41 Tới bây giờ cũng chưa nhắc đến, nếu Tổng quản Thái Giám của Bảo Long Điện là Tôn Thanh Mục thì Chưởng sự cung nữ chính là cung nữ Mạc Vân.
42 Vào xuân, không khí ngày càng ấm áp, gió phương nam cũng bắt đầu lùa về, băng thì dần dần tăng chảy ra. Như lời hứa khi trước, Võ Tương Minh cũng dạy cho nàng cách thổi điệu sáo hôm trước.
43
Thiện Lâm và Nguyệt Hằng giật bắng người, hốt hoảng quỳ xuống hành lễ:“ bái kiến Thái Hậu. ”
Cao Thái Hậu đi đến, quát lớn:“ giỏi lắm! Nguyệt Hằng, ngươi dám tự ý trốn khỏi tẩm cung đi chơi, không những vậy mà còn lôi kéo Tương Trí theo ư?”
Tương Trí chạy đến chỗ Cao Thái Hậu, ngây ngô nói:“ Mẫu Hậu đừng tức giận, con chính là người xúi tỷ ấy ra ngoài, muốn phạt thì cứ phạt thần nhi.
44
Chung Phi hầm hầm quay về Càn Tường Cung, mặt nàng lộ rõ nộ khí.
Một ả cung nữ đang bưng đĩa thức ăn ra, nhìn thấy Chung Phi thì liền cúi gối:“nương nương.
45
“Nô tài xin thỉnh an Quý Phi nương nương. ”
Tiểu Đặng Tử và cung nữ Liên Nhi cung kính hành lễ với Chung Phi.
Chung Phi gật đầu ý bảo bình thân, Liên Nhi liền nói:“bẩm nương nương, nô tỳ đã làm đúng theo lời của người, cố ý làm đổ số phấn thơm vào người của Anh Thiện Lâm.
46 Thiện Lâm hơi bất ngờ vì người trước mắt nàng là Tần Lập, không để nàng chờ quá lâu, hắn bèn quỳ xuống bên cạnh nàng:“ sức khỏe của muội yếu như vậy mà lại quỳ giữa trời mưa như vậy, phải giữ gìn sức khỏe đó.
47
“Bệ hạ nói gì cơ?” Nàng không nghe rõ lời hắn nói lắm nên hỏi.
Tuy hắn nói rất nhỏ nhưng nàng vẫn nàng vẫn nghe thấy hắn nhắc gì đó đến hai chữ Quý Phi mà cố không muốn nàng nghe thấy.
48 Hoàng đế đích thân tới đây chấp vấn Chung Phi tức là hắn đang bắt đầu nghi ngờ, tuy Chung Phi đã tặng số phấn thơm kia đến các phi tần khác nhưng cũng không có thể triệt đi sự nghi ngờ của hắn, cách tốt nhất ở hiện tại là phải làm như không có chuyện gì sảy ra.
49
Nguyệt Hằng và Tương Trí bước đến, giựt tay Võ Tương Thuần ra:“ huynh làm gì người ta vậy?”
Thiện Lâm nhanh chóng hành lễ:“ Lương Mục vương điện hạ, Công chúa điện hạ!”
Ôi hai người này đúng thật là cứu tinh của nàng, trong khi nàng đang bị mắc kẹt với tên khốn kiếp này thì họ lại đến đúng lúc để giải vây, nàng nhất định sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này.
50 Chứng đau đầu của Chung Phi ngày tái phát dữ dội hơn, đã mời bao nhiêu thái y đến mà cũng chẳng giảm được chút nào. Vì tránh để đám người Lý Hoàng Hậu thừa diệp tấn công, nàng ta luôn tỏ ra mình là khỏe mạnh không bị gì.
51
Tuy nói là muốn nhanh chóng thoát khỏi kiếp cung nữ này và tìm cách mê hoặc hoàng đế nhưng nàng lại chẳng dám làm.
Lần trước vì việc này mà suýt chút mất mạng, nếu lần này chuyện này mà còn tái diễn thì chết mất.
52
Thanh Ninh Cung.
Hà Phi cầm bút nhẹ nhàng viết từng những đường nét uốn éo lên bước vẽ thư pháp trên bàn. Sau khi viết xong, nàng ta cầm lên ngắm nhìn:“ chữ hôm nay đẹp hơn nhiều so với mọi ngày đúng không?”
Cung nữ Diệu Thanh đứng bên cạnh nhìn rồi khen ngợi:“ quả không hổ danh là Hà Đức Phi nương nương, chữ viết của người giờ đây nhuần nhuyễn hơn trước rất nhiều.
53 Sắp tới Võ Tương Minh sẽ phải xuất cung để để do thám Nam Tộc, chuyện này rất nguy hiểm nhưng vì nóng lòng muốn diệt trừ cái gai Nam Thị đó nên hắn không thể chờ được nên viện cớ là đi thị sát dân tình.
54 Năm xưa, Thánh Tổ hoàng đế tức tiên hoàng đoạt 7 phần giang sơn này từ tay Nam Tộc và đánh đuổi bọn chúng xuống phía Bắc. Nội địa Nam Tộc hiện tại nằm ở phía bắc cách Vạn Thành Quốc rần ngàn dặm.
55
Thanh Ninh Cung.
“Ngươi nói sao?” Hà phi không tin vào tai của mình, hỏi lại lần nữa.
Lan Hiên liếc ngang dọc để đề phòng rồi sau đó khe khẽ giọng nói với Hà Phi:“ bẩm Đức phi nương nương, nô tỳ lúc nãy nghe lén được một chuyện vô cùng bí mật của Chung Quý Phi.
56
Diêu Thục Phi ra khỏi cửa đã thấy Chung Quý Phi từ xa tiến tới, đi về hướng này thì có vẻ là vào Thượng Dương Cung của Hoàng hậu.
“Tỷ tỷ. ” Diêu Thục Phi cúi gối hành lễ.
57
Nguyệt Hằng bây giờ cũng đã về cung, Thiện Lâm thì đứng ở trước cửa Bảo Long Điện tiễn biệt.
Tội nghiệp con bé thật, chỉ mong rằng con bé sớm ngày tìm ra được hạnh phúc của riêng mình và thoát khỏi cái Tử Cấm thành này.
58
Diêu phi gấp rút chạy đến Bảo Long cung, định đi vào thì lại bị cung nữ Lan Châu của Chung phi chặn lại.
“Bản cung nghe nói Hoàng hậu nương nương đang ở bên trong, muốn vào đây cầu kiến một chút!”
Lan Châu cúi đầu:“ Hoàng hậu nương nương hiện đang trừng phạt nô tài làm trái cung quy, e là không tiện cho ai vào đây.
59
Không gian lúc này vô cùng tĩnh lặng, đến mức mà ngay cả một làn gió nhẹ qua còn nghe rõ được.
Chung phi và Diêu phi vẫn im lặng, cứ như thế được một lát thì bỗng dưng từ khóe miệng của Chung phi mở ra một nụ cười xảo quyệt:“ đích thực là muội muội đã quá lẩm cẩm, bản cung chỉ mới hẹn muội tới một lần này thôi.
60
Không biết Lý hoàng hậu đã nghe Chung phi nói chuyện gì mà miệng nở ra một nụ cười ma quái.
Nàng ta uy nghiêm đứng dậy, đôi mắt đầy sự khinh miệt hướng về phía Anh Thiện Lâm, nói to:“ nghe đây, ta sẽ không lấy mạng ngươi, tuy nhiên.