61 -là tôi. . . Phong Linh đây. Giọng nói nửa xa lạ nửa thân quen nhè nhẹ như dòng băng lạnh ngắt chui vào màng nhĩ khiến thần kinh não phút chốc ngừng hoạt động.
62 Một cái đầu khỉ dữ tợn nhe hàm răng nhễu nhớt dãi, cặp mắt mở to tàn nhẫn nhìn tôi như thể kẻ ngoại lai không những xâm phạm lãnh thổ còn tiện tay giết vợ con nó.
63 Tôi lại không giật mình chút nào, vươn tay khẽ vén đám tóc gọn sang hai bên, phát hiện khuôn mặt này quen thuộc cực kỳ. Ngũ quan không có bất cứ sự khác lạ lẫn lộn, càng ngắm nhìn kỹ càng, càng chân thực phát giác, con bà nó, quả nhiên là hàng thật.
64 Tôi tựa như con lăng quăng búng mình trong làn nước bẩn đục, từng tế bào máu đều bị đám điện bu tới cắn nuốt. Từng tế bào bị thiêu đốt, gào khóc cầu cứu, nhưng vô dụng, các hạt điện tích vẫn tuần hoàn kéo tới, lũ lượt như nước chảy chỗ trũng.
65 “một quả tim nóng hổi, hai lá phổi phập phồng, ba lá gan đỏ thẫm, bốn quả thận tốt tươi, năm lít máu hồng ngọc, tiền thu về thành núi, sống phú quý lâu dài.
66 “Pằng pằng pằng pằng” một tràng súng nã liên thanh vang lên khiến tôi giật mình ngẩng đầu hướng về nơi phát ra. Không có Thắng Tà chống đỡ sau lưng, bao nhiều thù hận vốn được gìm nén chôn chặt trong lòng đất, giờ cứ theo đó bạo phát.
67 Lưng gã đập vào bức tường phía sau, mặt nhăn nhó đau đớn chắc đang chửi thầm trong lòng, hai con trước mắt lại đồng thời hùng hổ lao đến.
68 Tôi thấy con đó từ tốn bẻ cái khúc chữ V ngược trở lại, cho đến khi thẳng như thủa ban đầu thì lại tiếp tục uốn nắn cho đến khi “ rắc” một tiếng nó đứt làm hai.
69 Một tiếng “tách, tách” rồi hàng loạt âm thanh ríc rắc nứt vỡ dưới chân truyền lên, tôi chao đảo hụt hẫng, rơi nhanh xuống. . . Tôi không hoảng loạn, không kinh hãi, đặt tay lên ngực, chỗ trái tim, lúc đập lúc không.
70 Tôi cố vươn cánh tay ra, nhúc nhích mấy ngón căng cứng như thể sắp hóa đá, môi mấp máy không ngừng nhưng chẳng có lời nào thốt ra, lưỡi như thể bị cắt đứt, cổ họng bỏng rát, nước bọt nuốt xuống như lửa nóng thiêu đốt.
71 Một người nào đó tình cờ dạo chơi quanh đây, ngẫu nhiên nhìn thấy hai kẻ gặp nạn, liền nổi hứng nghĩa hiệp, nhấc tay tương trợ? Tôi lẩm bẩm hỏi.
72 Tôi giật mình, ngước đầu lên, ẩn dưới chiếc mặt nạ rồng loang lổ đủ sắc màu ấn tượng nhảy múa là âm thanh trầm khàn xa lạ lại có chút phong vị giống Âu Tử Dạ.
73 Gã ta ăn mặc phong phanh như thể giữa trưa hè nóng bức, mái tóc dài ngang cằm xoăn xoăn như những đợt sóng biển, thi thoảng chúng lại khe khẽ lay động, cảm giác vô cùng mềm mại.
74 Nó trong tư thế nhún thân, hai tay nâng cao không đồng đều, bàn tay vươn ra tựa như hất một thứ vô hình, nếu có thêm một quả bóng lớn treo vào, vậy quả thực rất giống tư thế ném chuẩn của một vận động viên bóng rổ.
75 Tôi tiến tới một bức tượng nhựa khác, là tượng một thiếu nữ vung chân hất tay làm ra thao tác múa. Rồi lại vòng qua tượng nam ngồi vắt chân này lên đùi kia, hai tay vung vẩy, như thể đang gảy đàn ghita.
76 Nghe gã giảng giải như vậy, quả thật cũng thấy có lý, Mạnh Chương đã có lòng muốn kết giao làm ăn, tôi cũng không nên bàn lùi mãi thế, vẻ ngoài chỉ biết câm lặng, trong lòng lại buồn chán.
77 Bố nuôi tập Pháp Luân Công cũng gần 20 năm, từ khi biết nhận thức thì thấy sáng nào ông cũng đi bộ ra câu lạc bộ người cao tuổi cách nhà không xa.
78 Tôi vừa nêu yêu cầu vừa ôm ông ấy đưa ra ngoài. Cơ thể ông rất nhẹ, mềm mại không chút căng cứng, tựa như đang ngủ sâu, không tích nước không biến dạng, đây là nhờ phương pháp ướp xác.
79 Tôi đi thêm mấy bước thì có hai bóng người đối diện dìu dắt nhau lách qua chiếc giường kê giữa lối, trên giường ,cư nhiên cũng có một người bị trói tứ chi, không mặc áo quần.
80 Gã bị mất thăng bằng, đột ngột ngã úp xuống, Âu Tử Dạ nhanh tay lẹ mắt chộp lấy thời cơ, hai đao như gọng kìm đâm tới. Giám Minh tuy bị ngã ập mặt nhưng phản xạ vẫn cực tinh mẫn, xoay nghiêng người vung kim trảo cản lại, nhưng lực một tay không đủ cân, chân liền vung đá, ánh kim loại lóe sáng, mũi giầy nhiều thêm một vật nhọn hoắt hung hiểm.