41 Ngay cả người hầu luôn bận rộn ở đại trạch Lâm Gia giờ cũng không thấy, không khí nhộn nhạo ngày thường thay bằng sự yên lặng đầy áp lực, trong phòng nghị sự của Lâm Gia, mấy người trung niên hé ra gương mặt u ám, gương mặt bọn họ lộ rõ vẻ áp lực, bi phẫn, trên chính sảnh là một thân thể không có biểu cảm, thân thể này chính là Lâm Mông bị Vân Phong đánh chết.
42 “Hiệu trưởng đại nhân định phá vỡ quy tắc sao? Vũ học viện chưa bao giờ nhúng tay vào tranh đấu gia tộc trên Xuân Phong Trấn, bây giờ cũng muốn nhảy vào?”Hiệu trưởng khẽ giật mình, tất cả Vũ học viện ở Tạp Lan Đế Quốc đều có một quy định, không thể nhúng tay vào tranh đấu gia tộc ở địa phương, chế tài này nhằm đảm bảo tính công bằng ở Vũ học viện, dù sao lọt vào danh sách đề cử của Vũ học viện sẽ được đến Võ Thần học viện, nơi đó là nơi tập trung tinh anh của Tạp Lan Đế Quốc, nếu Vũ học viện cấu kết với các gia tộc thì nhân tài chuyển đến đó không thể đảm bảo chất lượng, Vũ học viện nếu bị gia tộc lũng loạn, thì người đứng đầu Tạp Lan Đế Quốc phải chấn chỉnh lại.
43 Trận quyết đấu giữa Vân Phong và Lâm Mông với kết quả Lâm Mông chết lan truyền khắp Xuân Phong Trấn, tin tức này làm tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.
44 Đã bao nhiêu năm, từ khi vị Triệu hồi sư truyền kỳ đó sinh ra đã bao nhiêu năm, mấy trăm năm rồi! Mỗi một đời Vân Gia không người nào không tha thiết chờ đợi có thể xuất hiện vị Triệu hồi sư thứ hai, đây là giấc mộng và hy vọng kéo dài hằng trăm năm của Vân Gia!Từng thế hệ trôi qua, từng thế hệ thất vọng, mỗi thế hệ lại hy vọng, thế hệ sau lại chấp nhất!Người Vân Gia có kiên trì khiến bọn họ cứ hi vọng mỏng manh như thế, cho dù thất vọng càng nhiều, cho dù chưa xuất hiện Triệu hồi sư thứ hai, ngọn lửa hi vọng ấy vẫn cháy, hơn nữa tiếp tục được kế thừa!Hốc mắt Vân Cảnh đã ươn ướt, tin tức này khiến nam nhân luôn lạnh lùng kích động vạn phần, không thể nén được vui mừng trong lòng.
45 Lâm Gia vốn kiêu căng tự mãn ở Xuân Phong Trấn bỗng im hơi lặng tiếng, cũng không có tác phong như ngày thường, mọi người ở Xuân Phong Trấn như đoán được sắp có chuyện xảy ra, chỉ sợ đây chính là sự yên lặng trước cơn bão, họ sắp sửa ra tay với Vân Gia.
46 Sau câu nói của chiến sĩ cấp 6, hai gã chiến sĩ cấp 5 lập tức cầm vũ khí của mình tiến lên, ba người đứng ba góc, chặn hết đường của Vân Phong. Ba người liếc nhau, theo dấu của chiến sĩ lục cấp, chiến khí của ba người lại phát ra, mang theo uy áp mơ hồ, tấn công Vân Phong!“Ăn một đao của ta!” Bên trái, chiến sĩ ngũ cấp trầm giọng quát khẽ, trường đao trong tay phá không mà đến, bí mật mang theo tiếng gió, đánh thẳng đến mặt Vân Phong!Khóe miệng Vân Phong cười nhạt, sức mạnh tiềm tàng cũng phát ra, một lục cấp và hai ngũ cấp, ba chọi một, trong cuộc chiến này nàng không cần kiềm chế nữa!Không cần thân pháp, không có chiến kĩ hoa lệ cường đại, thân hình Vân Phong như gió xông lên, giống như khi quyết đấu với Lâm Mông, dùng tư thái không sợ hãi đón nhận!Chiến sĩ ngũ cấp nghênh diện bổ tới vừa thấy thì trong lòng không khỏi vui vẻ, tiểu oa nhi này đúng là tự động chịu chết! Trường đao trong tay lại rót thêm vài phần chiến khí, lực đạo nặng thêm mấy phần, mắt tỏa ra hưng phấn, chờ Vân Phong bị một đao của mình chém trúng!Vân Phong cẩn thận đi trước, quỷ mị đến trước mặt chiến sĩ ngũ cấp, khi nam nhân kia còn chưa phản ứng được với tốc độ này, chỉ thấy con mắt lạnh băng như dao, nơi đó lạnh đến mức giống như hắn lập tức có thể bị nghiền nát như kiến!“A!” Một tiếng kêu rên đồng thời vang lên cùng tiếng quyền va chạm, một quyền mảnh mai đánh vào ngực trái của hắn.
47 Chiến sĩ và ma pháp sư có hệ thống khác nhau, dù hai bên không hiểu rõ nhiều về nhau nhưng cũng biết rõ về cách chiến đấu, chiến sĩ sử dụng thân thể và chiến kỹ, mà ma pháp sư lại dựa vào ma pháp.
48 Lâm Sâm và Lâm Miểu sợ hãi, Vân Phong đã chặn hết đường của hai người, dù hai người không rõ thực lực của Vân Phong, nhưng cũng biết là cao hơn mình, nghĩ đến việc hôm nay mình thua trong tay Vân Gia trong lòng không nén được bi phẫn.
49 Tiểu Hỏa vừa nghe lập tức hiểu ý chủ nhân, một Lâm Sâm đã chết, một Lâm Miểu còn sống, hẳn Lâm Tuyền sẽ hài lòng với đại lễ này. Ý tưởng của Vân Phong cũng rất đơn giản, tặng đầu Lâm Sâm, Lâm Tuyền nhất định sẽ hiểu, giận dữ là nhất định, nhưng Lâm Miểu còn sống trên tay nàng, Lâm Tuyền cần cân nhắc một phen, Lâm Sâm chỉ để uy hiếp, Vân Phong muốn cho Lâm Tuyền biết, Vân Gia không phải dễ chọc như thế!“Phong Nhi, không sao chứ!” Vân Thăng thân thiết lên tiếng, tiếp theo bàn tay to ấm áp liền xoa hai má Vân Phong, lau hết vết máu lấm lem trên mặt nàng.
50 Vân Thăng nghe xong thì kích động đến đỏ mặt, nhớ lại cảnh Vân Khải chết thảm, không khỏi giận dữ: “Nhị đệ… quả nhiên bị Lâm Gia hại, mẫu thân cũng chết vì thương tâm quá độ, tất cả đều do Lâm Gia, bọn chúng thật đáng chết!”Vân Cảnh vẻ mặt ẩn nhẫn, trong lòng kích động và phẫn hận, Vân Khải chết Người Vân Gia đều đoán là Lâm Gia gây nên, nhưng không có chứng cớ, chỉ có thể nuốt hận, bây giờ Lâm Sâm chính mồm thừa nhận, tất cả mối hận quy về một chỗ, có thể phát tiết ra tại khắc này.
51 Lời của Lâm Tuyền khiến Vân Phong muốn mở miệng mắng: Đ*m, lão già không biết xấu hổ kia!Lâm Tuyền nói lời này cũng thật là da mặt dày, ân oán thế hệ này không nói, ngươi Lâm Gia chiếm gia sản Vân Gia, còn có nhục nhã và ức hiếp, âm mưu sát hại Người Vân Gia! Hận cũ hận mới mấy trăm năm nay, hơn nữa Vân Khải đã chết, chỉ một Lâm Mông cùng Lâm Sâm là có thể hóa giải? Cho dù Vân Cảnh đồng ý, liệt tổ liệt tông Vân Gia cũng sẽ không đồng ý!Ngươi kính ta một thước, ta còn cho ngươi một trượng, nếu động vào Vân Thị, phải trả lại gấp trăm lần!Người Vân Gia ân oán rõ ràng, Lâm Tuyền nói lời này đúng là nói nhảm, Lâm Tuyền nghe được Vân Cảnh nói thần sắc đột nhiên trầm xuống, hắn cũng biết mình như nói đùa, nhưng bây giờ có thể có biện pháp gì? Ngoài khẩn cầu Vân Gia có thể cho hắn lối thoát, thực lực chiến sĩ tứ cấp như hắn chẳng thể làm gì trước mặt Vân Cảnh!“Các ngươi muốn như thế nào? Muốn thế nào mới có thể buông tha cho Lâm Gia?” Lâm Tuyền phẫn hận gào thét, hắn bây giờ hoàn toàn không còn vẻ cao cao tại thượng, hắn bây giờ ngoài thỏa hiệp, còn có thể làm gì! Là hắn đánh giá sai thực lực Vân Phong, là hắn xem thường Vân Gia!Buông tha? Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, nếu như bây giờ đổi thân phận, Lâm Gia có bỏ qua cho Vân Gia không? Hận cũ cùng nợ máu, buông tha…… ở đâu ra thế!Vân Phong ý bảo phụ thân đừng nói, thủ dùng sức đánh mạnh vào mặt Lâm Miểu, Lâm Tuyền nhìn thấy mí mắt nhảy dựng, quyền nắm chặt, ra tay với Lâm Miểu mà không kiêng kị gì trước mặt hắn, Vân Phong chết tiệt!Lâm Miểu tỉnh lại trong cơn đau, vừa tỉnh thì thấy đại ca Lâm Tuyền, lập tức mở miệng, không rõ nói gì, mơ hồ có thể nghe được hắn gọi đại ca.
52 “Lâm Tuyền thẹn với liệt tổ liệt tông, hôm nay rơi vào cục diện này, Lâm Tuyền ta không còn lời nào để nói. ” Lâm Tuyền đỏ mắt nhìn đầu nhị đệ Lâm Sâm trên đất, lại nhìn Lâm Miểu chết thảm, ba người Vân Gia đứng trước mặt hắn, trong tay cầm toàn bộ gia sản Lâm Gia, hắn hận, sao lại không hận, nhưng còn lối thoát ư, Lâm Gia còn đường sống ư???“Lâm Tuyền, tự ngươi động thủ đi.
53 Vân Cảnh đứng lên, Vân Phong cũng đứng lên, lúc này lời tổ tiên vẫn quanh quẩn trong đầu Vân Phong, “Tiểu tử, con có nhận ra…”Tổ tiên khiến Vân Phong có chút ngờ vực, nhận ra chuyện gì? Chẳng lẽ tổ tiên phát hiện ra cái gì? “Tổ tiên phát hiện ra gì ạ?”Vân Phong theo bản năng giương mắt nhìn về phía bức họa tổ tiên ở giữa từ đường, dáng vẻ tự tin mỉm cười kia lại có vẻ giống Vân Phong.
54 Do thể chế ở Đông Đại Lục, số chiến sĩ chiếm đến 8 phần, dù là lực lượng vũ trang của đế quốc cũng do chiến sĩ làm chủ, trong chiến sĩ cũng có không ít cường giả, nhưng chiến đấu cũng không thể chỉ chú trọng một bên, ma pháp sư cũng có địa vị không thấp.
55 Cảm nhận được tinh thần kích động của Vân Phong, tổ tiên mỉm cười, những điều ông nói cho Vân Phong dù đầy đủ nhưng cũng giữ lại vài chi tiết, tổ tiên không nói, người có thể khoan được có tên gọi: luyện khí sư, mà người có thể khảm tinh hạch ma thú được gọi là tương khảm sư.
56 Vân Thăng và Vân Phong nghĩ giống nhau, nàng cũng muốn mua vũ khí cho đại ca, tất nhiên khoan và khảm là do mình làm, nàng còn nhớ trong vòng tay có ma hạch cấp 5 vô dụng, đúng lúc để đại ca dùng, về phần mình, ra ngoài ngắm cảnh, lại sợ không gặp được ma thú thích hợp ư?Vân Phong nghĩ như vậy, cũng suy tư vũ khí nào hợp với Vân Thăng, mà trong đầu Vân Thăng cũng muốn tìm vũ khí thích hợp với muội muội bảo bối của mình.
57 Ra khỏi cửa hàng, sắc mặt Vân Thăng vẫn không tốt, Vân Phong cũng âm thầm nhớ món nợ này, còn cả gia tộc Mộ Dung bồi dưỡng ra một Mộ Dung Nhiễm đanh đá chua ngoa như thế.
58 “Ta biết có một loại pháp trận như thế từ một quyển sách cổ, Pháp trận sinh mệnh ẩn chứa lực lượng sinh mệnh tinh túy nhất, có thể mạnh mẽ cải tạo thân thể người tiếp xúc với trận pháp!”Tổ tiên khiến Vân Phong rung động, Pháp trận sinh mệnh…… Mạnh mẽ cải tạo thân thể…… Hiện tượng này nàng cũng đã từng trải qua không phải sao, sức cùng lực kiệt, năng lượng tinh túy không ngừng tiến vào thân thể, khiến gien phát sinh sức mạnh thần bí, chẳng lẽ….
59 Mộ Dung gia là anh cả ở Bách Thành, ngay cả thành chủ Bách Thành cũng phải nhường Mộ Dung gia ba phần, không chỉ vì gia chủ Mộ Dung gia sắp đạt đến cấp 7, cũng không bởi Mộ Dung gia nắm giữ ¾ mạch kinh tế của Bách Thành, mà do Mộ Dung gia còn đồng đảng hợp tác rất quan trọng: Dong binh đoàn Ác LangChỉ có nắm giữ lực lượng võ trang, mới có khả năng đạt được quyền lợi tối cao, giống như thành chủ Bách thành, là quan viên Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc tự mình hạ phong, nhưng tại Bách Thành, lão đại chân chính là ai lòng người đều rõ, thành chủ chỉ là cái mác, Mộ Dung gia tộc không muốn vị trí hư vinh này, vị trí ai ngồi cũng không sao, chỉ cần không uy hiếp đến lợi ích Mộ Dung gia, có gì mà so đo?Hơn nữa một dong binh đoàn Ác Lang, xú danh rõ ràng lấy tàn nhẫn, huyết tinh tàn bạo làm tên, nhiệm vụ gì cũng nhận, không ý kị đạo đức, tuy hai bên là quan hệ lợi dụng, không ai nợ ai, nhưng Mộ Dung gia coi như hổ thêm cánh.
60 Sương mờ dần tan trước tia sáng ban mai rực rỡ, Bách Thành ở Tạp Lan Đế Quốc chào đón một ngày mới đặc biệt. Quảng trường Bách thành là nơi nhân dân thích đến vui chơi, nhưng hôm nay, bên ngoài quảng trường đã được một lớp bảo vệ trong suốt cách ly, mới sáng sớm quảng trường đã náo nhiệt, đám đông ngày càng nhiều.