661 Táng Hoa là phó đoàn trưởng đoàn Kiếm Và Hoa Hồng, bất quá người nhận thức nàng đều tôn kính xưng một tiếng Hoa tỷ, hai người Phong Thanh Vũ và Lâm Ngọc Thiên dựa dẫm Lang gia cảnh địa, có thể không đặt người thừa kế thế gia ngàn năm như Lãnh Cốc vào trong mắt, thậm chí cũng có thể không đặt con trai thân vương như Tần Phấn vào trong mắt, nhưng bọn họ không dám làm vậy với Táng Hoa.
662 - Ngươi tính là thứ gì, dám bảo Lâm Ngọc Thiên ta xin lỗi một con súc sinh, ta thấy ngươi ngay cả chữ chết viết thế nào cũng không biết. Lâm Ngọc Thiên thẹn quá thành giận, chỉ vào Trần Lạc, quát lên: - Hôm nay ta sẽ cho ngươi hối hận khi đi tới thế giới này.
663 Lâm Ngọc Thiên kinh hãi biến sắc, điên cuồng vận chuyển linh lực, muốn cường hoành đánh văng Trần Lạc ra, nhưng bất luận hắn vận chuyển thế nào, vẫn không thể lay động Trần Lạc mảy may.
664 Bàn tay Trần Lạc vẫn nắm chặt cằm Lâm Ngọc Thiên, lúc này đột nhiên buông ra. Lâm Ngọc Thiên trực tiếp nằm liệt trên mặt đất, không còn linh lực Trần Lạc áp chế, hắn có thể hành động, nhưng cũng không dám động, vì hắn đang sợ hãi.
665 Vừa nãy tuy hắn nhắm hai mắt, nhưng cũng có thể cảm giác được bầu trời biến hóa, Táng Hoa chỉ tay, bầu trời thật sự giống như bị chọc thủng, chảy ra ánh sáng không biết là thứ đồ chơi gì, thần thánh mênh mông, bên trong càng hàm chứa một loại khí tức Quang Minh cực kỳ tinh thuần, tinh thuần hơn bất kể loại Quang Minh nào hắn từng gặp qua.
666 Cho tới hiện tại, một màn vừa nãy phát sinh vẫn còn quanh quẩn trong đầu hắn, nhớ tới linh lực dâng trào mênh mông của Trần Lạc, lại khiến Lãnh Cốc không nhịn được tê dại đầu óc.
667 Táng Hoa hơi lắc đầu, cười nhạt nói: - Nghĩ đến Lãnh Cốc thực có điểm đáng thương, nói hắn kết bạn không cẩn thận, đừng nên kết bạn với các ngươi thì hơn, gặp phải hai người các ngươi, con đường tu hành của hắn sau này nhất định phải chịu thật nhiều đả kích kịch liệt.
668 - Thế cho nên, hắn muốn ta chuyển cáo tới ngươi một câu nói, tranh là tranh, không tranh cũng là tranh, cùng với yên lặng xem biến đổi, không bằng tiên phát chế nhân, sau khi nơi mai táng Cổ Phong hiện thế, nhất định phải lựa chọn, bằng không Hoàng Thành tất vong.
669 Trần Lạc ngâm mình trong bích đàm, trầm mặc không nói, Táng Hoa quan sát hắn, phát hiện trên vẻ mặt gia hỏa này ban đầu còn rất lo lắng, nhưng chẳng được bao lâu thì bình thường trở lại, điều này khiến cho nàng rất hiếu kỳ, hỏi: - Ngươi không sợ chút nào sao? - Sợ thì được cái lông, ta nói ta sợ, lẽ nào đại tự nhiên chi mẫu sẽ không tìm ta gây sự? Ngược lại, nếu đã đi tới con đường này, cũng không cách nào quay đầu, muốn giết cứ tới, đòi tiền không có, đòi mạng không cho, nói toạc ra là Thiên chỉ có một chữ “Chết”, nó còn có thể làm gì được ta.
670 Tựa hồ lo lắng Trần Lạc từ chối, Táng Hoa lại nói: - A, dọc đường đi rất nhiều mỹ nữ làm bạn, tiểu cô nương mỗi người đều giỏi ca múa, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, mỗi ngày dâng cho ngươi món ngon mỹ vị, uống chính là sinh mệnh thủy từ suối Cửu Thiên, ăn chính là mỹ vị từ biển hư không vô tận, phẩm là đại tự nhiên đệ nhất lộ, ẩm chính là rượu ngon đại hoa khôi nhân gian, điều kiện phong phú như thế, ngươi còn do dự cái gì? Mỹ nữ làm bạn, mỹ vị món ngon, Trần Lạc tuy ngóng trông, nhưng biết nữ nhân là họa thủy, loại phúc này, Trần Lạc tự nhận là không hưởng thụ nổi, nói: - Để cho ta suy nghĩ một chút đi.
671 Có người đang đi tới không hiểu vì sao bị sa mạc cắn nuốt mất, ngay cả hài cốt cũng không tìm thấy, kinh khủng nhất chính là pháp tắc tự nhiên nơi này cũng không ổn định, vì lẽ đó, khi ngươi bố trí trận pháp không hiểu sao tán loạn biến mất, tuyệt đối đừng bất ngờ, nếu ngươi phát hiện một người đang đi tới, rồi đột nhiên hóa thành một vũng máu, như vậy ngươi tuyệt đối không nên động, bởi vì người đó có thể giẫm phải trận pháp lưu xuống từ thời thượng cổ.
672 - Một trong số họ là tháp chủ trận tháp của học phủ Trung Ương chúng ta, Trận pháp vô song Nhiên Y Đường Bỉnh Nhiêm, còn có Huyết Y Đường Phi giết người như ngóe, người sáng lập Kiếm Và Hoa Hồng – Thiên Y Trường Hận, chủ nhân trấn nhỏ biên hoang Cổ Y Mạn Đà La, trận doanh hắc ám Sát Y Ma quân Vũ Yêu.
673 Kiến trúc bên trong trấn nhỏ đều là một ít lâu tháp cao hơn mười thước, cũng có tòa cao mấy chục thước, thậm chí trăm thước, người đi lại trên đường nối liền không dứt, khắp nơi đều là người, muốn đi nhanh cũng không được.
674 Không thể không nói, Tần Phấn là một người vô cùng chuyên chú, dù chỉ là lâm thời bố trí, nhưng trận pháp tạo ra không hề cho ngươi cảm giác được nơi này là biên hoang ác liệt.
675 Giờ khắc này, Trần Lạc rốt cuộc biết rõ linh tượng của mình đến tột cùng là có lai lịch gì, đó là một quái vật tên Thị đến từ A Tị địa ngục. Cùng lúc đó, trí nhớ của hắn bắt đầu phát sinh hỗn loạn, thậm chí không phân biệt rõ ràng là chính mình hay là linh tượng, vừa là chính mình vừa là linh tượng, phảng phất như hòa hợp thành một thể.
676 - Tâm tính Lạc gia thật lớn, tại nơi biên hoang thế này cũng dám tu luyện như thế. Suốt bốn ngày qua, Trần Lạc cứ khoanh chân ngồi không nhúc nhích như vyaaj, nơi này chính là biên hoang cực kỳ hung hiểm, tùy thời có thể gặp ma thú công kích quy mô lớn, nếu như không phải liên tục hành trình mấy ngày đường, quá đỗi buồn ngủ, Lãnh Cốc thực sự gánh không được mới ngủ thiếp đi một lúc.
677 Thật giống như không đến bốn ngày đi, Lạc gia cứ ngồi tại chỗ này như vậy, không nhúc nhích, không có thu nạp linh khí thượng đẳng, cũng không có dùng linh đan diệu dược, ngay cả trận pháp phụ trợ cơ bản nhất cũng không có, trước sau ngay cả thời gian hô hấp cũng không có, liên tục mở ra năm diệu trong thất diệu linh hải, loại sự tình này nếu không phải tận mắt nhìn thấy, có ai dám tin? - Mẹ ơi! Lãnh Cốc quả thực không hít thở nổi, vốn là biết được tu vi Trần Lạc không bị thẩm phán, khi đó hắn liền chịu đả kích, hiện tại lại thấy Trần Lạc trong bốn ngày ngắn ngủi, một hơi mở ra năm đạo linh diệu, điều này hắn làm sao chịu đựng cho được? - Không phải chúng ta không thể hiểu được, chỉ là Lạc gia quá biến thái.
678 Tần Phấn lắc đầu một cái, dường như cảm thấy rất bất đắc dĩ với việc Trần Lạc khuyết thiếu thường thức, giải thích: - Kế hoạch Bổ Thiên cũng là một hạng mục kế hoạch được học phủ Trung Ương tiến hành rất lâu, học phủ sẽ chọn ra một ít thiên tài xuất chúng tại mỗi giới học viên mới, sau đó căn cứ theo tình huống bản thân bọn họ rồi thiết kế ra một con đường tu hành tuyệt hảo, học phủ nắm giữ hoàn cảnh tu hành tốt nhất, tài nguyên đếm không hết, chỉ cần bọn họ chịu bồi dưỡng ngươi, con đường tu hành của ngươi tự nhiên sẽ như mặt trời ban trưa.
679 Có điều không ai nghĩ tới, thời gian trôi qua nửa năm, khi hắn một lần nữa xuất hiện, dĩ nhiên lấy linh lực thuần túy mạnh mẽ đánh tan Đại Nhạc Hám Thiên Thủ do một vị Đại Vu sư như Khấu Trần thi triển ra, chuyện này thực sự khiến người ta cảm thấy khó tin nổi.
680 Thấy Khấu Trần lấy ra linh tượng Địa Sát cường đại của mình, không ít người phải kinh hô lên. Khấu Trần mới ba mươi tuổi đã trở thành người xuất sắc trong hàng ngũ Đại Vu sư, quả nhiên không phải chuyện đùa.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50