21
Ngay sau hôm Phương Chỉ Lôi được thị tẩm, Võ Tương Minh gửi rất nhiều vàng bạc châu. Vì điều này mà khiến nàng ta ngạo mạn lên rất nhiều, cứ nghĩ mình đã được sủng ái!
Gây chuyện đến hết ngươi này tới người kia, Chung Quý Phi nghe đám cô cô phàn nàn nên cũng thấy bực,liền hạ lệnh cho Phương Chỉ Lôi chuyển đến Càn Tường Cung ở để dễ dàng kiềm chế.
22 “Áááá!” Phương Chỉ Lôi bật dậy, thở thổn thển, nét mặt nàng ta lộ rõ vẻ sợ hãi và kinh hoàng giống như vừa gặp phải một thứ gì đó rất khủng khiếp.
23
Điền ma ma đi rồi, Lan Châu thấy thắc mắc, liền nói:“ nương nương, người thật sự tin vào giấc mơ của Phương tiểu chủ?”
Chung Quý Phi thả người xuống trường kỷ:“ bán tín bán nghi, quá mơ hồ.
24
“Tiểu chủ, Tiểu Cát Tử gửi thứ này cho người. ” Linh Sang đưa một mảnh giấy cho Nam Hải Nghi.
Nam Hải Nghi cũng đoán được là Nam Sơn Dương nhờ hắn gửi đến cho mình, nàng giở ra xem, bên trong là vải hàng chữ:
“Nam Tộc của chúng ta đã điều động được quân lực, có thể sẵn sàng chiến tranh với Vạn Thành Quốc, lỡ như sảy ra chiến tranh thì rất có thể chúng sẽ đưa muội ra giữa chiến trường để uy hiếp, muội nên cẩn thận!”
Nam Hải Nghi kẹp mảnh giấy lại, trong lòng cảm thấy bất an, thầm nói:“ nếu thật sự khi chiến tranh ta sẽ bị đưa ra giữa chiến trường thì rất có thể phụ vương và ca ca sẽ nương tay.
25
“Không ngờ Hiền Phi này hôm nay lại dám tới đây ra mặt bảo vệ cho Điền thị đó. ” Lan Châu vừa quạt cho Chung Quý Phi vừa nói.
Chung Quý Phi đang uống rượu, nàng đặt xuống, nhìn Lan Châu:“ mặc kệ, bọn họ dẫu sao vẫn là mẹ con ruột thịt, bản cung không cho họ nhận nhau thì đã khiến họ hận bản cung đến tận xương tủy rồi.
26
Anh Thiện Lâm lén lút đi vào Bộ Hình Sự, nàng lo lắng cho Tô Mộc Lan nên mới tới đây.
Tô Mộc Lan đang cùng 9 Tài Nhân khác chuyển đến Đông Mai Các, nơi ở cũ đã quá nguy hiểm.
27
“Nương nương, Nương nương không may rồi! Điền ma ma vừa bị Quý Phi nương nương ban tử. ”
Ngô Hiền Phi đang ngắm nghía chiếc ngọc bội, nghe xong liền bật lên, miếng ngọc bị rơi xuống bàn.
28
“Ngươi đứng lên đi!” Võ Tương Minh khẽ nói.
Anh Thiện Lâm đứng lên, quay sang nhìn Ngô Hiền Phi ở phía chiếc giếng cũ, trong lòng cảm thấy sợ hãi.
29 Hôm nay Thiện Lâm được nghỉ trực nên không phải theo hầu Hà Đức Phi, vừa được chút thời gian rảnh rỗi đã đi gặp Tô Mộc Lan và Nam Hải Nghi.
30 Sau khi bị cho 30 trượng vào mông, Thiện Lâm đau ê ẩm. Chỉ có thể nằm một chỗ mà không thể đứng nổi, cũng may là đám thị vệ đó thấy nàng là nữ nhân nên cố tình đánh nhẹ một chút, nếu không cái thân này đến một tháng sau cũng không đứng dậy nổi.
31
Nam Hải Nghi âm thầm đến Hồ Sen, nhìn quanh rồi khẽ nói:“ huynh ra đi!”
Nam Sơn Dương cảm thấy an toàn liền lộ diện.
“Sao rồi? Chuyện như thế nào?”
Nam Hải Nghi đưa cho Nam Sơn Dương một mảnh giấy rồi bảo:“ Thanh Nhật Đế giấu chuyện cẩn thận, muội và Tiểu Cát Tử phải điều tra một thời gian mới biết được bây giờ hắn đã cùng Nghĩa Thân Vương cho quân sỹ tập trận, có thể khởi đánh lại chúng ta bất cứ lúc nào, huynh hãy cẩn thận đề phòng!”
Nam Sơn Dương gật đầu.
32 Sắp tới là sinh thần của Cao Thái Hậu, Hoàng Đế Võ Tương Minh cũng khá bận rộn vì việc này. Nghe nói hắn đích thân sai người làm lễ để tặng, mỗi ngày đều tới Nội Vụ Phủ để đốc thúc họ làm thật mau.
33
Ngày 1 tháng 1 năm xxx, bước sang năm Thanh Nhật Đế thứ hai của Vạn Thành.
Trong cung đèn hoa tưng bừng đón mừng năm mới, đồng thời chúc mừng cho Đại Thọ thứ 45 của Đương Kim Thái Hậu.
34
Thiện Lâm vừa định chạy vào thì đã bị một đám thái giám ngăn lại. Nàng tìm cách giật họ ra nhưng không đủ sức, đành cố nói:
“Đức Phi nương nương! Trong thuốc có độc, người đừng uống!”
Thiện Lâm tự biết bản thân hôm nay quá là gan lớn, dám xông vào thọ yến.
35 Thiện Lâm lơ mơ mở mắt, ngóc đầu lên nhìn thì nhìn thấy Tần Lập đang sắc thuốc. Tô Mộc Lan và An Ly thì ngồi một bên nhìn nàng khóc nức nở.
36
Ngay hôm sau, cả Càn Tường Cung rối loạn cả lên, mọi người đều tất bật chạy đi tìm kiếm Phương Chỉ Lôi nhưng vẫn không thấy.
Đám nô tài được phân canh chừng Phương Chỉ Lôi sợ tới mức đóng băng, đồng loạt quỳ xuống trước mặt Chung Phi.
37
Tâm trạng Thiện Lâm bây giờ phải nói là rối bời, cũng không rõ là mình đang buồn hay hay giận, vị Hà Phi này đúng là phức tạp. Rốt cuộc nàng ta là người như thế nào? Còn bao nhiêu chuyện mà nàng chưa biết đây?
Đang mông lung suy nghĩ thì bỗng nàng vào một người, thân thể người đó cứng rắn nên không hề hấn gì, còn nàng thì ngã chỏng gọng xuống đất.
38
Càn Tường Cung.
Chung Phi ngồi trước lò than, nhìn mãi. . . nhìn mãi về phía cửa như một người phụ nữ đang mong ngóng phu quân của mình.
39
“Cái gì cơ chứ? Cho ta tới Ngự Tiền?” Thiện Lâm trố mắt nhìn Diệu Nhi.
“Phải. ” Diệu Nhi trả lời.
“Tại sao ta lại phải tới đó trong khi ta là người của Đức Phi nương nương? Ta không đi!” Thiện Lâm nói.
40 Nữ nhân này nhìn qua cũng chỉ khoảnh 9 đến 10 tuổi mà sức đúng là mạnh, nàng ta vừa dùng tay đẩy nàng một cái thì nàng đã muốn văng ra xa.