Hoàng Phiêu Nhiên liên tục gật đầu.
72 Từ lối đi bí mật đưa đôi Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên hiện đại ra ngoài, Huyết Hồ miệng từ từ hát bài ‘tình và nghĩa, giá nghìn vàng’ vừa nhìn thấy Thường Nhạc liền tố khổ:-Ô, thiếu gia à, lần sau loại bắt cóc kỹ thuật kiểu này đổi người đi được không? Lần này thực là tôi gây sức ép đủ rồi, tôi thiếu chút nữa thì quýnh lên chạy đến nhà Phó cục trưởng Trương cướp người rồi đấy!-Không phải gọi anh đi bắt một phụ nữ sao, thực phiền phức như vậy sao?Thường Nhạc lười biếng nằm trên sô pha, mệt mỏi nói.
73 Ngô Thu Thanh chật vật nhìn Thường Nhạc, nhưng lại bất lực. Kỳ thật chỉ bằng hành động Thường Nhạc tùy ý ra vào chỗ này là anh ta có thể bắt hắn về để thẩm vấn.
74 Lúc tinh thần quần chúng sục sôi, Thường Nhạc đi xuống, nhiệt tình bắt tay với Lưu Chấn Hám, kích động nói:-Cảnh sát Lưu, rất cảm ơn ngài! Chính là vì có loại cảnh sát mẫu mực như ngài tồn tại nên mới khiến cho những người đóng thuế như chúng tôi thấy được hy vọng của tổ quốc, tương lai của dân tộc.
75 -A Nhạc, anh đừng chạy nhanh như vậy, chờ em một chút!-A Nhạc, chân em trật khớp rồi, anh bế em đi. -Anh Nhạc, miếng bánh ngọt lớn này cho anh, miếng bé là của em…-A Nhạc, bài tập về nhà của anh em đã làm giúp rồi, anh nhìn em bắt chước bút tích của anh giống chưa này, chữ anh thật quá xấu đó, ha ha…-A Nhạc, bức thư tình này có phải do anh viết không, đáng ghét thật, nhiều lỗi chính tả như vậy…-A Nhạc, đừng lái xe nhanh như thế, người ta chóng mặt, người ta sợ…-A Nhạc, đừng như vậy, đừng… A… nhiều lắm chỉ có thể hôn một chút, chỉ một chút…-A Nhạc, anh lại lừa người, đã nói chỉ hôn một chút, anh hôn đau cả miệng của người ta rồi…-A Nhạc, thật sự phải bỏ trốn sao? Vậy sau này anh ra ngoài kiếm tiền, em ở nhà giặt đồ nấu cơm cho anh, được không…-A Nhạc, là tự anh nói muốn cưới người ta đó nha, nam tử hán đại trượng phu không được phép nuốt lời!…Khi Thường Nhạc tỉnh lại, hắn phát hiện gối của mình không ngờ lại ướt cả một khoảng, chuyện này đối với hắn mà nói quả thật là sự việc vô nghĩa đến cực điểm.
76 -Nhóc con mày không chỉ biến thái mà còn háo sắc!-Không chỉ háo sắc mà còn hoa tâm!-Không chỉ hoa tâm mà còn vô trách nhiệm!-Không chỉ vô trách nhiệm mà còn không biết bản thân mình đang làm gì?-Không chỉ không biết bản thân đang làm gì mà còn liên lụy đến tao phải nghe mấy lời vô nghĩa của mày!-Cho nên, khách sạn không phụng bồi, Nhạc biến thái, 88!Sau khi chửi bới Thường Nhạc thậm tệ, căn bản không đợi Thường Nhạc phản bác, Đường Bạch Hổ lập tức offline mất tích, hẳn là không chịu nổi Thường Nhạc nữa rồi.
77 Thường Nhạc bỏ cái chân đặt trên bàn xuống, đột nhiên ngồi thẳng người, dùng ánh mắt mang theo tính nguy hiểm mãnh liệt và ý xâm phạm nhìn chằm chằm Ôn Nhu, từng chữ từng chữ nói:-Bác sĩ, nếu như cô đã nói như vậy, có nghĩa là đã thừa nhận dụ dỗ tôi rồi?Ôn Nhu cười cười, lạnh nhạt nói:-Vì sao cậu luôn thích đặt đề tài cố định ở trên một việc?Thường Nhạc cũng cười nói:-Có lẽ bởi vì tôi là người cố chấp.
78 -Ồ, vậy thì quá nhiều, quả thực nói ra rất dài nha!Thường Nhạc nói xong lời này, trên mặt có chút hả hê. Ôn Nhu bất động thanh sắc nhìn Thường Nhạc, giọng điệu có vẻ rất dịu dàng, nghe có vẻ vô cùng thoải mái:-Bất cứ sự việc nhỏ nào đều có thể trở thành vấn đề lớn ảnh hưởng cả đời cậu, vì vậy cậu cứ từ từ nói, không cần phải vội, cũng không cần căng thẳng, nói từng việc đặc biệt, chúng ta bắt đầu!-Tôi không vội, cũng không căng thẳng.
79 Thường Nhạc lười biếng xoay người, thuận miệng nói:-Rất đơn giản, bởi vì Pinky Dianne là hàng Nhật Bản!Đúng vậy, Pinky Dianne là do công ty Sanei tự thiết kế, tập đoàn Sam Sam và công ty quốc tế Sanei của Nhật được thành lập cùng công ty thương mại thời trang quốc tế Ningbo, bắt nguồn từ năm 1983 đã rất nổi tiếng ở Nhật, cũng có vị trí nhỏ trong giới thời trang quốc tế, cũng được coi là thương hiệu quốc tế.
80 - Cô gái hám của?Ôn Nhu cúi đầu xuống, gặp phải ánh mắt có chút xuất thần của Thường Nhạc, bốn mắt nhìn nhau khiến cho trái tim cô gái hơi hơi rung động, cô cất tiếng hỏi:- Cậu nghĩ như vậy cũng là bình thường, nhưng tại sao cậu lại phải thất vọng?Thường Nhạc cũng không tránh né ánh mắt Ôn Nhu, hắn suy nghĩ một chút, rồi chậm rãi nói: - Bởi vì, có lẽ là bởi vì tôi không muốn người phụ nữ mình thích quá ham thích vật chất.