101 Ánh nắng gay gắt của buổi trưa nồng đậm chiếu vào gian phòng V. I. P của bệnh viện sang trọng. Trên chiếc giường đơn trắng ảm đạm,một cô gái với khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết đang nhăn nhó mà nhíu chặt mi tâm lại rồi từ từ chống đỡ để mở mắt ra.
102 Đợi đến lúc hắn tắm xong thì đã là chuyện của 30' sau. Lúc này hắn mặc quần áo chỉnh tề mà bước ra. Một thân Âu phục nghiêm chỉnh. Có vẻ hắn phải đi đâu đó.
103 Xong nó cũng không thèm để ý đến hắn nữa mà trùm trăn giả bộ ngủ. Lý do gì khiến nó phải chửi hắn. Chứ không phải là hắn bỏ đi không thèm nói với nó một câu sao.
104 -Em. . . . em. . . . . em cái đầu nhà anh. Đang yên đang lành anh động tay động chân với tôi làm gì?. Đáng đời nhà anh-nó phùng mang trợn mắt ra mà mắng xối xả vào mặt hắn.
105 Đợi đến lúc hắn đã hong khô tóc chuẩn bị lên giường ngủ thì mới nhớ đến nó vẫn chưa đi ngủ. . . . . . . Hắn quay đầu về hướng cái bàn thì thấy nó vẫn.
106 Ánh sáng yếu ớt xuyên tầng tầng lớp lớp mây len lỏi qua cửa kính của chiếc máy bay tư nhân hạng sang mà chiếu vào. Trên chiếc ghế lông mềm mại. . . . .
107 Tại Sân bay tư nhân của Dương gia. Sự nguy nga của nó cũng khiến người ta choáng ngợp. . . . . Và. . điều đáng kinh ngạc nhất bây giờ là. . . . . . . .
108 Bãi hoang ngoại thành. . . . Một top người mặc đồ phòng bị kín mít cơ thể đang đứng trong tư thế chờ chiến đấu. Ánh mắt tỏ vẻ cảnh giác nhìn về phía ba cô gái cùng hai tên con trai trước mặt.
109 -Mày. . . . . . mày. . . . . . . . . . . -Hắc Hổ nghe thấy nó nói vậy thì đôi mắt trợn tròn nhìn về phía nó. . . -Ha. . . ha. . . ha. . ha. . . . -nhìn thấy cảnh này.
110 -Hắc Hổ???? Ông còn nhớ tôi chứ???? À, mà cũng khó để quên đấy. Nực cười, Ngày trước ông nói cả đời trung thành,sau một đêm ông đẩy Phiên Phiên tôi xuống vực.
111 Đêm xuống,Trong căn phòng tối om không ánh đèn. . . . nó đem tầm mắt thả xuống bên dưới qua lớp kính kia. . . . trên tay cầm điện thoại. . . -Anh hai!!! Tại sao anh lại cố chấp như thế? Cái gì đã qua rồi,mất rồi sao không để nó ra đi luôn đi.
112 Bỗng lúc này,Tiếng động cơ xe từ xa cùng ánh đèn nhấp nhen phóng tới!Nó lập tức hoảng hốt đứng dậy. . . . Đưa đôi tay đầy bụi bẩn lên lau hết nước mắt trên mặt.
113 -Muốn bên em nhưng tại tôi sợ hãi!-Lý trí dày vò tôi khiến con tim tôi yếu đuối. . . . . . . . Là vì yêu chưa đủ sâu hay vì tôi hèn nhát???------Vì đi học sớm nên lúc nó đến trường thì vẫn còn vắng.
114 Đang lúc Ngọc,Hân và Linh lo lắng sốt vó thì thấy bóng dáng hai người không cân xứng từ phía xa xa tiến đến. Vội nhận ra. . . . . . tụi Ngọc chạy hối hả lại.
115 Sorry các bạn vì thờ gian qua mình đã bơ truyện. Nay mình đã trở lại với lời hứa sẽ cố gắng hết sức để hoàn truyện. Yêu các bạn nhiều lắm vì đã luôn theo dõi truyện của mình.
116 Xe của hắn lướt nhanh trên đường theo gió tạt vào xe tạo ra âm thanh kì dị. Còn nó nãy giờ thật sự tò mò không biết hắn đang đưa mình đi đâu. Đối với Việt Nam thật sự nó chưa thông thạo cho lắm.
117 Chương 116Nó và hắn lúc này đang bước ra từ cửa của trung tâm. -Mệt chưa?-hắn quay sang hỏi nó đang trong bộ dạng hổn hển. Cả người nó lúc này ướt đẫm.
118 Trong một căn phòng với kiến trúc Châu Âu cổ kính. Một người đàn ông có vẻ cao tuổi với mái tóc trắng đang ngồi trên chiếc ghế phủ lông báo. Tuy tuổi cao nhưng vẻ lão luyện thì không hề mất đi.
119 Chương 118King Glory. Chiếc Bugatti của Dương Lãnh Phong quen thuộc dừng ở bãi đỗ xe. Sau đó thấy hắn bước xuống. Vòng qua chiếc xe. Đến mở cánh cửa bên ghế phụ.
120 Tình yêu chưa đến. Chớp mắt đã vụt tan. . . . . . . . . .
Là do ta vô duyên hay do trời không cho chúng ta ở bên nhau. Anh nói xem em nên buông tay hay là có gắng giữ lại anh??????????
**********______________________***********
Ting.