41 Chu Duy Thanh nhìn thẳng vào mắt nàng, "Doanh trưởng, ngươi đối xử ta tốt như vậy, quan tâm ta như vậy, ta thực sự rất cảm động! Ta quyết định rồi, bất luận có bao nhiêu gian nan, đều phải tu luyện thành một thiên châu sư cường đại nổi danh, sau đó sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.
42 Chu Duy Thanh buồn bực nhất chính là việc bị Thượng Quan Băng Nhi cấm sát sinh, suốt dọc đường đi toàn ăn chay, hắn đã ngửi thấy quanh người phảng phất mùi khoai lang nướng.
43 Chu Duy Thanh nhìn quanh một chút rồi thấp giọng nói: “Doanh trường, Phỉ Lệ đế quốc thật là giàu có a!Chúng ta đi Thác Ân cung nếu không phải là để thác ấn Ý châu thì là làm gì?”Thượng Quan Băn Nhi nói: “Đi đổi lại y phục cho ngươi.
44 Thượng Quan Băng Nhi hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nhớ kỹ, chỉ khi đăng kí ở Thác Ấn Cung, hơn nữa phải có lệnh bài Ngự Châu Sư của Thác Ấn Cung mới có thể tiến hành thác ấn Ý Châu tại đây.
45 Thượng Quan Băng Nhi đứng trước mắt hắn, một đầu tóc lam ước sũng, trên người là bộ áo bào trắng của Thiên Châu Sư rộng thùng thình, bởi vừa tắm rửa xong, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng như quả táo chín, toàn thân còn tỏa ra một cỗ hương khí đặc biệt sau khi tắm.
46 Đôi mắt nhỏ của lão nhân béo đảo qua một lần, quơ quơ ống tay áo: "Miễn đi. Ít nói nhảm thôi, cần ngưng hình quyển trục phải không, đây là bảng giá, hiện tại có ba loại, tự mình chọn đi.
47 "Doanh trưởng, ngươi. . . ""Câm miệng. " Thượng Quan Băng Nhi lớn tiếng quát. Thân hình chợt lóe đã chắn trước người Chu Duy Thanh, hướng lão già béo kia cầu xin: "Hô Duyên tiền bối, ngài đừng so đo cùng hắn, đều là chúng ta không đúng.
48 Chu Duy Thanh rất kinh ngạc nhìn về phía Phong Vũ, không nghĩ tới vị thượng vị thể tông ở phía sau bảo hộ Hô Duyên Ngạo Bác lại vì hắn mà khuyên giải lão.
49 Hai người đi ra khỏi cái phòng trống, đi vào đi ra tổng mới chỉ hết một khắc mà thôi, Chu Duy Thanh đi theo Phong Vũ, suy tư không thôi. Hắn càng ngày càng tò mò ảo ảnh con hai cánh hắc hổ thường xuyên xuất hiện trong đầu mình là cái gì.
50 Đột nhiên Phong Vũ lao lên, che Ý Châu trên cổ tay trái hắn lại, vội nói: "Mau thu lại. "Chu Duy Thanh bị động tác của hắn làm hoảng sợ, nhưng động tác của Phong Vũ thật sự quá nhanh, hắn vội vàng vận chuyển luồng khí xoáy của Thái Uyên Huyệt, thu hồi Ý Châu.
51 Hô Duyên Ngạo Bác nhìn bộ dáng đắc ý dào dạt của hắn, suýt nữa nhịn không được tát hắn một cái: "Mẹ nó, lão tử bắt đầu hoài nghi việc thu ngươi làm đồ đệ đến tột cùng là chuyện tốt hay là chuyện xấu tuổi về già của lão tử.
52 Hô Duyên Ngạo Bác nói xong chuyện này, trong mắt cũng toát ra vẻ kiêu ngạo: "Nếu có một ngày, đệ tử của ta có thể có được một bộ Thần Sư Cấp ngưng hình sáo trang mười món, coi như ta sống không uổng phí đời này.
53 Chu Duy Thanh hắc hắc cười nói: "Không phải ta, là chúng ta. Lão sư đáp ứng giúp cả hai ngưng hình, thác ấn. ""Ta không cần. " Thượng Quan Băng Nhi lãnh đạm nói, "Ta bây giờ không có tiền, nhưng chờ đến lúc ta có tiền, ta sẽ mang tiền đến trả cho Hô Duyên tiền bối về Ngự Phong Ngoa ngưng hình quyển trục này.
54 Hắn thở sâu một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực, Thiên Lực tràn đầy cơ thể, số lượng cũng đã có chút gia tăng. Đây là lần đầu tiên hắn dùng tu luyện thay thế giấc ngủ, tuy không có cảm giác thoải mái như giấc ngủ, nhưng loại cảm giác tinh lực dư thừa này lại tốt hơn ngủ một giấc.
55 Chu Duy Thanh quay đầu lại cười với nàng một cái, đưa ra một cái thủ thế tự tin xong liền bước vào trong thông đạo. Nhìn bóng hắn rời đi, Thượng Quan Băng Nhi lông mi nhíu lại, Chu Tiểu Béo này hôm nay vì sao đổi tính như vậy? Bình thường miệng hắn toàn nói bậy, không ngừng kích thích giới hạn của mình, nhưng hôm nay lại như một người khác, giống như hắn thật sự hàm hậu giống bề ngoài vậy.
56 Tiêu Sắt trêu chọc nói: "Tùy tiện rời cương vị công tác thủ trưởng sao? Doanh trưởng yên tâm, ta đã đem việc ngài tùy ý rời khỏi cương vị công tác báo về quân bộ rồi.
57 "Được không nhìn kết quả thì biết. " Chu Duy Thanh tiếp nhận Tử Thần Cung, chạy đi. Tuy hắn không biết tân binh đại tái sẽ so đấu cái gì, nhưng từ bảy tuổi trở đi hắn đã bị phụ thân huấn luyện theo tiêu chuẩn quân nhân rồi.
58 Chu Duy Thanh lúc này đang đứng bên người Mao Lợi trung đội trưởng, thấp giọng nói: "Đội trưởng, trong cái đám tân binh đối diện này có tên nào biểu hiện chói mắt đâu, ngài chỉ ta xem xem.
59 Thượng Quan Băng Nhi và Tiêu Sắt hiển nhiên liếc mắt một cái đã nhận ra Chu Duy Thanh, Tiêu Sắt nhất thời nở nụ cười: "U, đây không phải là doanh trưởng thân binh Chu Tiểu Béo sao? Sao thế này? Sao lại.
60 Bất quá, dù sao hắn cũng không phải thần tiên, khi hắn nhặt lên hai cây vũ tiễn, lại bắn rụng hai người, khoảng cách hai bên đã kéo gần đến 150 mã, tại khoảng cách này, tốc độ vũ tiễn nhanh vô cùng, tuy thân hình hắn linh hoạt, nhưng dưới tình huống không sử dụng năng lực của Thiên Châu Sư cũng thúc thủ vô sách - bó tay chịu trói.