41 -đùi gà này, ở đây chỉ còn tôi với cô thôi, cô có thể cho tôi biết lí do cô đi đến ngục được không?Jack nhìn nó, ánh mắt có chút gì đó hoang mang, sợ sệt điều gì đó.
42 Tay nó chạm vào mặt hắn, hắn khẽ nhíu mày, cứ ngỡ là Luna nên hắn nắm chặt cổ tay nó, rồi quát. -cô…cô muốn chết đúng không??? tôi đã nói là biến khỏi đây kia mà…khụ khụ…tôi sẽ…Hắn chợt khựng lại không nói nữa, hình như hắn nhận ra điều gì đó, bàn tay này làm hắn có cảm giác quen, và thân thuộc lắm, nó chợt khóc nấc lên, bàn tay hắn bắt đầu rung lên, dù đang rất mệt nhưng hắn vẫn cố gắng mở mắt ra.
43 Kệ sách được mở, đằng sau là một ngăn tủ khác, chỉ là một ngăn tủ nhỏ trong tường thôi, nó dùng tay kéo cánh cửa tủ ra. Bên trong là mọt cái hộp gỗ hình vuông khá lớn, hắn giúp nó bê ra ngoài, cái hộp gỗ được khóa rất kỹ càng.
44 -Ray, anh đâu rồi?Nó lên tiếng hỏi khi không nhìn thấy hắn ở đâu cả, dưới nhà không, bếp không, phòng ngủ cũng không. -Ray!-à…anh đây!Tiếng hắn vọng ra từ phòng sách, nó hầm hầm đi vào.
45 Nó đang trong quá trình tiến hóa, mọi đứa trẻ ở đây khi lên mười tuổi bọn chúng sẽ trải qua quá trình tiến hóa, về hình dạng lẫn sức mạnh, quá trình sẽ diễn ra trong ba ngày, còn đối với nó quá trình này do bị lời nguyền kìm hãm nên không xảy ra, bây giờ lời nguyền được giải đương nhiên nó sẽ tiến hóa, nhưng chẳng biết đến khi nào.
46 -chuyện này chúng ta tính sau đây?-theo con chúng ta nên hợp tác với lão già đó. Luna nói với giọng đầy tự tin, bà Eva thì có chút đắng đo. -nhưng đó là phản bội lại tộc trưởng và những người trong làng , thành công thì không nói gì nhưng nếu thất bại chúng ta khó giữ được tính mạng.
47 -này cô gái kia, em có chịu xuống đây phụ anh một tay không hả? thiệt tình…anh thành bà nội trợ khi nào thế hả?- em xuống ngay đây. Vừa nghe tiếng trả lời, là nó cuống cuồng chạy xuống nhà.
48 Nó rời làng đến nay cũng đã được hai năm. Hai năm, khoảng thời gian không ngắn cũng không phải quá dài để thấy được sự thay đổi của mọi thứ, trong hai năm qua làng đã thay đổi rất nhiều, dưới sự dẫn dắt của Alex mọi thứ đang thay đổi theo hướng tích cực nhất.
49 Vẫn là bầu trời u ám, vẫn là nhưng án mây đen che khuất tầm nhìn, vẫn là cỏ cây khô héo, vẫn là nhưng tiếng quạ kêu lên từng hồi, làng Diabolical vẫn thế, vẫn chìm trong một màu đen u tối.
50 Hai năm trước các tài liệu mà mẹ hắn bảo nó tim, điều bị hắn đốt hết, nên bây giờ nó phải dựa vào trí nhớ mà ghi chép lại từng chút, có những thứ nó không nhớ rõ nên mới tạo ra thuốc không đúng, gần đây nó bỏ đi cách chế cũ , thay vào đó là những cách mới.
51 -cậu đừng cố gắng gọi nữa, chẳng có ai nghe cậu đâu. Ông Alex nhìn Jack la hét trong vô vọng, ông chỉ biết thờ dài, xưa kia ông Alex cứ nghĩ, tộc trưởng làng bên kia rất độc ác, rất thâm hiểm, bao nhiêu mưu sâu kế độc điều nghĩ ra được, nhưng sự thật ai có thể ngờ, tộc trưởng làng Diabolical chỉ là một cậu nhóc mới lớn, bị bọn người xấu lợi dụng.
52 Sam đang nhắm mắt thật chặt, đang chờ đợi con dao ấy cắm vào lưng, nhưng chỉ nghe tiếng con dao rớt xuống sàn nhà, Sam lật đật quay người lại. Luna đang lấy cổ tay, mặt thì đang nhăn lại, nhìn về hướng cửa.
53 Tin tức nó còn sống và đã cứu được ông Alex, bằng tốc độ nhanh nhất được truyền đi, một tên cận vệ được cử đi để báo tin cho hắn để dừng kế hoạch tấn công làng Diabolical để cứu ông Alex.
54 ở nhà cũ của nó. Tim cứ chấp tay sau lưng, đi qua đi lại trong phòng khách, mặt thì nhăn nhó khó chịu. -chán quá!!! Min đang dọn dẹp các phòng trên lầu, vừa bước xuống là thấy điệu bộ của Tim, Min lườm một cái.
55 Đám người phản bội bên tộc Diabolical, đợi mãi không thấy người của làng nó qua giải cứu, đành quay về, nhưng khi quay về thì gặp bất ngờ không hề nhỏ mà nó để lại.
56 -sao lại ngồi đây một mình thế? Nó thấy Jack ngồi dưới gốc cây kế nhà, vẻ mặt thì buồn buồn, thấy vậy nó đi đến và ngồi kế Jack. Jack có chút bất ngờ, có chút vui vui vì là lần đầu nó chịu chủ động nói chuyện với Jack.
57 Ngày hôm sau có ai đó cứ cười suốt, làm mọi người xung quanh cứ nhòm ngó, rồi bàn tán xôn xao. -cậu có để ý thấy không, đội trưởng dạo này lạ lắm, hôm qua mặt thì hầm hầm, hôm nay lại cười tươi thế kia! Một tên cận vệ từ xa nhìn hắn rồi thở dài.
58 Một buổi sáng thật yên bình, những chú chim còn đua nhau hát víu von, còn những tia nắng ba mai đung đưa theo từng nhịp của nhánh cây bên ngoài mà in lên rèm cửa.
59 Kể từ ngày bị bắt giam ở ngục, tính tình Luna càng cáu gắt hơn, nên lun cãi nhau với lão phản bội, hai người họ luôn ôn ào, nên cận vệ cho tách riêng họ ra giam ở hai nơi khác nhau.
60 -cô Bella, cô ăn hết phần ăn này đi ạ! Mẹ hắn lắc đầu bảo thôi, thấy vậy July cũng không ép thêm nữa, mang phần ăn xuống, sau đó lại mang phần thuốc lên cho bà.