41 “ Đây, cô cầm lấy đi. ” Nói rồi, hắn đưa bộ tóc giả ra trước mặt tôi. Tôi giật phăng bộ tóc từ tay hắn rồi nhanh chóng quay đầu chạy tiếp. Hắn thừa cơ lúc tôi không đề phòng, chạy đuổi theo.
42 Kỳ Phong nhăn nhó mặt nhìn tôi. Tôi thấy vậy cũng tặc lưỡi cho qua. Dù sao hắn cũng là vì lo cho tôi nên mới như thế, làm sao tôi có ý kiến ý cò gì. Có thể bình thường hắn rất đáng ghét nhưng những lúc cần thiết, hắn thực sự rất được việc.
43 Tôi bước đến trước cửa phòng Hội học sinh, chần chừ không biết có nên vào hay không. Lý do Hội học sinh gọi hai chúng tôi lên đây làm gì, tôi còn chưa rõ.
44 Kỳ Phong nhìn tôi rồi nhếch mép lên cười một cái khiến tôi run bắn người. Nhẹ nhàng đặt mông xuống chiếc ghế cạnh tôi, hắn gõ gõ tay vào mặt bàn, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tôi.
45 Tôi ngồi thở dài thườn thượt, trong lòng không khỏi lo nghĩ về những điều sắp xảy ra. Liệu họ có thật sự đuổi mình ra khỏi trường như mình nghĩ hay không? Quả thực, tất cả vẫn còn quá mơ hồ đối với tôi.
46 Tiết 4 kết thúc nhanh chóng hơn tôi tưởng. Tôi lọ mọ lục cặp lấy sách vở tiết sau ra học trước thì bỗng một tập ảnh rơi ra. A, chết quên, tôi vẫn chưa đi tìm ai đó thích hợp cho nhỏ bạn thân yêu của mình.
47 Thi xong là xõa luôn bà con :v. Chúc các chế đọc truyện vui vẻ nhá~-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------“ Em nói ai là ‘con nhỏ đáng ghét’ vậy? Người trong tấm hình này sao?! Anh không ngờ là em lại có thể thốt ra những lời nói khiếm nhã đó đấy! Nhỡ người khác nghe thấy được thì họ sẽ nghĩ sao về ‘Ngọc nữ’ của trường Gyleo đây? Em trả lời anh đi.
48 “ Nào, nói đi, cậu đã nghe thấy họ nói những gì!” Nhỏ đẩy cô ấy ra trước mặt tôi và anh Thành. Cả tôi và anh đều ngỡ ngàng. Xung quanh đây đã bắt đầu có nhiều người hơn.
49 Có gì pà kon thông cảm , chả là mấy ngày qua máy Joon bị hỏng mất cái màn hình không viết truyện được nên có sai chô nào thì m. n bỏ qua cho nhé :P---------------------------------------------------------------------“ Được rồi, em vào lấy đi.
50 “ Này, nói đi, cậu có nghe thấy hết bọn họ nói chuyện không?” Anna huých mạnh vào tay cô bạn đứng cạnh, mắt dáo diết nhìn xung quanh. Có vẻ như trong lòng nhỏ đang có một cảm giác thất bại chăng? “ Tớ… không có nghe hết…” “ Đồ vô dụng!” Chat! Anna nói rồi giáng một cái tát đau điếng xuống khuôn mặt của cô bạn nhỏ.
51 “ Này thằng ngu!” Tôi túm lấy vạt áo hắn, ra sức kéo cái mặt hắn xuống để nhìn cho rõ mà chẳng hiểu sao mãi vẫn không kéo nổi J))) Oài, mà sao chỗ tôi tự nhiên lại có bóng râm nhỉ? Ê khoan, cái câu tôi vừa nói hình như có pha chút gì đó hơi khàn khàn.
52 “ Này, HAI ĐỨA KHÔNG ĐỊNH HỎI Ý ANH À???” Anh Thành hùng hổ bước đến, chen giữa cắt ngang cuộc trò chuyện của hai chúng tôi. Cả hai đứa bọn tôi đều tròn mắt nhìn anh như thể anh là sinh vật lạ.
53 “ Không ngờ đằng ấy cũng yêu thiên nhiên gớm. ” Hắn nói rồi lấy chìa khóa mở cửa phòng.
“ Tất nhiên rồi!” Tôi đáp. Haiz, giờ mà nói là tôi ngắt cánh hoa để xem có đi hay không đi để còn trốn thì chắc hắn sẽ cười thối mũi tôi mất.
54 Tôi nghĩ là mình nghe nhầm thôi. Thực thì chuyện cũng có là gì với tôi đâu. Chỉ là…
“ Lỡ thích người ta rồi thì phải làm sao? Cậu trả lời câu hỏi của tôi đi.
55 “ À, chỉ là gặp người quen thôi, không có chuyện gì xảy ra hết. Chúng ta đi thôi. ” Tôi gượng cười trả lời hắn. Nhưng thật là nhờ hắn mà tôi không còn rối nữa, lòng cũng nhẹ nhõm hơn.
56 “ Hối hận muộn màng rồi cưng!” Hắn nói rồi vỗ vào đầu tôi mấy cái. Grr, thật là muốn cạp cho hắn một phát. Tên điên đó…
“ Tui dám chắc cậu sẽ không lành lặn khi rời khỏi đây đâu, Trịnh Kỳ Phong à!!!” Tôi giơ nắm đấm lên, xương mu bàn tay chạm hẳn vào đầu mũi hắn.
57 Mọi chuyện cũng đã tốt hơn khi chúng tôi thoát khỏi nơi nguy hiểm đó. Đến khu giải trí, sau khi Kỳ Phong vừa cho tôi “hạ cánh” ngay lập tức tôi lao đến chỗ bồn cây giải quyết hết tất cả những cái thứ khó chịu vẫn đang sôi lên trong bụng.
58 “ Em không sao, anh không cần phải lo đâu. ” Tôi cười gượng.
“ Làm sao mà không sao được chứ! Chân cậu vẫn đang chảy máu kia kìa. ” Ngọc Tuyết bỗng nhiên nổi đóa lên.
59 “ Làm gì mà cứ nhìn tôi chằm chằm thế? Bộ thích người ta rồi à?” Hắn ngẩng mặt lên nói, bộ dạng nhìn(rất muốn cho ăn đấm :v) như vừa trải qua một cuộc vật lộn với quái vật.