121 -Ta nói cháu của Lâm Lão Gia là Lâm Yến Vi. Cháu không nghe lầm đâu!
Hắn nghe giọng chắc như đinh của ông thì không nói gì nữa. Ánh mắt thoáng trẫn tĩnh lại nhưng sự giằng co ngập trong ánh mắt không thể nào mờ đi:”Cháu chợt nhớ cháu còn có chuyện phải xử lý.
122
Chương 121
Cứ đứng một chỗ như vậy, nó không biết mình đứng được bao lâu. Đến khi đôi chân tựa như tê dại đi. Nó mới ý thức được mình thế nhưng đã đứng như vậy quá lâu rồi.
123 -Vậy mục tiêu?
-Sẽ có một cơ quan nào đó. Dùng nó để xóa đi ảo ảnh. Mục tiêu bây giờ là tìm ra nó – nó trầm trầm đưa ra hướng đi – Nhưng cẩn thận vì………….
124 Trong một căn phòng kiến trúc cổ kính, không gian vô cùng tĩnh lặng, xung quanh chỉ thắp những ánh đèn, mờ mờ ảo ảo. Tiếng giày cao gót của Linh gõ xuống nền ra tạo ra tiếng cọc, cọc vang vọng.
125
Chương 124
Trong căn phòng bí mật,
Đã ba ngày ba đêm Ngọc không bước ra đến bên ngoài, bỏ qua tất cả mọi việc để chuyên tâm nghiên cứu thuốc giải.
126
Chương 125
Dạo chơi chán chê ở Nhật, cuối cùng bọn nó đành phải quay về. Suốt quá trình, nó vẫn luôn rơi vào trầm tư. Mặc dù ba người còn lại không hỏi cũng không nói gì nhưng vẫn luôn luôn thầm quan sát nó.
127 Khi bóng lưng của hắn thật sự khuất đi không ngoảnh mặt lại. Thì nó - Lâm Yến Vy đã tự thề với mình rằng: Đây là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần cuối cùng nó làm như vậy.
128 Buổi sáng sau khi nhận được cuộc gọi của Don, buổi trưa nhân lúc ăn cơm. Nó liền thông báo với nhóm Ngọc.
-Sắp xếp đi! 3 ngày nữa chúng ta qua Nhật!!
-Hả?- nghe nó nói thì cả Linh, Hân,Thư Tâm Ngọc đều ngạc nhiên nhìn.
129 Paris, tháng 11
Tuyết rơi phủ trắng cả một thành phố hoa lệ!!
Tầng 99 của một tòa cao ốc, một bóng cô gái mỏng manh lại mang chút gì đó cô độc.
6h tối, đèn đường đã nhen nhóm thắp lên, nhưng tầng 99 đó lại vẫn là một màu u tối.
130 Chap. Trở về…
-Chúng ta sắp hạ cánh trong khoảng mười lăm phút nữa. Xin quý khách vui lòng thắt dây an toàn và điều chỉnh ghế của mình theo tư thế ngồi thẳng - tiếng thông báo máy bay sắp hạ cánh vang lên làm nó đang trong trạng thái ngẩn ngơ bị giật mình…
Sân bay Tân Sơn Nhất,
Mưa mù, trời trở nên âm u ẩm ướt …
Kéo hành lý bước ra, cả người nó khoác lên một bộ đồ màu đen.
131 •Cốc. . cốc. .
-Vào đi!!- giọng một người con trai vang lên từ trong phòng.
-Anh hai!- nó từ ngoài mở cửa bước vào. Nhìn vào người con trai đang vùi đầu vào máy tính với đám sổ sách trên bàn.
132 Gặp lại thì sao mà không gặp lại thì sao?
Giữa thành phố đông đúc mà lại chật hẹp này, cơ hội gặp lại nhau quá dễ. Chỉ là, khi gặp rồi sẽ sao?
-------------------
Buổi sáng tại Lâm gia,
Nó bước xuống, vừa đi vừa vuốt tóc một đường đi thẳng ra cửa.
133 -Hy vọng có thể hợp tác được với quý công ty- sau một hồi đàm phán thì nó cùng thư ký đứng lên. Chàng trai kia giơ tay ra chào. . . sau đó đưa cho nó một phong thiệp nhỏ.
134 -Hừ. . . Vậy tùy anh!? Nhưng tôi thắc mắc, Dương Tổng ăn no rảnh mỡ mà "mời" tôi đến đây có việc gì? - vừa nói nó vừa nhấn mạnh chữ mời.
-Ừm hửm, đã lâu không gặp nên tôi mời cô đến đây ôn lại chuyện cũ,.
135 Nó đang nói chuyện vui vẻ, nghe Linh nói nó chỉ chợt ngừng lại 1' rồi "Rồi sao?'
Linh cứ nghĩ nhắc đến tên hắn nó sẽ lúng túng, nhưng không ngờ nó lại tự nhiên hỏi lại như vậy "Hắn hỏi tao, mày ở đâu? Nhưng tao không nói.
136 "Chỉ là không thích thôi. . . , lần này tôi thật sự khâm phục anh đấy Dương Lãnh Phong. Đeo bám không riết cũng không phải là phong cách của anh. Không biết điều gi đã khiến Dương thiếu anh có hứng thú với tôi vậy?”
“Nếu anh nói anh muốn nối lại tình xưa với em thì sao?”
“Vậy thì chỉ có thể xin lỗi Dương thiếu rồi.
137 Yêu hay không yêu thật ra cũng không quan trọng, quan trọng là có thể sống với nhau đến cuối đời hay không!
Có thể bạn nói tôi thực dụng, nhưng thử nghĩ xem, yêu sâu đắm như thế nào, nếu như xa cách quá lâu.
138 Chương 137
#Để có thể cập nhật thông tin nhanh nhất và có thể giao lưu với bạn Pule, các bạn bỏ vài giây vào link này like page giùm bạn Pule nhé, bạn Pule cảm ơn nhiều lắm, *tung bông*
Facebook.
139 # Link Fb: facebook. com/hanhpule9 #
Một buổi sáng nhẹ nhàng trong một biệt thự trên một hòn đảo tư nhân nhỏ, căn biệt thự này có vẻ cổ kính và xung quanh cây cối rậm rạp, nhưng lại không làm mất sự hiện đại bên trong nó, những cây cối bao quanh đó chỉ làm tăng thêm sự thanh tao và thoáng mát cho nó.
140 Chương 139
Trước cổng của một tòa chung cư sang trọng, hắn đánh xe vào trong hầm để xe rồi lôi nó bước đi.
Nhìn từng con số tầng đang đi lên mà đầu nó có cả ngàn câu hỏi, số tầng càng cao thì nhịp tim nó cũng tăng nhanh theo tỉ lệ thuận với đó.